Chương 952: Phiên ngoại 72


Khi ông ta đang thầm đấu tranh, nhóm người Phó Thiên Thiên bắt đầu thảo luận về những địa điểm tham quan và món ăn đặc tr8ưng của nước O.

Bùi Diệp:
Sau khi kết hôn, chúng con vẫn chưa đi hưởng tuần trăng mật. Lần này nếu đã đến đây 3thì nhân tiện đi hưởng tuần trăng mật luôn. Hai ba có ai biết gần đây có chỗ nào thích hợp đi nghỉ trăng mật không?

Lão Mặc liền giơ tay lên:
Muốn hỏi về thắng cảnh nơi đây, tốt nhất nên hỏi lão Văn. Ông ta thường đi làm ăn khắp n6ơi, chắc chắn là biết rất nhiều danh lam thắng cảnh của các nước.


Lão Văn lườm lão Mặc:
Sao lại là tôi? Trước 5đây khi ông gây dựng Thông U Các, chẳng phải cũng chạy khắp nơi trên thế giới sao? Ông cũng biết kém gì tôi?

Tôi đi khắp thế giới, nhưng từ trước đến giờ Thông U Các không phải là phải chính đạo. Hơn nữa, tôi cũng không quan tâm về những cái đó, đầu giống ông. Công ty của ông là chính đạo, tôi là hắc đạo, sao có thể so được với ông?

Lão Văn gật đầu:
Đúng vậy, tiết kiệm tài nguyên.

Hai người họ người hát người phụ họa khiến Eric càng lo lắng hơn. Ông ta nhìn sang Phó Thiên Thiên với ánh mắt chứa đầy hi vọng.

Tôi nói, tôi sẽ nói hết cho các người biết! Tôi chính là một trong số những tên cướp ngân hàng năm đó. Tôi chính là tội phạm. Các người muốn biết gì, tôi sẽ nói hết. Nhưng tôi cầu xin các người gọi xe cứu
Phó Thiên Thiên gật đầu:
Đã vậy, tất cả chúng ta cùng đi.

Trước ánh nhìn của hai vợ chồng cô, lão Văn chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói:
Được, không thành vấn đề.

Bùi Diệp:
Địa điểm đã được xác định, chúng ta đến đó luôn đi. Trên đường đi, lão Mặc sẽ liên lạc với người của hắc đạo.

Vả lại, nếu đi du ngoạn sẽ mất khá nhiều thời gian. Với tính cách của cô, có lẽ khi họ đang chèo thuyền mà cô nhận được tin có nhiệm vụ, cô sẽ lập tức bơi vào bờ để đến địa điểm thực hiện nhiệm vụ. So với việc bất ngờ bị cô vứt bỏ để đi làm nhiệm vụ, anh đi cùng cô đến xem vũ khí còn hơn. Ít nhất khi xem vũ khí, cô sẽ không đột ngột rời đi mà không nói một lời.
Để lấy lòng vợ mình thì đương nhiên là phải chiều ý cô rồi.
Anh bèn hỏi:
Nước Dà?

Chợt nghĩ đến điều gì đó, khuôn mặt ông thoáng lộ ra vẻ tươi cười:
Nói đến đây mới nhớ, trước kia lão Mặc lăn lộn trong giới hắc đạo, cũng biết không ít về súng ống đạn dược của thế giới ngầm. Nghe nói gần đầy nước D sản xuất một lô vũ khí mới, đủ để sánh với vũ khí do Tập đoàn Bùi thị sản xuất, nghe đâu còn mạnh hơn cả vũ khí của Bùi thị. Ba tin rằng con gái hắn là muốn đi mở mang kiến thức về lô súng ống đạn dược đó hơn là đi du sơn ngoạn thủy, đúng không?

Đôi mắt Phó Thiên Thiên sáng lên, trông khá thích thú với những gì ông ta nói.
Bùi Diệp luôn đặt cô lên hàng đầu, thấy có hứng thú với vũ khí như vậy, anh liền bỏ ý định đưa cô đi thăm quan thắng cảnh để hưởng tuần trăng mật.
Thấy họ chuẩn bị rời đi, Eric liền cuống lên. Nếu họ mà đi thì A Chỉ nhất định sẽ xé xác ông ta ra. Nỗi kinh hoàng khi đối mặt với cái chết khiến ông ta vô thức gọi họ lại.

