Chương 667: Đến hơi sớm


bó.

Khoét thịt của một người đang sống sờ sờ không phải là cơn đau mà người bình thường có thể chịu đựng được. Tr8ong suốt quá trình, Ngưng Sương cắn một miếng vải dày, không kêu rên tiếng nào, nhưng bộ quần áo cô ta đang mặc đã thấm 3đẫm mồ hôi vì đau, lòng bàn tay cũng in hằn mười dấu móng tay.
Tất nhiên là anh ta bị Bùi Diệp đánh.
Trước đó, anh đã gửi tin nhắn cho người của đội vệ sĩ, bảo người đó nói cho Phó Thiên Thiên biết vị trí hiện giờ của cậu chủ. Chắc hẳn cô sẽ vội vàng chạy tới đây để đưa cậu chủ ra ngoài.
Chỉ trong hơn mười phút, cô đã tập hợp với Nghiêm Luật.
Lúc nhìn thấy anh ta, cô suýt đã không nhận ra. Bởi vì mặt mũi anh ta tím bầm, chân đi tập tễnh.
Cô thoáng nhìn chân anh.
Trên chân anh không có dấu vết bị tra tấn, có vẻ không giống như bị thương, mắt cá chân cũng không sưng.
Tuy nhiên, vừa đi được hai bước, cô nhận ra không có tiếng chân theo sau, bèn quay đầu lại nhìn qua cửa phòng giam.
Bùi Diệp vẫn thảnh thơi ngồi đó, không có ý định đứng lên.

Vâng.

Nghe những lời này, thành viên đội vệ sĩ nhà họ Bùi cảm động tưởng chừng như sắp khóc đến nơi. Nếu cô tiếp tục không đả động đến việc đi cứu Bùi Diệp, anh ta nhất định sẽ đập đầu vào miếng đậu phụ mà tự vẫn.
Hai từ
hơi sớm
khiến khuôn mặt tuấn tú của anh hiện lên một thoáng ảm đạm, anh nở nụ cười giả lả.

Thật sao? Đến sớm à, vậy em định khi nào mới đến cứu anh?

Trên đường, cô gặp phải vài người ngăn cản, nhưng bọn chúng chỉ là những vệ sĩ gác vườn với ba miếng võ mèo cào được Tập đoàn LK đào tạo, kỹ năng khác một trời một vực so với cô. Vì vậy cô dễ dàng hạ gục bọn
chúng, đi đến trước cửa phòng giam của Bùi Diệp.
Cô cau mày, liếc xéo anh:
Sao thế? Anh không muốn đi à?

Anh thở dài:
Haizz, chân anh không còn sức nữa, đi kiểu gì đây?

Sau khi chân được băng bó cẩn thận, cô ta không k9ịp thở hơi nào đã thúc giục bác sĩ:
Bác sĩ, mau cứu chữa cho Chung Bình Quân!

Bác sĩ nhìn cô ta với ánh mắt kí6nh nể rồi quay sang chữa trị cho hắn.
Cô mấp máy miệng nhưng không nói gì mà ẩn luôn vào mặt dây chuyền đang đeo trên cổ, mặt dây chuyền lập tức biến thành con dao găm sắc bén.
Cô vung dao chém vào ổ khóa, lưỡi dao sắc bén kết hợp với lực tay của cô khiến ổ khóa ngay lập tức bị cắt làm đôi, rơi xuống đất, cửa phòng giam liền mở ra.

Mợ chủ.


Mọi người nghe lệnh của tôi, tất cả tập hợp, chuẩn bị đi cứu Bùi Diệp.
Cô ra lệnh.
May mà cuối cùng mợ chủ nhà anh ta cũng quyết định đi cứu cậu chủ.
Sự phòng thủ của Tập đoàn LK cũng chẳng khá hơn căn cứ của tổ chức Hắc Long, nhóm người của Phó Thiên Thiên phá vỡ tuyến phòng thủ của chúng dễ như trở bàn tay.
Khoảnh khắc nhìn thấy cô, anh ta như nhìn thấy vị cứu tinh.

Mợ chủ, cuối cùng cô cũng đến rồi! Nếu cô vẫn không đến thì tôi chết chắc!

Sau khi biết tin, trong cơn nóng giận, Bùi Diệp đã đánh Nghiệm Luật một trận.
Nếu cô mà vẫn không tới, sợ rằng anh ta sẽ bị đánh chết mất.
Lúc này cô ta mới thở phào.
Phó Thiên Thiên nhìn thoáng qua ngón t5ay và sắc mặt trắng bệch của cô ta.
Bùi Diệp vẫn đang bị giam, cô không thể bỏ mặc anh được.
Khi cô xuất hiện ở cổng phân đà, thành viên của đội vệ sĩ nhà họ Bùi đã ngăn cố lại ban nãy lại lần nữa đi tới.
Cô nhíu mày nhìn anh ta:
Anh bị sao vậy?

Nghiêm Luật:
...

Anh ta cười ha ha:
À, mợ chủ, cậu chủ đang ở bên trong. Cô mau đi cứu cậu chủ ra đi, tôi ở đây canh chừng cho cô.

Phó Thiên Thiên gật đầu rồi đi thẳng xuống phòng giam dưới lòng đất.
Nhưng không ngờ người truyền tin cho cô lại báo lại một tin kinh hoàng.
Đó là cô phớt lờ người chồng còn đang bị giam giữ của mình, để đi cứu người đàn ông khác trước.
Cô thấy anh đang ngồi trên chiếc ghế trong phòng giam với dáng vẻ ung dung.
Tuy nơi này là nhà tù nhưng đồ đạc và vật dụng hằng ngày được trang bị rất đầy đủ, trong tinh thần anh rất tốt, không hề có dấu vết bị tra tấn.
Thấy vậy, cô lộ vẻ mặt đúng như dự liệu.

Xem ra anh ở đây rất tốt, em đến cứu anh hơi sớm nhỉ?

Cô nói vào bên trong phòng giam:
Được rồi, anh có thể đi ra rồi đấy.

Nói đoạn, cô chuẩn bị rời khỏi đó.
Ngưng Sương ấy vậy lại là một cô gái si tình, không ngờ tình cảm cô ta dành cho Chung Bình Quân lại sâu nặng đến thế. Để bác sĩ có thể nhanh chóng chữa trị cho hắn, cô ta đã chịu đựng cơn đau khoét thịt, khâu vết
thương mà không kêu lấy một tiếng.
Hiện tại Chung Bình Quân đã được cứu, ở đây đã có bác sĩ, còn là phần đà của Thông U Các, hai người họ sẽ được an toàn.
Phó Thiên Thiên đi ra ngoài. Bốn người Tăng Nguyệt Nguyệt, Ngô Danh, Mạnh Khai và Tiêu Nhiệm đã chờ ngoài cửa đồng loạt theo sau.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.