Hồi 15: Chân Võ Đế bắt Đậu Thần, Hỏa Đức


Số từ: 1600
Dịch giả :Lê Duy Thiện
Nguồn: Sưu tầm
Nói về tỉnh Sơn Đông, huyện Minh Hải, có một con yêu không hiện hình. Nó ứng mộng xưng là Trương Kiện, hành bệnh bông trái. Nếu ai không cúng tế nó thì nó hành con cái mang chứng trái trời mà chết.
Khi ấy Chân Võ tổ sư đến Sơn Đông, ngó thấy con yêu ấy mặt mày tươi tốt, áo mão nghiêm trang dắt ba đứa con nít, đằng vân giữa thinh không, ấy là Trương Kiện. Chân Võ tổ sư ngó thấy biết là yêu tinh, liền rút gươm mà phóng nó. Trương Kiện nói:
Ngươi ở cõi trên, ta ở trung giới, không can phạm tới, sao ngươi muốn hại ta?
. Chân Võ tổ sư nói:
Bởi ngươi làm chẩn đậu mà hại dân, nên ta thu ngươi không cho sát hại nữa
. Trương Kiện làm thinh giao chiến được ít hiệp, bị các tướng xông vào trợ chiến, Trương Kiện bại tẩu chạy về bế động không ra. Chân Võ tổ sư bảo Hỏa tướng quân hóa làm con nít, khóc trước cửa động, tiểu yêu bắt nó vào nạp cho Trương Kiện. Trương Kiện ngỡ là con nít thật, nên ăn thịt đỡ lòng. Chẳng ngờ mới kê miệng vào, Hỏa tướng quân biến thành con rắn con, chun thẳng vào bụng, Trương Kiện đau bụng quá, ngã lăn dưới đất mà rên la. Hỏa tướng ở trong bụng nói rằng:
Ta là Xà tướng đã vào bụng ngươi rồi, hãy mở cửa động mà rước thầy ta, bằng nghịch mạng ắt là ta cắn chết
. Trương Kiện chịu phép, mở cửa động rước Tổ sư và các tướng vào trong, rồi quỳ lạy chịu tội, Chân Võ tổ sư bảo nó uống một hạt hỏa đơn, rồi kêu Xà tinh ra lập tức. Liền viết sớ tâu Ngọc đế, Ngọc đế phong Trương Kiện là Tận trung Trương nguyên soái, theo phò tá Tổ sư.
Ngày kia Chân Võ tổ sư đi tới Hỏa Diệm sơn thì trời đã tối, xảy thấy một ngọn yêu khí, một con yêu đội mão đạo sĩ, tay cầm siêu đao, có tiểu yêu cầm cờ đi trước, cờ đề rằng:
Đại vương Tạ Sĩ Vinh
. Triệu nguyên soái với Quan Công bước tới hỗn chiến. Tạ Sĩ Vinh phun lửa rần rần, Triệu nguyên soái và Quan Công bại tẩu.
Khi ấy Chân Võ tổ sư rút gươm đánh với Sĩ Vinh, Tạ Sĩ Vinh cũng phun lửa như cũ. Chân Võ tổ sư lấy gươm thất tinh chỉ về phía Bắc, nước dâng tới cuồn cuộn, lửa ấy tắt đi rồi, Tạ Sĩ Vinh lạnh quá chừng, chạy vào động bế cửa lại. Chân Võ tổ sư khiêu chiến không được, liền sai Thủy tướng hóa làm tiểu yêu, ở trên trời sa xuống, đánh với lũ yêu ngoài động, bị tiểu yêu bắt được đem nộp cho Tạ Sĩ Vinh. Thủy tướng hiện nguyên hình là Qui quái, phun nước tràn cả động. Tạ Sĩ Vinh kinh hãi chạy ra, bị Chân Võ tổ sư cầm gươm thất tinh chỉ một cái nước dâng mênh mông, lũ tiểu yêu chết hết. Còn Tạ Sĩ Vinh bị Điền Huê bắt được đem nạp cho Tổ sư. Chân Võ tổ sư hỏi:
Ngươi chịu đầu hàng chăng?
