Hồi 15: Chân Võ Đế bắt, thả Huê Quang


Số từ: 1982
Dịch giả :Lê Duy Thiện
Nguồn: Sưu tầm
Khi ấy Chân Võ tổ sư đang đi, xảy thấy hào quang chiếu sáng, nhìn lại là Thái Bạch kim tinh vâng chiếu chỉ đi xuống truyền rằng:
Nay có Huê Quang không chừa nết cũ đốt đền, đánh thái tử Kim Thương, nên triệu Tổ sư về thu Huê Quang mà cứu giá
. Chân Võ tổ sư tạ ơn rồi truyền chư tướng đằng vân theo mình về Thiên cung. Đi mới gần tới điện, xảy gặp Huê Quang, Chân Võ tổ sư giơ gươm hỏi rằng:
Ngươi là ai mà hành hung như vậy?
. Huê Quang nói:
Ta tham hoa tham tửu, hiệu xưng rằng Hoa Tửu Mã Linh Quang
. Chân Võ tổ sử hỏi:
Phải là Huê Quang hồi trước chăng?
. Huê Quang nói phải. Chân Võ tổ sư hỏi:
Thượng Đế phụ ngươi điều chi? Mà ngươi đốt cửa Nam thiên và đánh Thái tử?
. Huê Quang nói:
Ngươi ở phía Bắc, ta đốt cửa Nam, can phạm chi ngươi mà hỏi?
. Chân Võ tổ sư nói:
Ta vâng chỉ Ngọc đế đi bắt ngươi, ngươi hãy bó mình mà chịu tội. Nếu ngươi nghịch mạng chắc giây phút chẳng còn
. Huê Quang nghe nói nổi giận mà mà cầm giáo đâm liền. Chân Võ tổ sư biến hình cao lớn mà đánh Huê Quang. Huê Quang hiện ba đầu sáu tay cự chiến. Chân Võ tổ sư gọi các tướng tới trợ lực. Một mình Huê Quang cự không lại, túng thế phải chịu thua chạy qua phía Bắc. Chân Võ tổ sư đuổi theo, Huê Quang lấy cục Tam giác kim chuyên ném lại phía Tổ sư. Chân Võ tổ sư lấy cờ Thất tinh phất qua, thu Tam giác kim chuyên. Huê Quang nổi nóng, lấy Phong Hỏa nhị luân ném lại nữa. Chân Võ tổ sư cũng lấy cờ Thất tinh thu Phong Hỏa nhị luân nữa.
Khi ấy Huê Quang hết phép, đánh hỗn chiến mà thôi, đổ lửa ra cháy đỏ. Chân Võ tổ sư lấy gươm Thất tinh chỉ về phía Bắc, nước dâng cuồn cuộn, sóng bũa muôn trùng. Cốt Huê Quang là ngọn đèn, nên chịu nước không nổi, bị Chân Võ tổ sư bắt được, mắng rằng:
Ngươi thần thông bậc nào, mà dám đánh với Thái tử? Nay ta bắt được, còn khoe tài nữa thôi?
. Vừa nói vừa lấy thủy băng đề trên mình Huê Quang. Huê Quang bị thủy băng đè mình, cựa quậy không được. Túng thế phải khóc mà thưa rằng:
Tôi bị Đặng Hóa sở bức, cùng chẳng đã mới phản, nay Tổ sư bắt được, đã biết tội rồi, xin lấy lòng từ bi mà dung đệ tử
. Chân Võ tổ sư nói:
Nếu ngươi cải tà quy chánh, thì ta dùng làm bộ tướng, để đánh yêu quái mà lập công
. Huê Quang thưa rằng:
Nếu Tổ sư thứ tội, tôi chịu là bộ hạ luôn luôn, chẳng hề dám phản nữa
. Chân Võ tổ sư lấy một hạt thủy châu, hóa ra hột gạo, bảo Huê Quang nuốt vào bụng rồi dặn rằng:
Hạt gạo ấy là thủy châu hóa ra, nếu ngày sau ngươi phản, thì ta niệm chú nước trong bụng tuôn ra, bảy ngày thây ngươi tiêu ra nước
. Huê Quang tạ ơn rồi thưa rằng:
Nhờ ơn sư phụ rộng dung, song thiên binh theo bắt tôi hoài biết lánh ngõ nào cho khỏi?
. Chân Võ tổ sư nói:
Ngươi là hỏa tinh, xuống phía Nam trung giới mà trốn
. Huê Quang thưa rằng:
Pháp bửu của tôi thầy đã thu hết, tôi biết lấy chi mà hộ thân?
. Chân Võ tổ sư đưa các pháp bửu lại, Huê Quang từ tạ, rồi xuống phàm trần.
Còn Chân Võ tổ sư về chầu Ngọc đế. Ngọc đế phán hỏi rằng:
Trẫm sai khanh bắt Huê Quang, khanh bắt không được chăng?
