Hồi 22: Thủ Kiên thu Vương Ác
-
Bắc Du Chân Võ Đế
- Khuyết Danh
- 2346 chữ
- 2020-05-09 04:14:37
Số từ: 2336
Dịch giả :Lê Duy Thiện
Nguồn: Sưu tầm
Nói về tỉnh Hà Nam có miếu Đô Quản, vị thần miếu ấy họ Vương tên Ác, ứng mộng cho nhân dân, đến ngày mồng sáu tháng sáu, phải dùng mười con bò, mười con dê, mười con dê, mười con heo, mười bình rượu mà cúng tế thì bình an. Bằng không thì Vương Ác bắt cả làng mắc chứng thiên thời. Bảo cớ ấy nhân dân hằng lo mỗi năm cúng tế, dân nghèo phải cầm áo bán đồ mà đâu đậu; thậm chí kẻ nghèo quá phải đợ vợ bán con.
Ngày kia có ông Tát Thủ Kiên là thần tiên, giả làm thầy thuốc mà đi cứu người lương thiện. Tới miếu Đô Quản thấy như vậy, liền đốt miếu tức thì. Vương Ác không dám cự. Đợi Tát Thủ Kiên đi khỏi, rồi hành bệnh nhân dân, mười nhà đau hết chín, ban đêm mách bảo rằng: «Tại các ngươi không gìn giữ để cháy miếu ta. Hãy làm lại như cũ, nếu không thì ta đốt hết xứ này ». Nhân dân bàn luận việc chiêm bao, đều rủ nhau đâu đậu.
Nói về Tôn Thọ có một đứa con gái tên Thiên Kim mới mười tám tuổi. Vương Ác ngó thấy liền hóa ra một người con trai, ban đêm hiện vào phòng mà ăn nằm với nàng ấy, chịu một tháng võ vàng ; coi hình dung khác thường lắm. Nội nhà lo sợ, không biết làm sao. Vì Thiên Kim có nói thật với Tôn Thọ, nên Tôn Thọ không chạy thuốc, cứ rước thầy trừ tà, những thầy non tay đều không dám chữa.
Ngày kia Chân Võ tổ sư đi tới nhà Tôn Thọ trời đã hoàng hôn liền vào nhà xin tá túc. Tôn Thọ làm thinh ngồi châu mày ủ mặt. Chân Võ tổ sư hỏi: «Vì cớ nào mà trưởng giả buồn? Chúng tôi là kẻ tu hành xin tá túc một đêm, chẳng hay làm chi trái lẽ mà sợ». Tôn Thọ nói: «Không phải tôi buồn về việc sư phụ và các ông tá túc, bởi tôi có một việc riêng, nên buồn rầu muốn chết». Chân Võ tổ sư hỏi chuyện chi? Tôn Thọ nói: «Tô có một con gái mười tám tuổi, tên là Thiên Kim bị yêu quái nhiễu hại, nay bệnh gần chết, nó cũng tới hoài. Không biết phép chi mà trị nó cho được. Bởi cớ ấy nên mới ưu phiền». Chân Võ tổ sư nói: «Tưởng là việc chi, chớ việc trừ yêu quái không khó. Để thầy trò tôi bắt nó mà đền ơn». Xảy thấy Huê Quang bước vào, lạy Tổ sư mà nói rằng: «Đệ tử đi tìm sư phụ lâu lắm mới được. Bởi bấy lâu đệ tử ẩn mặt phía Nam này mà đợi sư phụ, nay sư phụ mới tới». Chân Võ tổ sư thuật chuyện yêu quái nhiễu hại Thiên Kim cho Huê Quang hay. Nói chưa dứt lời xảy thấy trên mây bay xuống một người, mình cao chín thước, mặt đen như mực tay cầm kim tiên[65]. Tôn Thọ nói: « Nó đã hiện hình xuống đó! ». Chân Võ tổ sư sai Huê Quang cự chiến. Huê Quang vâng lệnh, xách giáo nhảy lên mây, nạt lớn rằng: « Yêu tinh mau đầu hàng, nếu cự địch không toàn tính mạng ». Vương Ác nổi giận đánh liền, ba trăm hiệp không phân thắng bại. Vương Ác quăng Kim tiên, hóa ra nghìn nghìn muôn muôn đánh xuống, Huê Quang quăng cục Tam giác kim chuyên cũng hóa muôn muôn nghìn nghìn mà cự với Kim tiên.