. Tạ Sĩ Vinh liền chịu, Chân Võ tổ sư thâu Chân thủy luyện thành hoàn thuốc, đưa cho Tạ Sĩ Vinh uống liền. Rồi dâng sớ cho Thượng Đế, phong Tạ Sĩ Vinh làm Hỏa đức Tạ thiên quân, tay cầm roi vàng và đao lửa theo phò hộ Tổ sư.
Khi ấy Chân Võ tổ sư đi khỏi Hỏa Diệm sơn, đến núi Côn Lôn. Chẳng ngờ trong núi ấy có sáu con quái là: Thiên Độc, Địa Độc, Niên Độc, Nguyệt Độc, Nhật Độc, Thời Độc gọi là Lục độc. Chúng nó bay phun hơi độc mà hại người. Chân Võ tổ sư ngó thấy độc khí nhiều lắm, nên nói rằng:
Khí độc nhiều lắm chẳng phải tầm thường, để một mình ta rán sức
. Nói vừa dứt tiếng, xảy có trận gió thổi đến, Chân Võ tổ sư cầm gươm ra đón, bị bầy yêu phun độc khí vào mặt, Chân Võ tổ sư bất tỉnh nhân sự, té xuống nằm mê mang. Các tướng hãi kinh chạy tản.
Giây phút độc khí tan hết, các tướng nhóm lại, thấy Tổ sư nằm thiêm thiếp, các tướng hãi kinh. Quan Công nói:
Các tướng ngồi nhìn nhau cũng vô ích. Vậy thì các tướng ở đó mà hầu hạ thầy. Để ta lên thượng giới ra mắt Tam Thanh, mà cầu cứu sư phụ
. Ai nấy đồng khen phải, Quan Công đằng vân đến Tam Thanh thưa hết các việc, Tam Thanh nói:
Đó là thần Lục độc, bộ hạ của Châu Ngạn Phu ở núi Côn Lôn. Nay Lục độc trốn xuống tác quái. Nếu ngươi muốn cứu thầy, thì phải đến núi Côn Lôn mà thỉnh Châu Ngạn Phu, thì thu Lục độc mới được
. Quan Công thưa rằng:
E đệ tử thỉnh Châu Ngạn Phu không chịu đi, thì thầy tôi phải khốn
. Tam Thanh nói:
Nó có một bửu pháp kêu bằng Trang Độc đại[42] thiệt sức các ngươi cự không nổi, vậy thì chúng ta xuống cứu thầy ngươi, sẽ bày kế bắt Châu Ngạn Phu, sẽ bảo nó thu Lục độc
. Nói rồi lấy quạt đằng vân xuống núi Côn Lôn. Thấy Chân Võ tổ sư nằm mê bất tỉnh. Tam Thanh niệm chú, lấy quạt mà quạt vài cái, rồi phun nước vào mình Tổ sư lại hà hơi ba cái. Chân Võ tổ sư bắt hơi thở được, mở mắt thấy Tam Thanh liền dậy lạy tạ ba thầy, tạ ơn cứu mạng, Tam Thanh nói:
Ngươi bị Lục độc mà mang bệnh, nay phải thu chủ nó là Châu Ngạn Phu ở núi Côn Lôn, sẽ bảo thu chung nó mới được
. Chân Võ tổ sư thưa rằng:
Rất đỗi bộ tướng của nó mà tôi còn cự không lại thay, huống chi là chủ nó
. Tam Thanh nói:
Ta có Tiêu Diêu phiến[43] dùng đã mấy đời; yêu tinh không dám gần báu ấy. Ngươi hãy sai Hỏa đức Tạ thiên quân lãnh Tiêu Diêu phiến đi khiêu chiến, chắc Châu Ngạn Phu lấy túi chứa độc mà thu Tạ thiên quân, Tạ thiên quân cầm Tiêu Diêu phiến mà quạt vài cái, tức thì lửa dậy cháy túi mà ra thì ngươi thu nó mới được. Như xong việc ấy, phải trả Tiêu Diêu phiến cho ta
. Nói rồi đưa Tiêu Diêu phiến. Liền đằng vân trở lại thiên cung.
