Chương 848: Vợ chồng cùng chống địch (2)


Những viên đạn đã bắn vào người cô đâu? Sao lại không tạo thành lỗ máu trên người cô?

Ông ta tưởng rằng súng của thuốc hạ hết đạn:
Thay 8băng đạn khác, bắn lại lần nữa!


Sao cô lại không trúng đạn?

Cô mỉm cười nhìn ông ta:
Không phải vừa rồi ông chủ Bạch còn rất tự tin sao? Bây giờ ô5ng có thể cho người bắn tôi tiếp đấy. Tôi sẽ không tránh nữa đâu.

Sau khi chắc chắn rằng tai nghe không bị hỏng, ông ta lại nhét nó vào tại và ấn nút:
Tôi là ông chủ Bạch đây, nói chuyện!

Tuy nhiên bên kia vẫn không có ai đáp lại, trong tai nghe vang lên một tràng âm thanh bị nhiều khiển lỗ tai ông ta rất khó chịu.
Ông ta ấn vào bộ đàm mini trong tai, định liên lạc với Minh.
Tuy nhiên, tín hiệu không kết nối.
Ông ta liên tục bóp cò súng bắn vào cố. Cũng giống như mấy lần trước, đạn lại xuyên qua người cô và biến mất.

Cơ thể của cô, sao lại...
Ông ta nhìn chằm chằm vào cô với đôi mắt đỏ ngầu:
Cô... rốt cuộc là người, hay là ma?


Có nghe được tôi nói không? A lô? Nói chuyện đi!

Ông ta lấy tai nghe ra kiểm tra lại cẩn thận.
Đúng vậy. Huống hồ, trên mặt đất vẫn in bóng của cô.
Nhưng cơ thể của cô không bị đạn xuyên vào. Tại sao tất cả đạn bắn vào người cô lại biến mất toàn bộ?


Không phải bên cạnh ông chủ Bạch có một người tên là Minh có thể đánh cắp kí ức của người khác sao? Anh ta không nói lý do với ông à?

Điều đó khiến ông ta mơ hồ có linh cảm không lành.
Nhìn vẻ mặt tự tin của Phó Thiên Thiên, ông ta cau mày:
Có phải có biết chuyện gì không?

Ông ta sầm mặt nhìn người đang đứng bên cạnh:
Đưa Minh tới đây.


Ông chủ, vừa rồi Minh nói trong người không khỏe, đang nghỉ ngơi trên xe.

Ông ta nhìn cô với ánh mắt mong chờ.
Tuy nhiên9, sau khi tiếng súng kết thúc, cô vẫn bình tĩnh đứng đó, không hề bị ảnh hưởng. Ngoài vết thương bị đạn sượt qua ở vai, trên người cô chẳng có l6ỗ đạn nào.
Cảnh tượng quỷ dị này khiến ông chủ Bạch và đám thuộc hạ đều kinh sợ.
Bàn tay cầm súng của ông ta rịn đầy mồ hôi.
Bọn họ đồng loạt thay băng đạn mới, sau đó lại bắn lần nữa.
Phó Thiên Thiên vẫn đứng yên tại ch3ỗ. Ông chủ Bạch cho rằng cô đã kiệt sức chứ không nghĩ là cô không muốn động tay.
Ông ta tức giận giơ tay về phía thuộc hạ bên cạnh mình:
Đưa bộ đàm của cậu cho tôi!

Đáng tiếc là bộ đàm này cũng giống như bộ đàm của ông ta, hoàn toàn không thể phát ra tín hiệu gì, cũng không nhận được tín hiệu từ bên ngoài.

Sao cô biết?


Ông chủ Bạch là người thông minh, không nghĩ ra được à?


Nơi cất giữ xác của vợ hắn chỉ có máu của tôi mới có thể mở mật khẩu.


Trên đời này không có chuyện gì là tuyệt đối, nhất là mật khẩu được mở bằng máu. Vậy nên... người có cùng ADN với đối phương cũng có khả năng mở được.


Ý cô là, Minh mật báo với cô? Không thể nào, xác của vợ hắn vẫn đang ở trong tay tôi, hắn không thể nào phản bội tôi!


Ông lấy gì để chắc chắn rằng anh ta không lấy được xác của vợ mình?

Cô chau mày:
Ông chủ Bạch nói gì thế?

Cô khẽ sờ vết thương trên bả vai mình:
Vết đạn bắn trên vai tôi là do thuộc hạ của ông gây nên. Bây giờ ông lại hỏi tôi là người hay ma, đúng là buồn cười.

Ông ta bỗng trừng mắt:
Là Bạch Tiên!


Ông chủ Bạch, ông giam giữ thi thể của vợ Minh để uy hiếp anh ta làm việc cho ông. Ông tưởng rằng anh ta cam tâm tình nguyện bán mạng vì ông sao?

Ông ta không tin vào tà ma, bèn rút một khẩu súng từ bên hông mình ra bắn vào trán cô.
Tuy nhiên viên đạn kia lại xuyên qua người cô và biến mất.
Mặt ông ta biến sắc.

Xưa nay ông chủ Bạch sẽ không làm chuyện táo bạo như thế này. Lần này ông đột nhiên mạo hiểm tới bắt tôi và bắt Chân Dương giao ra năng lực của cậu ấy. Tôi đoán là...
Cô bình tĩnh nói:
Có người rỉ tai ông rằng, sau ngày hôm nay ông sẽ không còn bất cứ cơ hội nào, đúng không?


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.