Giây phút hai người thu phép lại đánh nữa, năm chục hiệp cầm hòa. Chân Võ tổ sư nổi giận, cầm gươm Thất tinh nhảy lên trên trợ chiến. Vương Ác bại tẩu, Huê Quang thả quạ lửa, và quăng hỏa luân theo mà đốt Vương Ác. Vương Ác hãi kinh, bay qua phủ Huy Châu.
Khi ấy Tát Thủ Kiên đang ở Huy Châu, xảy thấy Vương Ác chạy tới. Tát Thủ Kiên nổi giận nói rằng: «Con quỹ này đã bỏ Hà Nam, lại qua Huy Châu mà hại chúng nữa». Nói rồi đưa lệnh bài lên niệm chú. Vương Ác chạy không khỏi, bị Tát Thủ Kiên bắt được. Liền sai Du thần giải Vương Ác đến Tổ sư. Vương Ác xin đầu hàng. Chân võ tổ sư bảo uống hỏa đơn, rồi dâng biểu tâu với Ngọc đế. Ngọcđế phong Vương Ác làm chức Quát lộ Vương nguyên soái; lại ban cho một tấm kim bài, đề bốn chữ: Xích tâm trung lương. Chân Võ tổ sư nói với Vương Ác rằng: «Tính của ngươi can cường lắm, nếu lãnh kim bài này có bốn chữ Xích tâm trung lương, như sau không được y lời, e phải mắc tội». Vương Ác cười rằng: «Đại trượng phu đã cải tà quy chính, thì phải hết lòng trung lương, xin thầy đừng ngại điều ấy. Chẳng những tôi giữ mình mà thôi, nếu kẻ nào làm trái lẽ, thu của nhân gian, tôi cũng đập chết». Chân Võ tổ sư cười rằng: « Đã biết cứ phép, song phải lấy lòng từ bi mà khuyên người. Sao không nghĩ mình lung lăng ngày xưa, nào ai đập chết? ». Vương Ác nghe nói hổ ngươi. Chân Võ tổ sư nói với các tướng rằng: « Từ ta vâng Ngọc chỉ, xuống phàm thu Hắc khí, đến nay đã hơn mười năm. Thu Hắc khí các nơi đã rồi, song còn Yêu vân[66]ở Tây phương chưa tan. Vậy thì Châu nguyên soái hãy đem Trang độc đại mà thu Yêu vân Tây phương, rồi sẽ về đền Linh Tiêu thu lại ». Châu nguyên soái vâng lệnh, đằng vân qua Tây phương mở túi Trang độc ra mà thu Yêu vân, không dè thu chẳng được.
Khi ấy Châu nguyên soái đằng vân về thưa rằng: « Túi Trang độc thu ngũ độc khí mà thôi, chứ thu Yêu vân không được ». Chân Võ tổ sư với chư tướng đồng đằng vân qua phía Tây, đồng quăng bửu bối lên, chẳng những trừ không được Yêu vân, coi lại nó còn sinh thêm nữa. Chân Võ tổ sư than rằng: « Như vậy biết tính làm sao mà thu nó cho được. Vậy thì ta phải về thưa với sư phụ coi dạy lẽ nào ». Nói rồi đằng vân về Thượng giới.
