Chương 603: Thư sinh bùi


Lúc đi đến cửa trước, cô nghe thấy hai lính gác đang buôn chuyện.


Nghe nói Tổng giám đốc Bùi của Tập đoàn Bùi thị sẽ quyết đấu với độ8i trưởng Lữ, tôi muốn đi xem quá!

người là doanh nhân yếu ớt, sao có thể xứng đôi cơ chứ? Đội trưởng của chúng tôi muốn tìm người thì phải tìm người bản lĩnh như đội trưởng Lữ kìa. Anh ấy làm cảnh sát thì đã làm sao? Không có cảnh sát và quân
nhân chúng tôi, các anh lấy đâu ra cuộc sống yên bình để còn đi bàn chuyện làm ăn với người khác.

Hai người liền cúi đầu, đồng thanh đáp:
Không dám ạ.


Ha ha, không dám à? Tôi thấy hai người sắp ngồi lên đầu tôi đến nơi rồi mà còn không dám sao?
Cô tức giận chỉ vào họ mà quát.

Đội trưởng!

Hạ Hỏa và Nghiêm Luật lập tức nhìn về phía cô, bắt gặp ánh mắt nghiêm khắc của cô, hai người đều khẽ run lên, vô thức muốn tìm lỗ nẻ để chui vào.
mình, phản đối người nào muốn cướp vợ anh.
Bởi vậy, hai người vừa mới xưng huynh gọi đệ liền trở mặt thành thủ trong nháy mắt.
Hạ Hỏa của đội đột kích Hắc Ưng cũng gia nhập hàng ngũ ủng hộ Lữ Quảng.
Trong mắt anh ta, Lữ Quảng thuộc tuýp đàn ông đích thực, có thực lực và còn là đại đội trưởng đội chống ma túy của đội cảnh sát hình sự. Anh ta nghĩ, nếu Lữ Quảng có thể ở bên Lương Tri thì nhất định rất xứng đôi.

Nếu không có cậu chủ của chúng tôi đóng thuế hàng năm nhiều như vậy, thì Vân Thành có tiền để nuôi đám cảnh sát và quân nhân các anh không?

Hai người càng tranh cãi, lửa giận càng bùng lên, có khả năng bốc cháy bất cứ lúc nào, có vẻ như sắp đánh nhau đến nơi.
Hai người họ không dám nói một lời.
Cuối cùng, họ im lặng nhìn nhau. Sau khi nhìn thấy ánh lửa trong mắt nhau, cả hai gần như ngay lập tức ngẩng đầu lên nhìn Phó Thiên Thiên, sau đó lại đồng thanh,
Hai người đàn ông đánh nhau để theo đuổi một người đàn ông khác. Mà cô còn là một quân nhân, nếu chuyện này bị đồn ra ngoài...
Cô sầm mặt nhìn hai người kia.

Ngoài những điều tôi vừa nói ra, cậu chủ của chúng tôi còn có rất nhiều điểm tài giỏi. Đội trưởng Lữ không phải chỉ là một cảnh sát thôi sao?

Hạ Hỏa cười khẩy:
Mặc dù cậu chủ của các anh quả thật rất tài giỏi ở Vân Thành, song người nho nhã yếu đuối như anh ta hoàn toàn không cùng một giới với đội trưởng của chúng tôi. Một người là quân nhân, một
Phó Thiên Thiên vừa nhìn đã nhận ra người vừa nói là người của bên cảnh sát.
Người còn lại3 là của bên quân đội. Người này cười ha ha:
Ha ha, đội trưởng của chúng tôi ác lắm, nếu anh tự tiện rời khỏi vị trí, bị sếp ấy bắt được thì 9hậu quả... chậc chậc...


Đội... đội trưởng!

Họ gần như đồng thanh cất tiếng chào cô.
Họ rất muốn đi hóng hớt. Tuy nhiên việc canh gác cũng rất quan trọng. Ôi, cứ canh gác cẩn thận đã.
Phó Thiên Thiên còn chưa đi đến nơi đã nghe thấy tiếng ồn ào.
muốn đẩy cậu chủ của chúng tôi đi! Anh nên ủng hộ cho cậu chủ của chúng tôi và đội trưởng Lương!


