Chương 941: Phiên ngoại 61


Cô không hề bất ngờ về việc này.

Lúc cô và Bùi Diệp kết hôn, ảnh chụp đám cưới tràn lan trên mạng nên bà ta biết cô cũng khô8ng có gì lạ.

Cô nhìn xung quanh một lúc.
Khi số
1
được thốt ra, mặt của người đàn bà tóc bạc đã trở nên gớm ghiếc và đáng sợ như vỏ cây già.
Phó Thiên Thiên cau mày lại.

Tôi nghĩ mãi, không biết bà giấu năng lực ở đâu. Hóa ra là... trên mặt bà.
Phó Thiên Thiên thờ ơ nói một câu.
Tuy nhiên, khi cô đang mất tập trung, người kia liền tung đòn vào bả vai cô. Cô bị đau, lùi về sau một bước.
Lại có người tấn công cô, cô nhảy ra sau lưng đối phương với tốc độ cực nhanh, nhân lúc hắn chưa sẵn sàng, cô sờ tay lên cổ hắn.
Đúng như cô đoán, người này cũng có dấu hiệu sống.
đồ, mạnh miệng đẩy, vậy tôi sẽ nhìn xem là cô có bản lĩnh đó hay không.
Phó Thiên Thiên đã không còn kiên nhẫn nữa:
Mười giây đếm ngược bắt đầu, 10, 9, 8...
Trong lúc cô đếm, gương mặt bình tĩnh của người đàn bà tóc bạc bắt đầu nứt ra, làn da trông như da phụ nữ 40 lập tức xuất hiện vô số nếp nhăn, già nua kinh khủng.
Tòa biệt thự dưới lòng đất cũng có thay đổi, nhìn yếu ớt vô cùng.
Phó Thiên Thiên sầm mặt, tiếp tục đếm ngược:
3, 2,... 1!

Sau đó cô liên tục thăm dò những bức tượng đất tấn công cô. Tất cả bọn họ đều có dấu hiệu sống.
Biển người còn sống thành tượng đất, điều này đã vượt quá phạm vi của khoa học.
Mặc dù Thông U Các cũng sử dụng chip để kiểm soát những thành viên cấp dưới, nhưng Thông U Các chỉ kiểm soát lời nói, chứ không kiểm soát hành động của con người.
Sắc mặt của người đàn bà tóc bạc trở nên khó coi.

Phó Thiên Thiên, cô nghĩ đây là đâu? Mười giây? Được, tôi cũng cho cô mười giây. Trong mười giây, nếu cô không đưa người của cô rời khỏi đây, tất cả các người sẽ phải hối hận!


Đương nhiên là tôi sẽ đi.
Cô bình tĩnh đứng tại chỗ, hơi hất cằm lên:
Nhưng tôi đưa người đi cũng phải đưa toàn bộ, và tất cả chúng tôi... sẽ nguyên vẹn trở ra.

Nơi này bài trí cổ kính như một biệt thự thời cổ đại, có lẽ người ở đây cũ3ng coi mình như một nữ vương. Cô nhạy cảm nhận ra xung quanh biệt thự có rất nhiều tượng người bằng đất, tất cả đều trông giống như9 thật, chỉ là không có hơi thở. Trong đó có một số gương mặt mà cô đã từng thấy trong các bức ảnh trên bản tin, là gương mặt của nh6ững người đã mất tích ở Vân Thành trước đó. Nhìn lại người đàn bà tóc bạc mặc sườn xám quý phái ngồi trên ghế trường kỷ, Phó Thiên 5Thiên hơi nheo mắt.
Cô không quanh co lòng vòng mà hỏi thẳng:
Làm cách nào mà bà có thể đưa người tới đây một cách thần không biết quỷ không hay như vậy?
Người đàn bà tóc bạc chợt bật cười:
Luôn nghe nói đội trưởng của đội đột kích Hắc Ưng năng lực phi phàm, thông minh tột đỉnh, hay là cô thử đoán xem?
Phó Thiên Thiên cau mày một cách kín đáo, nhếch miệng cười lạnh.
Tôi không thích đoán.
đồ, vậy ý của đội trưởng Phó là cố định tấn công bằng sức mạnh hay sao?

Phó Thiên Thiên bỗng siết chặt hai bàn tay:
Sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn, tôi cho bà mười giây.

Người đàn bà tóc bạc chỉ vào mặt Phó Thiên Thiên, chỉ huy những bức tượng đất:
Tất cả nghe lệnh của tôi, bắt lấy cô ta, không được để cô ta chạy thoát!

Những bức tượng kia nhanh chóng bao vây Phó Thiên Thiên, tấn công cô tới tấp.
Rất nhanh, cô bóp lấy cổ của một bức tượng, vừa định dùng sức thì cảm nhận được trên cổ nó có mạch đập. Người này... vẫn còn dấu hiệu sống! Phó Thiên Thiên vô thức rụt tay về, không bẻ gãy cổ đối phương.
Bà ta nhìn cô, gương mặt càng trở nên dữ tợn và gớm ghiếc:
Nếu cô đã rượu mời không uống mà thích uống rượu phạt thì tôi sẽ không khách sáo đầu. Người đầu, bắt cô gái này lại cho tôi!
Người đàn bà vừa dứt lời, Phó Thiên Thiên liền nhìn thấy những bức tượng đất vốn đang đứng yên bỗng động đậy như cơ thể sống.
Sắc mặt cô thay đổi.
Thì ra là vậy!
Thấy cảnh tượng trước mắt, cô biết rằng một hệ thống nào đó đã được cài trong cơ thể của những người này để hạn chế hành động của họ, khiến họ làm tay sai cho bà ta.

Tuy nhiên, hành vi cơ thể của một người được kiểm soát bởi não bộ, nếu muốn kiểm soát cơ thể thì phải phá hủy bộ não của người đó. Trước đây cô chỉ nghe nói về việc người ta sử dụng hành vi tàn nhẫn này trên cơ thể người chết, bởi vì nó quá tàn nhẫn khi sử dụng trên cơ thể người sống.

Nhưng người đàn bà tóc bạc này lại sử dụng kỹ thuật đó trên cơ thể người sống, khiển lửa giận của cô ngay lập tức dâng cao,

Nhìn thấy Phó Thiên Thiên bị bao vây và bị tấn công nhiều lần liên tiếp cũng không dám đánh trả, người đàn bà tóc bạc cười khoái chí:
Đội trưởng Phó, cô nhìn thấy không? Những người này đều là những người dân của Vân Thành. Nếu cô muốn ngăn cản thì nhất định phải giết chết họ. Nhưng nếu có giết họ thì có khác gì những tên cướp đã tấn công Vân Thành? Đến lúc đó, cô sẽ là kẻ giết người!


Cô lạnh lùng nhìn người đàn bà tóc bạc.

Công tắc điều khiển nhất định đang nằm trong tay bà ta, bắt được bà ta sẽ có thể giúp những người kia thoát khỏi sự kiểm soát.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.