Chương 847: Vợ chồng cùng chống địch (2)


Đúng lúc này, Phó Thiên Thiên chợt thốt lên:
Chân Dương, chưa được sự cho phép của chị mà em dám giao năng lực cho người khác sao8?


Cậu liền rụt tay lại.

Ông chủ Bạch tức giận nhìn cô.

Chị Bùi, cô lên tiếng lúc này không sợ thuộc hạ 3của tôi sẽ cướp cò súng sao?

Từ trước đến giờ cô chưa từng sợ hãi, đương nhiên cũng không quan tâm những họng súng đang 9nhắm vào mình.
Cô nhìn Chân Dương:
Tiểu Dương, em tưởng rằng ông chủ Bạch sẽ thật sự làm theo lời giao hẹn mà thả chị sa6o?

Kích thích?
Chỉ có kẻ biến thái mới có thú vui này.
Vì theo đuổi sự kích thích mà không ngại dấn thân vào nơi nguy hiểm.
Cơ thể cô rất linh hoạt, nó chính là vũ khí tốt nhất của cô.
Nhưng dù vậy thì cô cũng chỉ là người trần mắt thịt.

Tài nghệ của cô quả nhiên rất giỏi!
Ông ta chỉ vào cô:
Tiếp tục nổ súng!


Nhưng bọn em đã kí hợp đồng, ông ta phải làm theo hợp đồng, thả chị ra chứ?


Hợp đồng này chỉ có hiệu lực k5hi em còn sống, nếu em chết, em nghĩ ông ta sẽ tuân thủ sao? Huống hồ chị và ông ta đã có thù oán từ lâu, e rằng ông ta sẽ không thả chị đi dễ dàng như vậy đâu. Ông chủ Bạch nghĩ sao?

Cô nhìn ông ta với ánh mắt sâu xa.

Có vẻ như cô không sợ chết nhỉ?


Không phải ông cũng như vậy sao? Biết rõ ở đây đều là người của quân đội mà ông vẫn chọn thời điểm này để ra tay với tôi, phải nói là ông cũng rất gan dạ.


Tôi luôn nghĩ về chị Bùi, chỉ là vẫn không có cơ hội. Cô lúc thì ở nhà họ Phó, lúc lại ở quân khu. Tôi nghĩ tới nghĩ lui, thấy rằng chỉ có nơi này mới có thể ra tay với cô. Hơn nữa, ra tay với cô ở đây không phải là rất kích thích sao?


Quả nhiên vẫn là chị Bùi hiểu tôi!
Ông ta nghiến răng nghiến lợi nhìn cô.
Nhìn dáng vẻ của ông ta lúc này hẳn là muốn mài nhỏ xương cô ra.

Như nhau thôi.


Trước kia không uống, không có nghĩa là sau này cũng không uống. Bây giờ cô hối hận vẫn còn kịp đấy.

Người phụ nữ đặc biệt thể này sắp bị bắn thành cái sàng, ông ta thật sự là không nỡ.

Tôi đã nói rồi, xưa nay tôi không làm chuyện mình không nắm chắc. Trước đây không, bây giờ không, tương lai cũng sẽ không.
Cô nheo mắt nhìn ông ta:
Mà, tôi còn chưa bao giờ thua.

Chân Dương càng thêm sốt ruột:
Chị Phó!

Ông chủ Bạch cười giễu:
Cô muốn... rượu mời không uống lại uống rượu phạt sao?


Quân nhân chúng tôi không uống rượu.
Cô nghiêm túc nói.
Chuyện gì đang xảy ra? Người đâu rồi?
Ông chủ Bạch và đám thuộc hạ đều kinh ngạc thì thấy cô đang đứng cách đó ba mét, nhìn bọn họ một cách ung dung.
Lúc này ông chủ Bạch mới hiểu ra tại hiểu ra tại sao cô lại tự tin như vậy.

Bắn!
Ông ta ra lệnh.
Tất cả thuộc hạ của ông ta đồng loạt nổ súng vào cô,
Nhưng đột nhiên thân hình cô lóe lên, sau đó biến mất tại chỗ.

Ông chủ Bạch tự tin như vậy, không sợ thông minh quá sẽ bị thông minh hại sao?
Cô ung dung nhắc nhở ông ta.

Ha, cô chỉ có một mình, còn tôi có vô số anh em ở đây. Trong tình huống tất cả năng lực bị kiểm soát, liệu cô có thể thoát khỏi làn đạn của các anh em của tôi không?


Chưa thử mà, sao ông biết tôi không làm được?
Cô hơi cúi đầu xuống rồi lại ngẩng lên, trong mắt tràn đầy hứng thú:
Huống hồ, tôi cảm thấy tôi luôn may mắn. Lần này cũng vậy!

Ông ta cười mỉa nhìn cô.

Nếu cô muốn thử một lần thì tôi... sẽ giúp cô.

Dứt lời, ông ta kéo Chân Dương lùi về sau hai bước. Phó Thiên Thiên lại bị bao vây lần nữa.
Khóe miệng ông ta co giật càng làm cô khẳng định suy đoán của mình.
Ông ta chắc chắn sẽ không thả cô đi, nếu thả cô đi, ông ta đã không chọn thời điểm đặc biệt này để ra tay với cô ở đây.

Gì cơ?
Cậu tức giận nhìn ông chủ Bạch:
Dù tôi giao năng lực của tôi cho ông, ông cũng không thể chị Phó ra?

Thân hình cô lại lóe lên rồi lại nhanh chóng biến mất trước mặt bọn họ.

Không gian trong văn phòng rất lớn, cô di chuyển rất nhanh từ bên này sang bên kia, trên vách tường đã bị trúng vô số vết đạn nhưng thuộc hạ của ông ta vẫn không bắn trúng cô.

Lửa giận trong mắt ông ta càng rừng rực.

Ha ha, ông ta muốn xem thử xem, rốt cuộc cô có thể chống cự đến bao giờ.

Cô vẫn né tránh mưa đạn lần nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.