Ha, đàn ông chỉ có vẻ ngoài thì có ích gì? Vô dụng! Khi gặp kẻ địch chỉ có thể nấp sau lưng đàn bà!


Bùi Diệp và Lữ Quảng đang ở đâu?
Cô nghiêm mặt, lạnh lùng quát.
Hai người họ lại cùng lúc giơ tay chỉ về một hướng:
Ở bên kia ạ.

Viên cảnh sát nọ hơi rụt người lại:
Đội trưởng của các anh đúng là hung dữ thật. Không ngờ anh ta còn đắt h6àng như vậy, lại có thể khiến đội trưởng của chúng tôi và Tổng giám đốc Bùi tranh giành nhau.

Phó Thiên Thiên thoáng sững sờ.
Hai người này nói vậy có phải là hơi quá đáng không? Điều kiện của cô không tồi, sao họ lại đánh giá thấp về cô như thế?
Họ nhìn nhau với ánh mắt như thể nhìn kẻ thù.
Nghiêm Luật:
Cậu chủ nhà chúng tôi, vẻ ngoài xuất chúng, lại còn là người đàn ông độc thân kim cương số một ở Vân Thành! Cậu ấy và đội trưởng Lương mới là một cặp trời sinh! Lữ Quảng chỉ là kẻ tiểu nhân hèn hạ

Đội trưởng cố lên!


Cậu chủ, cậu nhất định có thể thắng mà!

Còn Bùi Diệp nhìn thế nào cũng là một doanh nhân nho nhã, yếu ớt. Vì thế, anh ta chọn ủng hộ cho Lữ Quảng.
Nghiêm Luật tất nhiên là ủng hộ cho cậu chủ nhà mình và Phó Thiên Thiên. Huống hồ hai người họ là vợ chồng, bất cứ ai muốn theo đuổi cô đều là người cướp vợ của Bùi Diệp. Anh ta kiên quyết ủng hộ cậu chủ của
Nghiêm Luật là người mà cô đã dìu dắt, Hạ Hỏa là người đã cùng cô luyện tập trong đội đột kích Hắc Ưng trong khoảng thời gian này. Trong khi luyện tập, cả hai đều rất nghiêm túc, vậy mà lại có khả năng cãi lộn rất
tốt, trông họ không khác gì những người phụ nữ đanh đá, quả là khiến người ta không thể nhìn tiếp được nữa.
Những người chia phe cổ vũ cho Bùi Diệp và Lữ Quảng là người của đội vệ sĩ nhà họ Bùi và người của bên cảnh sát. Tất nhiên, người của bên nào cũng ủng hộ cho sếp mình. Các thành viên của đội đột kích Hắc Ưng
rảnh rỗi chạy đến xem trò vui cũng chia làm hai phe. Điều đáng ngạc nhiên là số lượng người của hai phe lại rất đồng đều.
Cô sực nhớ ra điều gì đó.
Bởi vì bây giờ cô là đàn ông.
Cuối cùng, cô liếc nhìn họ rồi sải bước đi về hướng đó.
Nhìn cô rời đi, hai mắt họ sáng lên.
Phó Thiên Thiên vừa mới đi đến đây đã nghe thấy cuộc đối thoại giữa họ, khóe miệng cô giật giật.
Những người này bình thường rảnh rỗi quá sao? Còn ở đây tán gẫu với nhau.
Lúc họ còn định tiếp tục buôn chuyện thì chợt cảm thấy sau lưng có một luồng khí lạnh rùng mình, vừa quay đầu lại họ đã thấy Phó Thiên Thiên đang nhìn họ chằm chằm với vẻ nguy hiểm, họ vô thức run lên.

Sếp... sếp Lương!

Khi họ sắp lao vào đánh nhau, có người đột nhiên cất tiếng chào Phó Thiên Thiên.

Sếp Lương!

Chết rồi! Họ lại dám buôn chuyện về cô ngay trước mặt cô.

Hai người không có việc gì làm sao? Có muốn tôi cho mỗi người một năm hạt dưa không?
Cô nhìn họ với vẻ nguy hiểm.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.