Chương 904: Phiên ngoại 24
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1033 chữ
- 2022-02-18 04:38:19
Cô quay đầu liếc nhìn Bùi Diệp thì thấy anh đang dán mắt vào màn hình tivi, vẻ mặt tỉnh bơ.
Nếu anh thật sự phát hiện có chính là 8người đã nhảy xuống từ nóc tòa nhà thì anh đã không bình tĩnh được như vậy.
Lần này không thoát được thì phải?
À, anh nói người đó à, người đó là Tăng Nguyệt Nguyệt.
Cô nghiêm túc giải thích. Cô không thể thừa nhận, nếu thừa nhận thì anh sẽ lôi những gì họ đã nói với nhau trước đó để chặn họng cô. Cô không muốn ở nhà dưỡng thai, vì thế cho dù anh đã nhận ra, có chết cô cũng không thừa nhận.
Anh không tiếp tục tranh cãi với cô mà lấy điện thoại ra để gọi. Ban đầu cô nghĩ rằng nếu anh muốn xác nhận sự việc thì sẽ liên lạc với Tăng Nguyệt Nguyệt, vì vậy cô đã dặn dò cô ấy cẩn thận.
Cuộc gọi được kết nối, Bùi Diệp bật loa ngoài.
Tất nhiên là không có vấn đề gì, nhưng mà...
Anh cố ý kéo dài giọng, cuối cùng mới nói nốt:
Anh còn tưởng rằng em đi lên tầng nhanh như thế là muốn tránh mặt anh.
Cô giật thót trong lòng.
Bùi Diệp như cười như không mà nhìn cô nói dối ngay trước mặt mình.
Trước đây cô chưa bao giờ nói dối anh. Bây giờ, cô không chỉ biết nói dối mà còn nói một cách trơn tru. Cô của trước kia chính trực nhường nào, cô của bây giờ, ha ha...
Chỉ với câu nói này của anh, cô đoán chắc rằng anh đã nhận ra cô trong bản tin trên tivi. Bên cạnh chính là thư phòng, cô dừng bước rồi họ nhẹ một tiếng để che giấu sự ngượng ngùng:
Tại sao em lại phải
tránh mặt anh? Anh định vào thư phòng hả, thư phòng đây, anh vào đi. Em về phòng nghỉ ngơi một lát.
Thế nên, nếu anh chứng minh rằng người nhảy xuống từ nóc tòa nhà đó là em, em cũng không thừa nhận?
Cô vô tội chớp mắt.
Một giọng nam vang lên trong điện thoại.
Phó Thiên Thiên nhíu mày, không phải anh gọi cho Tăng Nguyệt Nguyệt sao?
Thấy thế, cô cũng trấn tĩnh lại.
Trời tối thế3 kia, có lẽ anh không nhận ra.
Thiên Thiên của anh là quân nhân, thể lực đáng kinh ngạc lắm mà? Ngay cả lúc kiểm tra sức khỏe thai sản, bác sĩ cũng nói rằng thể trạng của em là đẹp nhất trong số các phụ nữ mang thai mà cô ấy từng gặp. Em như vậy mà lại muốn nghỉ ngơi, chẳng lẽ...
Hơi thở nóng hổi của anh phả vào bên tai cô, khiến cô cảm thấy lành lạnh:
Em không nên chơi trò nhảy dù từ trên nóc tòa nhà cao chọc trời nữa nhé.
Quả nhiên anh đã phát hiện ra.
Cô cũng nhìn thấy hình ảnh trên tivi, tuy hơi mờ nhưng vóc người rất giống cổ. Có điều vóc người của cô và Tăng Nguyệt Nguyệt khá giống nhau. Bùi Diệp không thể đưa ra bất cứ bằng chứng nào, chuyện này cứ thế là xong.
Anh nheo mắt:
Em vừa nói người đó là Tăng Nguyệt Nguyệt?
Cô gật đầu:
Em là phụ nữ có thai mà. Hơn nữa em đã hứa với anh là sẽ không làm những chuyện mạo hiểm, sao em có thể nhảy xuống từ tòa nhà cao tầng như vậy được?
Tôi biết. Có chuyện gì không?
Nghe nói tối qua cô ấy leo dây thừng từ nóc tòa nhà cao chọc trời xuống để giải cứu con tin. Tôi gọi đến coi như là quan tâm hỏi thăm ấy mà.
Lúc vừa bước lên bậc cầu thang, cô nghe thấy Bùi Diệp cũng xin phép bà cụ Bùi và bà Bùi lên tầng để giải quyết công việc. Cô quay đầu lại, vừa khéo bắt gặp đôi mắt đen như mực của anh.
Cô tức thì có cảm giác không lành, bèn vô thức đi nhanh lên tầng.
Nói đoạn, cố định gỡ bàn tay của anh ra khỏi eo mình.
Có điều, cô vừa nói dứt lời thì bàn tay anh càng siết chặt eo cô hơn.
Cô biết chắc điều này. Vừa rồi khi ở dưới nhà, anh giả vờ bình tĩnh chỉ là để đánh lừa mà thôi.
Anh nói đùa gì vậy, hiện giờ em như thế này, làm sao có thể chơi trò nhảy dù từ tòa nhà cao chọc trời được chứ?
Không à? Nhưng vừa nãy anh xem tin tức trên tivi, chẳng phải em chơi rất vui sao?
Giọng anh vẫn bình thản như trước. Khóe miệng cô giật giật.
Vừa mới bước lên hết bậc cầu thang tầng hai, anh cũng nhanh chóng tiến đến phía sau, ôm lấy eo cô.
Thiên Thiên, em sao thế? Thấy anh đi đến, em đi nhanh vậy?
Giọng nói trầm thấp của anh vang lên bên tai. Phó Thiên Thiên cảm thấy bàn tay anh đặt trên eo cô hơi lạnh.
Vậy ư? Em đi với tốc độ bình thường mà.
Cô bình tĩnh giải thích:
Quân nhân bọn em luôn di chuyển nhanh hơn người bình thường, có vấn đề gì không anh?
Bởi vì tôi qua đi ra ngoài, dù sáng nay dậy muộn nhưng cô vẫn cảm thấy hơi buồn ngủ. Hơn nữa, hiện9 giờ thủ trưởng Cận cũng không giao nhiệm vụ gì cho cô, hiếm khi nhàn rỗi, nếu đã buồn ngủ thì đi nghỉ ngơi một lát vậy.
Xem xong6 tin tức, Bùi Diệp chuyển sang kênh phim truyền hình mà bà cụ Bùi thích. Sau khi đã quen với cuộc sống ở Bùi Viện, Phó Thiên Thiên vẫn kh5ông thể nào
nuốt
nổi những bộ phim truyền hình đó. Cô ngồi một lúc rồi đứng dậy đi lên tầng.
Tổng giám đốc Bùi, anh gọi cho tôi có việc gì không?
Đây là giọng của Trịnh Tiên.
Bùi Diệp nhìn lướt qua Phó Thiên Thiên bên cạnh và hỏi thẳng người trong điện thoại:
Anh có biết chuyện Tăng Nguyệt Nguyệt ra ngoài làm nhiệm vụ tối qua không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.