Nói về Diệu Lạc thiên tôn đang ngồi, ngó thấy Chân Võ tổ sư về liền hỏi rằng: « Ngươi có chuyện chi? ». Chân Võ tổ sư thưa rằng: « Đệ tử vâng chỉ Ngọc đế đi thu Hắc khí, ba chục năm nay thu Hắc khí các nơi đủ hết. Duy có Yêu vân tại Tây phương có hơi khói đen, tôi thu hoài không được không rõ vì cớ chi, phải hỏi thầy cho biết ». Diệu Lạc thiên tôn nói: « Yêu vân có hơi Hắc khí Tây phương ngươi thu sao nổi. Nếu muốn thu được thì phải cần một vị Phật giáo mới thành công ». Chân Võ tổ sư thưa rằng: « Chẳng hay vị Phật thu được Yêu vân là ai đó? ». Diệu Lạc thiên tôn nói: « Tại núi Tuyết Sơn có một vị thái tử tu đã thành Phật, lại có Diệm Đăng Phật là người quen với Huê Quang. Vậy thì ngươi đi với Huê Quang đến thọ giáo với Diệm Đăng Phật, rồi nhờ Diệm Đăng Phật thỉnh Thái tử tại núi Tuyết Sơn, thu Yêu vân mới được ». Chân Võ tổ sư từ tạ.
Khi ấy Chân Võ tổ sư nói với các tướng rằng: « Vậy thì các ngươi hãy ở đây mà đợi. Để ta đi với Huê Quang qua Tây phương mà cầu Phật tử ». Nói rồi bảo Huê Quang đằng vân đi với mình, dẫn đường gặp Diệm Đăng Phật. Diệm Đăng Phật hỏi: « Chẳng hay hai vị đến bần tăng có việc chi? ». Chân Võ tổ sư bạch rằng: « Đệ tử ít thần thông nên đến thọ giáo với tôn Phật ». Diệm Đăng Phật nói: « Tổ sư là đệ tử Diệu Lạc thiên tôn, lại là Kim Khuyết hóa thân nữa, lẽ nào đi thọ giáo bần tăng làm chi? ». Chân Võ tổ sư bạch rằng: « Tôi đã thành thần tiên, nay muốn thọ phép Như lai cho được thành Phật ». Nói rồi liền lạy. Diệm Đăng Phật cười rằng: « Ta biết ý đệ chịu thọ giáo với ta, đặng nhờ nhờ ta thỉnh con trai Phật tổ là Tuyết Sơn thái tử trợ lực, mà thu Yêu vân nơi Tây phương ». Chân Võ tổ sư nói phải. Diệm Đăng Phật truyền Văn Thù bồ tát, với Phổ Hiền bồ tát đi rước Tuyết Sơn thái tử, Văn Thù bồ tát, Phổ Hiền bồ tát, đồng bạch rằng: « Thái tử là người phàm, nay đã giao việc nước cho con mà đi tu tại núi Tuyết Sơn, song còn phàm nhân, lẽ nào rước được ». Diệm Đăng Phật nói: « Nếu hai ngươi không tin, thì biến hóa mà thử ». Phổ Hiền bồ tát và Văn Thù bồ tát vâng lệnh, đồng đến núi Tuyết Sơn. Văn Thù bồ tát hóa ra con ó. Phổ Hiền bồ tát biến làm chim se sẻ.
Khi ấy Thái tử đang ngồi, xảy thấy chim se sẻ bị ó đánh sa trước mặt mình; Thái tử liền giấu chim se sẻ trong áo. Con ó bay xuống, nói tiếng như người rằng: « Ta là thần ưng[67], nên hình lớn hơn hết, sức nuốt người ta cũng được. Nay ngươi muốn cứu se sẽ, phải thế một cục thịt cho ta đỡ lòng ». Thái tử nói: « Ngươi có đói thì ta phải cho ăn, há tiếc một miếng thịt. Song chẳng có dao mà cắt, vậy thì ngươi đi tha một miếng tre, đem lại cho ta làm dao mà cắt thịt cho ngươi ăn ». Chim ó gật đầu bay bổng.