. Chân Võ tổ sư tâu rằng:
Thần bắt nó rồi
. Ngọc đế phán rằng:
Sao khanh không giải về, cho trẫm xử tội?
. Chân Võ tổ sư tâu rằng:
Bởi Huê Quang vì sự sở bức mới làm phản, nên tôi xin bệ hạ xá tội, cho nó xuống trung giới thu yêu quái với thần mà lập công
. Ngọc đế y tấu, thưởng Chân Võ tổ sư ba chén ngự tửu. Chân Võ tổ sư tạ ơn, rồi xuống phàm trần thu Hắc khí.
Khi ấy Chân Võ tổ sư hội với chư tướng, đến phủ Hoài Châu. Ngó thấy một người đàn ông than khóc. Chân Võ tổ sư hỏi:
Vì cớ nào mà khóc?
. Người ấy nói:
Tôi họ Lý, tên Châu Phương. Bởi xứ này có một con yêu, cho người chiêm bao ngó thấy, xưng là Đảng Qui Tịch, diện mạo đen thui, bảo làng phải lập miếu thờ, dùng lễ tam sinh tế trong ngày Đoan ngũ[44]. Nếu không lập miếu mà cúng tế y lời mách bảo, thì một ngày sẽ vật chết năm người. Ai nấy không tin nói chiêm bao mộng mị, nên không lập miếu qui tế, thiệt đến ngày Đoan ngũ, trong làng chết năm người, hai hôm sau chết luôn mười người nữa là mười lăm mạng. Bởi cớ ấy làng tôi hãi kinh van vái, lập miếu mà thờ, thiệt bình an vô sự. Ngày Đoan ngũ năm ngoái Đảng Qui Tịch ứng mộng, nói không dùng tế tam sinh nữa, Đoan ngũ năm nay phải đưa con gái tôi vào miếu, giáp năm sẽ trả lại cho. Nếu nghịch mạng thì làng tôi phải chết hết. Ngặt tôi chỉ có một đứa con gái nên chẳng đành dâng, nếu không dâng thì chết hết cả làng, nên ai nấy quyết bắt con tôi mà nộp. Tôi khó bề lui tới, nên mới khóc than
. Chân Võ tổ sư nói:
Không hề chi mà ngươi khóc, chúng ta có phép trừ yêu
. Lý Châu Phương nghe nói liền lạy. Chân Võ tổ sư nói:
Thôi, ngươi an lòng trở về, bề nào cũng có ta giải cứu
. Lý Châu Phương tạ từ dời gót.
Còn Chân Võ tổ sư truyền Châu Ngạn Phu hóa ra đứa con gái còn mình hóa ra Lý Châu Phương, dặn các tướng mai phục ngoài miếu. Liền dẫn con gái đến cửa miếu, tiêu yêu vào báo lại. Đảng Qui Tịch mừng rỡ ra ngoài, liền bồng nàng ấy vào động. Chân Võ tổ sư hiện nguyên hình, rút gươm Thất tinh mà chém. Châu Ngạn Phu cũng hiện nguyên hình nắm cổ Đảng Qui Tịch, Đảng Qui Tịch gở ra mà chạy, rủi bị Xà tướng hiện hình mà quấn Đảng Qui Tịch la thất thanh. Chân Võ tổ sư hỏi rằng:
Ngươi chịu đầu hàng chăng?
. Đảng Qui Tịch thưa rằng:
Đệ tử chịu đầu hàng, cải tà quy chánh
. Chân Võ tổ sư lấy một hạt hỏa đơn cho Đảng Qui tịch uống, rồi đốt miếu tức thì. Dâng sớ tâu với Ngọc đế. Ngọc đế phong Đảng Qui Tịch là chức Hảo giảo Đảng nguyên soái, tay cầm búa việt, theo phò tá Tổ sư.
Khi ấy dân làng đốt miếu, đồng chạy tới mà coi. Lý Châu Phương thuật chuyện, ai nấy đều quỳ lạy. Lý Châu Phương thưa rằng:
Nếu không có sư phụ ra oai thì nội làng tôi phải chết. Xin sư phụ cho chúng tôi biết họ tên
. Chân Võ tổ sư viết sáu chữ rằng: Bắc phương Chân Võ tướng quân
. Liền đằng vân lên thinh không, đầu bỏ tóc xả, tay cầm gươm Thất tinh, đạp Qui, Xà dưới chân, không có đi giày. Dân làng coi theo kiểu ấy mà lên cốt, lập miếu thờ phượng, sau Ngọc đế phong làm Bắc đế.
