Chương 855: Anh ấy là chồng của tôi (1)


Cô vừa nghĩ đến đây thì có một cô gái mặc trang phục hầu gái hiện đại bước vào.


Cô chủ, cô đã tỉnh rồi ạ.

Thấy cô tới, ông ta đặt chiếc nắp lên chiếc bàn nhỏ bên cạnh.

Đến rồi à? Mau vào đây ngồi đi!
Ông ta nói mà không ngẩng đầu lên.

Con có nghe ba nói không? Ba là ba ruột của con! Con không có phản ứng gì sao?

Cô kiên nhẫn nhắm mắt lại, hít thở sâu, sau đó mở mắt ra, ánh mắt toát ra sự lạnh lẽo:
Bùi Diệp đang ở đâu?

Người đàn ông hoàn toàn bị chọc giận:
Cậu ta bị ba giam lại rồi.


Ông thả anh ấy ra ngay!

Cô cười khẩy:
Vậy sao? Người thân nhất của tôi ư?

Nét mặt ông ta hiện lên vẻ lúng túng.

Anh ấy là chồng của tôi!


Đó cũng là người đàn ông khác. Trong người con chảy dòng máu của ba, ba mới là người thân nhất của con.
Ông ta nhắc nhở cô.
Cô nhìn thoáng qua những chiếc ghế trong phòng, nhưng không ngồi xuống mà nhìn thẳng vào ông ta:
Bùi Diệp hiện đang ở đâu?

Người đàn ông ngẩng đầu lên, nhìn cô với vẻ không vui:
Đây là lần đầu tiên con gặp ba, nhưng lại hỏi về người đàn ông khác là sao?


Cô là ai? Tôi đang ở3 đâu đây? Bùi Diệp đâu?
Cô hỏi liền mấy câu.
Cô ta nhún người một cái, không trả lời cô mà nói:
Cô chủ, bề trên đã 9có lệnh rằng, sau khi cô tỉnh lại thì mời cô đến thắng phòng khách gặp ông ấy.


Tôi vẫn chưa thừa nhận ông là ba tôi, ông đừng gọi tôi thân thiết như vậy. Ông hãy gọi tôi là Thiên Thiên.

Người đàn ông:
...

Người đàn ông ôm trán, khóc ròng:
Quả nhiên, con gái lấy chồng rồi thì như bát nước đổ đi. Sau khi có chồng, nó thậm chí còn không nhận cả ba ruột của mình. Sao số tôi lại khổ thế này?

Cô thờ ơ nhìn ông ta diễn trước mặt mình.
Bề trên của cô ta là ai? Tại sao cô k6hông hề có ấn tượng gì? Tại sao cô ta lại gọi cô là
cô chủ
? Nhưng cô không có thời gian để nghĩ nhiều, bây giờ cô chỉ muốn 5biết Bùi Diệp đang ở đâu. Cô bèn đứng dậy đi tới người mặt người hầu kia:
Dẫn tôi đi gặp bề trên của cô đi.


Cô chủ, mời cô đi theo tôi ạ!


Nói thế nào đi nữa thì ba cũng là đấng sinh thành của con. Cho dù con không muốn thừa nhận thì cũng phải thừa nhận.


Tôi hỏi lại lần nữa, Bùi Diệp đang ở đâu?
Giọng nói của cô đã trở nên khó chịu.

Khó khăn lắm ba mới bắt được cậu ta, sao có thể dễ dàng thả ra được? Huống hồ cậu ta còn lừa mất con gái rượu thông minh tuyệt đỉnh của ba.


Ông luôn miệng nói rằng tôi là con gái của ông, nhưng ông đã làm gì cho tôi? Bây giờ ông lại còn bắt giữ chồng tôi?

Ph8ó Thiên Thiên:
...

Cô ta không mặc trang phục cổ đại, xem ra là cô đã nghĩ quá nhiều.
Phó Thiên Thiên vừa đi vào vừa quan sát ông ta.
Bỗng nhiên cô phát hiện vẻ ngoài của ông ta có phần giống với cô, nói chính xác là rất giống với Phó Thiên Thiên trước kia. Nếu cô đoán không nhầm thì ông ta chính là ba ruột của cô ấy.

Ba đang nói về phương diện sinh học, ba là người thân nhất của con. Điều này không sai, vì nếu không có ba thì sẽ không có con.


Ha, ông chỉ vô tình để lại một tinh trùng để người phụ nữ khác sinh con cho ông mà thôi. Bao nhiêu năm qua, ông chẳng hỏi han gì đến tôi, bây giờ ông có tư cách gì mà chất vấn tôi?
Cô không muốn phí lời với ông ta:
Bùi Diệp đang ở đâu?

Thấy cô vẫn bình thản như không, ông ta càng cảm thấy xấu hổ, cuối cùng thôi khóc và nghiêm mặt nhìn cô.

Con gái rượu à.


Cho dù con không thừa nhận thì con vẫn là con gái của ba. Đây là sự thật không thể chối cãi.


Rốt cuộc Bùi Diệp đang ở đâu?

Phó Thiên Tiên đi theo cô ta ra khỏi cánh cửa gỗ chạm khắc hoa văn của căn phòng rồi đi dọc theo hành lang kiểu cổ. Trước mắt cô là bồn hoa, hòn non bộ và dòng nước, cảnh tượng giống như vườn hoa thời cổ đại vậy.
Trên đời thế mà lại có một nơi độc đáo thế này.
Ông ta rụt cổ lại:
À, thật ra ba đã để lại ám hiệu cho con ở rất nhiều nơi, có những nơi đặc biệt cần phải giải mật mã, chỉ cần dùng máu của con là có thể giải được.

Cô hừ nhạt một tiếng:
Chẳng hạn như két mật mã chứa đồ của Thân Vụ trong kho quân dụng ở Phiến Thành sao?

Sau khi rẽ vài lần, hai người đi đến phòng khách,
Một người đàn ông trung niên ngồi trên chiếc ghế gỗ gụ ở chính giữa, đang cầm một tách trà bằng sứ có nắp đậy. Ông ta tao nhã dùng nắp trà gạt nhẹ nước trà trong tách, rồi hé miệng nhấp một ngụm.

À, đó là chuyện ngoài ý muốn, ai mà biết quân đội lại để thử đó ở trong đấy.

Giờ ông đã biết chưa? Ông chỉ toàn mang đến phiền phức cho tôi. Vì vậy, lập tức thả Bùi Diệp ra!



Không được, cái gì ra cái đó. Con là con gái của ba, ba chỉ có lỗi với con. Bùi Diệp đã bắt cóc con, thậm chí cậu ta còn ngăn cản ba khi ba muốn tìm gặp con.


Anh đã từng ngăn cản ông ta tìm gặp cô? Anh chưa bao giờ nhắc đến chuyện này với cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.