Xảy thấy một con cọp rược một con thỏ rừng chạy tới, con thỏ lại núp dưới chân Thái tử, Thái tử bồng thỏ vô trong mà giấu, rồi trở ra ngoài. Cọp chạy tới nói rằng: « Ta Yêu hỗ đói bắt thỏ mà ăn. Nếu ngươi không trả thỏ cho ta, thì ngươi phải thế mạng cho nó ». Thái tử nói: « Con thỏ nhỏ lắm, ngươi ăn nó cũng không no, vậy thì ta cho ngươi ăn ta cho đỡ đói, song chẳng nên làm hại con thỏ ta đã cứu ». Nói rồi liền ngồi yên, xảy thấy tòa sen đở lên, bay về Tây phương.
Khi ấy Phổ Hiền bồ tát, Văn Thù bồ tát liền hóa tòa sen đến Tây Phương rước Thái tử về ra mắt Diệm Đặng Phật. Diệm Đăng Phật hỏi hết tự sự thế nào. Rồi mời Chân Võ tổ sư ra mắt. Chân Võ tổ sư nói: « Xin sư huynh xuống phàm với pháp đệ mà thu Yêu vân, pháp đệ sẽ đền ơn khó ». Thái tử nói: « Bần tăng mới về Tây phương, ra mắt sư phụ. Chưa có thần thông, e thu yêu quái không được ». Diệm Đăng Phật nói: « Ta là Nhiên Đăng cổ Phật, biết rõ quá khứ vị lai, ngươi có đức hạnh, chắc thu đặng Yêu vân, hãy theo Kim Khuyết hóa thân xuống phàm thu yêu quái, rồi sẽ về đây nghe giảng kinh ». Thái tử tạ ơn. Rồi đi với Chân Võ tổ sư xuống phàm. Các tướng đồng ra mắt.
Hôm sau, Chân Võ tổ sư dẫn các tướng theo Thái tử qua Tây phương, đến chỗ Yêu vân khiêu chiến. Xảy thấy một hòa thượng nhảy ra nói lớn rằng: « Sao các ngươi dám tới động Thiết Nạp[68], mà khích Thích Đầu tướng quân? ». Chân Võ tổ sư nói: « Ta coi ngươi mang chuỗi bồ đề, cầm gậy tích trượng, ấy là người tu hành, sao xuống cõi phàm lập động mà hại thiên hạ? ». Thiết Đầu hòa thượng nói: « Ta ở động ta tại các ngươi sinh sự tìm tới, không phải ta kiếm các ngươi ». Nói rồi múa gậy sắt mà đánh. Chân Võ tổ sư cự chiến không lại, các tương trợ chiến cũng thua. Thái tử đi tới, Thiết Đầu hòa thượng kinh hãi, chạy vào động Thiết Nạp mà bế môn. Các tướng phủ vây ngoài động, dùng nhiều pháp bửu phá động cũng không nổi. Ân nguyên soái lấy xâu sọ đầu mà đập vào cửa động. Thiết Đầu hòa thượng tối tăm mày mặt kinh hãi chạy ra, bị Lý nguyên soái bắt được, đem nộp cho Tổ sư. Chân Võ tổ sư thấy Thiết Đầu hòa thượng không quỳ, biết ý chẳng phục. Huê Quang nói: « Nó có mạnh chi mà không phục, dù cho đầu sắt cũng thuộc về loài kim, để tôi nổi lửa đốt nó ». Thiết Đầu hòa thượng nói: « Ta chẳng chịu đầu hàng, ngươi có nổi lửa thì ta tắm chơi cho mát ». Các tướng nói: Đừng đốt nó như vậy vô ích hãy lấy bùn sét vùi nó, rồi sẽ sử dụng chân hỏa mà hầm ». Thiết Đầu hòa thượng kinh hãi nói rằng: « Thôi thôi, tôi chịu đầu hàng, đừng làm như vậy ». Chân Võ tổ sư nói: « Như ngươi chịu quy thuận, phải uống thuốc này ». Thiết Đầu hòa thượng uống hỏa đơn rồi, Thái tử liền từ giã, trở lại Tây phương. Còn Chân Võ tổ sư dâng sớ tâu với Ngọc đế… Ngọc đế phong Thiết Đầu hòa thượng làm chức Mãnh liệt Thiết nguyên soái, cầm thiết trượng theo phò tá Tổ sư.