Còn Chân Võ tổ sư y kế, sai Tạ thiên quân lãnh quạt đi trước, Chân Võ tổ sư với các tướng theo sau, đằng vân tới Côn Lôn lập tức. Chân Võ tổ sư nói với các tướng rằng:
Để ta vào trước lấy lời mà khuyên nó, chừng nào nghịch mạng sẽ hay
.
Khi Chân Võ tổ sư vào trước, thấy Châu Ngạn Phu ngồi sửng. Chân Võ tổ sư liền bái Châu Ngạn Phu. Châu Ngạn Phu ngồi điềm nhiên hỏi rằng:
Ngươi là ai đó?
. Chân Võ tổ sư nói:
Tôi là Bắc phương Chân Võ tướng quân, vâng chỉ xuống phàm thu Hắc khí
. Châu Ngạn Phu nói:
Ngươi đi thu Hắc khí mà đến ta làm chi?
. Chân Võ tổ sư nói:
Bởi có Lục độc làm loạn hại dân, hỏi ra mới hay là bộ tướng của tôn thần, nên đến thỉnh tôn thần thu lại
. Châu Ngạn Phu nói:
Ngươi đi thu Hắc khí sao lại cự địch với bộ tướng của ta? Đã thu không được nó thì thôi, còn dám đến mà sai cắt ta nữa sao?
. Chân Võ tổ sư nói:
Tôi vâng lệnh Ngọc đế đi thu hắc khí, là trừ hại cho dân, nay độc khí hại người dữ hơn hắc khí, nên tôi đến thỉnh tôn thần thu bộ hạ về, sao tôn thần lại nói như vậy?
. Châu Ngạn Phu nói:
Ta chẳng hề cho ngươi nói dai nữa, hãy đi cho mau? Nếu nói rán thì ta đem bửu bối ra, thu ngươi vào đó bảy ngày, sẽ tiêu tan ra nước
. Tạ thiên quân nghe nói vô lễ quá, nên dằn không được, nhảy lại đánh liền. Châu Ngạn Phu lấy Trang Độc đại quăng ra thu Tạ thiên quân vào túi.
Khi ấy Chân Võ tổ sư với các tướng áp lại đánh Châu Ngạn Phu. Còn Tạ thiên quân ở trong túi, quạt vài cái, lửa cháy túi liền chun ra. Lấy quạt Tiêu Diêu, quạt Châu Ngạn Phu vài cái. Châu Ngạn Phu hãi kinh té xuống, bị chúng tướng trói liền. Châu Ngạn Phu lạy lục chịu đầu hàng, Chân Võ tổ sư lấy một viên kim đơn và túi Trang độc lại. Rồi trao một viên hỏa đơn, bảo Châu Ngạn Phu uống. Liền dâng sớ tâu với Ngọc đế. Ngọc đế phong Châu Ngạn Phu làm Châu nguyên soái, tay cầm kim chùy và mang túi Trang độc, theo Tổ sư thu quái mà lập công.
Khi ấy Chân Võ tổ sư sai Châu nguyên soái thu Lục độc, Châu nguyên soái vâng lời, thu về rồi thưa lại. Chân Võ tổ sư mừng lắm. Châu nguyên soái thưa rằng:
E ngày sau loài yêu quái mạo tiếng Lục độc mà hại lê dân. Nếu có đảng ấy, xin thầy cho phép tôi trừ nó
. Chân Võ tổ sư nói phải.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bắc Du Chân Võ Đế.