Nói về phủ Tây An có rừng Hắc Tòng, chúa yêu tại rừng ấy họ Khương tên Tịch, ba chòm râu dài lắm, đầu đội mão kim khôi, tay cầm song chì hay sát hại thiên hạ. Chân Võ tổ sư đi ngang qua rừng ấy. Khương Tịch giả ăn cướp đón đường thu bạc vàng mãi lộ, Chân Võ tổ sư nói: Chúng ta là kẻ tu hành, bạc vàng đâu có mà đòi mãi lộ
. Khương Tịch nói:
Như ngươi không có bạc vàng, thì phải dạ ba tiếng ta mới cho đi
. Chân Võ tổ sư nói:
Bạc vàng không có, chớ dạ mấy tiếng lại tiếc gì
. Khương Tịch kêu rằng:
Đạo sĩ
. Chân Võ tổ sư liền dạ, kêu luôn ba tiếng như vậy. Chân Võ tổ sư liền dạ đủ ba tiếng, có ý ngỡ là ăn cướp thiệt nên mới dạ mà đi; không lẽ giết kẻ phàm tục. Chẳng ngờ dạ mới ba tiếng, xảy thấy có cái đồng chung ở trên cao sa xuống, chụp Tổ sư như cá bị nơm; Khương Tịch trở về rừng. Các tướng lại khiên chuông mà giở lên, ráng hết sức cũng không nổi. Biết nó là yêu quái nên bảo Hỏa tướng lên báo với Diệu Lạc thiên tôn.
Khi ấy Hỏa tướng lên báo tin vân vân, Diệu Lạc thiên tôn theo xuống, niệm chú, rồi tạt chén nước qua phía Đông. Gió chướng thổi đùng đùng, cái chuông lât ngửa, ngó thấy Tổ sư đã chết rồi. Diệu Lạc thiên tôn lấy viên thuốc hoàn hồn, bỏ vào miệng Tổ sư, rồi hà hơi ba cái. Chân Võ tổ sư tỉnh dậy, liền lạy tạ ơn thầy, hỏi thăm về yêu quái? Diệu Lạc thiên tôn nói:
Con quái ấy quen lớn với Yên đạo sĩ ở sau động. Nay Yên đạo sĩ đi đâu không biết, để ta hóa ra làm Yên đạo sĩ. Xà tinh hóa ra viên thuốc kim đơn, ta đem dâng thuốc cho nó, thì nó không nghi, uống thuốc, Xà tinh chui vào bụng rồi thì dễ thu nó
. Chân Võ tổ sư và các tướng mừng quá, ở đó chờ tin.
Nói về Diệu Lạc thiên tôn giả làm Yên đạo sĩ, đi dâng thuốc cho chúa yêu. Tiểu quỷ vào báo lại. Khương Tịch vui mừng liền ra nghinh tiếp. Yên đạo sĩ giả nói rằng:
Tôi cách đại vương đã lâu lắm, nay nghe đại vương lao tâm mệt nhọc tôi có luyện được hai hoàn kim đơn, nên dâng cho đại vương một viên dùng lấy thảo; ngõ hầu trường thọ lâu năm
. Khương Tịch bái tạ, lãnh thuốc uống liền. Yên đạo sĩ giả hỏi rằng:
Ngươi biết ta chăng?
. Khương Tịch nói:
Khéo nói khùng thì thôi! Chơi bời với nhau đã lâu, lẽ nào quên lão tiên mà hỏi đố?
. Yên đạo sĩ giả nói rằng:
Ta không phải Yên đạo sĩ, ngươi xem lại kẻo lầm?
. Nói rồi liền hiện nguyên hình là Diệu Lạc thiên tôn, Khương Tịch ngó thấy hãi kinh. Diệu Lạc thiên tôn nói:
Ngươi uống hoàn thuốc khi nãy là mãng xà tinh, bởi ngươi dùng đồng chung mà nhốt Tổ sư, nên ta đến đây mà thu ngươi, mau khá cải tà quy chánh
. Khương Tịch không tin là mãng xà vô bụng. Diệu Lạc thiên tôn bảo Xà tinh bò cho nó biết. Xà tinh liền bò trong bụng, Khương Tịch bị đau quá nên té nhào. Diệu Lạc thiên tôn hỏi:
Ngươi chịu đầu hàng chăng?
. Khương Tịch nói:
Tôi chịu đầu hàng cải tà quy chánh
. Diệu Lạc thiên tôn kêu Chân Võ tổ sư vào động, đưa một hạt hỏa đơn cho Khương Tịch uống, rồi kêu Xà tướng ra ngoài. Diệu Lạc thiên tôn đằng vân về trời, tâu với Ngọc đế. Ngọc đế phong Khương Tịch làm Nhân Chánh Khương nguyên soái. Tay cầm kim chung[46] và xách búa đồng, theo phò Tổ sư, mà đi thu Hắc khí. Các tướng nói Khương nguyên soái là hướng mã[47], nên kêu chơi Mã nguyên soái mà thành danh.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bắc Du Chân Võ Đế.