Các người đừng đi vội!
Lão Văn bực bội quay đầu lại nhìn ông ta:
Chúng tôi không đi thì chẳng lẽ ở lại đây tán gẫu với ông?

Lão Mặc:
Được rồi, chúng ta mặc xác hắn. Nếu hắn không muốn nói thì chúng ta có ép hắn cũng vô dụng. Biết hay không biết thì kết quả cũng chẳng khác gì nhau. Hắn chết ở đây, bên J cũng đỡ phải phí một viên đạn xử lý hắn, vừa tiết kiệm tài nguyên, ông bảo có đúng không?

Lão Văn cười hì hì:
Đúng vậy, nước D. Có điều nước D luôn bài trừ nước Z, không bán vũ khí cho người nước Z, thậm chí mặt hàng này cũng không xuất hiện trên thị trường chợ đen. Nhưng nước D và nước 0 có mối quan hệ rất thân thiết. Gần đây có một lô súng ống đạn dược đang được bán trên thị trường chợ đen của nước 0. Nếu các con muốn lấy được lô vũ khí mới này, tốt nhất hôm nay nên đi xem thử, nói không chừng sẽ có thu hoạch lớn.

Bùi Diệp thoáng nhìn Phó Thiên Thiên, rồi nhếch miệng cười:
Chợ đen của nước 0 ở đâu?


Ba là người làm ăn chân chính, không rõ về chợ đen cho lắm. Tốt nhất các con cứ hỏi lão Mặc thì hơn. Ba tin rằng ông ta nhất định sẽ dẫn đường cho các con.

Lão Văn:
...

Hai vợ chồng Bùi Diệp cùng nhìn lão Văn.
Ông ta xấu hổ ra mặt:
Không phải ba không muốn nói mà thật sự là ba không biết. Trước đây ba thành lập công ty, thế nhưng tập đoàn lớn nên công việc rất bận rộn. Ba bận việc công ty suốt cả ngày, lấy đầu ra thời gian đi chơi? Về sau, khi ba muốn đi chơi thì lão Mặc lại kéo ba trở về đảo Kỳ Quái.

Có điều bị ông ta lườm nguýt, lão Văn vẫn cười tỉnh bơ, vẻ mặt kiểu
chẳng liên quan gì đến mình
.
Lão Mặc cười nhạt, lão Văn muốn yên thân rảnh rang lười biếng sao? Đừng hòng!

Mặc dù ba hiểu khá rõ về chợ đen, nhưng lão Văn thông thuộc địa hình nước 0 hơn ba. Ba có thể liên lạc với bên chợ đen, nhưng việc dẫn đường thì nhất định phải nghe theo lão Văn.

Lão Mặc:
...
Ông ta căm giận trừng mắt nhìn lão Văn.
Vừa rồi ông ta làm thế chỉ khiến lão Văn khua mỗi mùa mép là được, nhưng một nơi như chợ đen thì cần ông ta phải đích thân dẫn vợ chồng Phó Thiên Thiên đi một chuyến, còn phải liên lạc với nhiều người, quá rắc rối.
Mà ông ta vốn là kẻ lười, bắt ông ta đi làm mấy việc kiểu này, chẳng khác nào muốn lấy mạng ông ta.
thương cho tôi cải đã! Nếu còn chậm trễ, tôi thật sự sẽ chết ở đây mất! Tôi không muốn chết, xin các người hãy cứu tôi!


Không ai trong số họ muốn cứu một kẻ bạc tình bạc nghĩa lại quen thói lừa gạt như ông ta. Nhưng Phó Thiên Thiên là một quân nhân, cô có nguyên tắc của mình. Nếu đã tìm được tội phạm, cô sẽ phải bắt ông ta và giao cho nhà nước xử lý

Bùi Diệp biết rõ tính cô nên anh biết cô sẽ không bỏ mặc mọi thứ vào lúc này.

Anh quan sát cô một lúc rồi hỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.