Chương 854: Không thấy bùi diệp và phó thiên thiên (3)


Anh ta dần dần kiệt sức, chẳng mấy chốc đã ngất đi.

Trong mơ, anh ta nhìn thấy ba mẹ đang vẫy tay với mình. Anh ta muốn đuổi theo họ nhưng kh8ông tài nào đuổi được.

Trong lúc sơ ý, anh ta đột nhiên vấp phải hòn đá dưới chân và ngã nhào xuống đất.
Nhóm người Tăng Nguyệt Nguyệt đều nhất trí cho rằng hai người họ vẫn chưa chết.
Ngô Danh và Vương An Dương liếc nhìn nhau, sau đó lắc đầu với cô.

Tạm thời vẫn chưa có. Chúng tôi đã dùng mọi cách để liên lạc với họ, thậm chí đã sử dụng hệ thống nhận diện và camera toàn thành phố của quân đội và chính phủ nhưng vẫn không có tin tức gì.
Vương An Dương thở dài:
Nếu tìm thấy họ thì chúng tôi đã không cần phải đợi ở đây.

Cô lắc đầu:
Sau khi biết tin ông chủ Bạch mất, anh ấy quá đau lòng nên đã ngất đi.


Cô phải ở bên anh ta đấy.

Tăng Nguyệt Nguyệt gật đầu rồi hỏi:
Phải rồi, đã có tin tức của Thiên Thiên và anh Bùi chưa?


Thi thể ba anh ở đâu?

Cuối cùng hai người tìm thấy thi thể của ông chủ Bạch trong nhà xác.
Trạng thái cơ thể ông ta rất kỳ lạ, cả người uốn cong trong tư thế nằm sấp, giống như đang bảo vệ thứ gì đó.

Nguyệt Nguyệt? Ba anh đâu? Ông ấy thế nào rồi? Ông ấy cũng đang ở trong bệnh viện đúng không?

Cô nhìn anh ta với vẻ bối rối:
À, chuyện này...

Lời nói của cô khiến anh ta càng căng thẳng hơn, không kìm được mà khẽ lay vai cô và hỏi với giọng đầy hi vọng:
Nguyệt Nguyệt, em nói cho anh biết đi, ông ấy đã được cứu và vẫn ổn, đúng không?

Vốn dĩ cô rất căm ghét ông chủ Bạch, ông ta chính là người giật dây vụ ám sát tại hội nghị thượng đỉnh hôm nay, đồng thời còn lập kế hoạch giết chết Phó Thiên Thiên và bắt cóc Chân Dương.
Nhưng cô cũng rất biết ơn ông ta vì ông ta đã cứu mạng Trịnh Tiên.
Chính nhờ có ông ta đỡ tảng bê tông cho Trịnh Tiên mà anh ta mới được bình an vô sự.
Cú ngã này đã khiến anh ta 3tỉnh lại.

Ba, mẹ!
Anh ta hét lớn.
Tăng Nguyệt Nguyệt ở bên cạnh liền giật mình.
Bọn họ đã lật tung cả đống đổ nát nhưng không tìm thấy thi thể của hai người họ.
Theo như hiểu biết của bọn họ về Phó Thiên Thiên và Bùi Diệp, hai người đó không thể dễ dàng bị đè dưới đống đổ nát của tòa nhà được. Năng lực điều khiển của Phó Thiên Thiên còn mạnh hơn Chân Dương rất nhiều, việc bảo vệ cho hai người chắc chắn chỉ là chuyện nhỏ.
Nhưng bọn họ lại không tìm thấy hai người tại hiện trường, cũng không phát hiện vết máu của họ.
Sau khi nghe tin ông chủ Bạch đã mất, Trịnh Tiên ngẩn người trên giường bệnh.
Ba giây sau, anh ta thình lình nhảy xuống giường, rút kim truyền nước trên mu bàn tay ra, định đi ra ngoài phòng bệnh,

Trịnh Tiên, anh định làm gì?
Tăng Nguyệt Nguyệt lo lắng theo sau anh ta.
Cô vội vàng ngồi xuống nắm lấy tay anh ta:9
Trịnh Tiên, anh tỉnh rồi hả? Anh sao rồi, có còn cảm thấy khó chịu ở đâu không?

Vừa nói cô vừa chạm tay vào trán anh ta. Cảm nhận được lò6ng bàn tay ấm áp và mềm mại của cô, Trịnh Tiên mới chắc chắn rằng mình đã được cứu sống.
Nghĩ đến cảnh trong mơ và những chuyện đã xảy ra tr5ước khi hôn mê, anh ta lo lắng nắm lấy tay Tăng Nguyệt Nguyệt.
Khi nhìn thấy thi thể ông ta, Trịnh Tiên đã bật khóc, đau buồn đến độ ngất đi trong nhà xác.
Sau khi đưa anh ta trở lại phòng bệnh, Tăng Nguyệt Nguyệt đi tìm Ngô Danh và Vương An Dương.

Trịnh Tiên thế nào rồi?
Nghiệm Luật hỏi.
Ông ta luôn là người mạng lớn, vì vậy lần này ông ta chắc chắn sẽ không sao cả! Trịnh Tiên nghĩ thầm.
Tuy nhiên, câu tiếp theo của Tăng Nguyệt Nguyệt đã nhấn chìm mọi hi vọng của anh ta xuống vực thẳm:
Trịnh Tiên, anh hãy nén bị thương... Chủ Bạch, lúc được cứu ra, chú ấy đã ngừng thở.

Tuy rằng sự thật này rất tàn nhẫn nhưng cô vẫn phải nói.

Thế các anh đến đây làm gì?
Tăng Nguyệt Nguyệt thấy lạ.


Sau vụ nổ, đội trưởng và anh Bùi đã biến mất. Những người của chợ đen có mặt tại hiện trường cũng thiệt mạng, chỉ duy nhất Trịnh Tiên là vẫn còn sống. Cho nên chúng tôi muốn hỏi thăm anh ta xem có tin tức gì không?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.