Chương 2075: Biến hóa dị thường
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1677 chữ
- 2022-02-11 03:33:46
Trong cung điện ở nơi nào đó trong thần thành Hóa Kiểm, Mục Huyết Dung đang đi tới đi lui trên bậc thang, không dừng lại một giây phú8t nào.
Nàng ta tu luyện Sát Thần đạo, đương nhiên sát niệm trong lòng sẽ tự sinh ra, cho nên thường khiến người ta cảm thấy 3đằng đằng sát khí.
Thế nhưng sau khi nàng ta đến vùng đất Đạo Tranh đã bị Thiện Niệm Chân Ý ảnh hưởng, sát niệm của nàng từ 9đầu chí cuối không thể tụ tập được.
Không, đi cùng mấy vị á thánh của Đông Phương gia ta.
Đông Phương Thái Thanh nói.
Lời này càng làm cho mấy đại viên mãn khác không hiểu, mấy vị á thánh lại đi cùng một chân thần cấp cao vào trong ma vực Thâm Uyên ư? Thực lực của á thành rất mạnh, chắc chắn sẽ xuất phát từ tầng thấp nhất của ma vực Thâm Uyên.
Đông Phương Quỷ đi cùng họ thì ngoại trừ cưỡi ngựa xem hoa ra, y chẳng hề có tác dụng gì, thời điểm quan trọng sẽ còn trở thành gánh nặng của mọi người.
Trong đôi mắt điềm tĩnh ấy toát lên chút ngạc nhiên và nghi ngờ.
Vù vù...
Giây phút này, Mục Huyết Dung như được giải phóng, sát khí nổi lên bừng bừng.
Sắc mặt của những đại viên mãn khác cũng không tốt cho lãm.
Người được tuyển chọn vào trong vùng đất Đạo Tranh đều là tinh anh trong các gia tộc quyền thế lớn, sau này rất có khả năng sẽ trở thành đại viên mãn, có thể xem là những hạt giống mà bọn họ tỉ mỉ che chở và bồi dưỡng.
Vậy mà những tinh anh ấy cứ thể tiến vào trong chịu chết, đúng là quá đáng.
Bọn họ đều đưa chân thần của nhà mình vào trong đó, nhưng không có cách nào điều tra ra được tình hình bên trong, chỉ có thể ở ngoài này chờ đợi mà thôi.
Bọn họ hoàn toàn không rõ chuyện xảy ra ở trong Nhược Mộc, đương nhiên sẽ cảm thấy lo lắng.
Không biết đám Mục Huyền có thành công hay không? Muốn giết thằng nhãi La Chinh kia e rằng vẫn rất khó.
Mục Huyết Dung không để ý tới Phương Hận Thiều, chỉ thở dài nói.
Nàng ta hơi nhíu mày, nói:
Chân ý ở vùng đất không chiến tranh bị giải trừ sao?
Không phải.
Đông Phương Thái Thanh lắc đầu:
Luồng chân ý của đạo đang thăng hoa, chân ý nhất niệm thiện ác...
Vị thuyền trưởng kia hành động rồi!
Điều này...
điều này đại biểu cho cái gì?
Trên mặt của Đường Văn vẫn tràn đầy vẻ không hiểu.
Đường vẫn cười lạnh, nói:
Mặc dù số người mà chúng ta đưa vào trong đó giảm đi một nửa, nhưng những chân thân kia đều là nhân vật đứng đầu trong chân thân cấp cao, đi giết một chân thân cấp thấp như La Chinh không phải quá dư da hay sao?
Hừ, ngươi nói đơn giản quá nhỉ? Trong biển Thời Gian không phải không có cơ hội sao, các ngươi có ai giết được La Chinh không?
Mục Huyết Dung nhìn chằm chằm Đường Vãn, hỏi:
Chưa chỉ người đã quên nỗi nhục ở trong ngọc tỉ kia nhanh như vậy sao?
Ban đầu ở trong ngọc tỉ, tính mạng của biết bao nhiêu đại viên mãn như bọn họ đều giao cả trong tay La Chinh.
Trên mặt Mục Huyết Dung lộ ra một tia nghi ngờ.
Xưa nay Đông Phương thái Thanh luôn thận trọng, nếu ông ta đã nói như vậy thì nhất định đã nắm chắc chắn phần:
Vì sao ông lại khẳng định như vậy?
Phương Hận Thiểu, Đường Vãn và những đại viên mãn thuộc các gia tộc quyền thể khác trong liên minh đều nhìn về phía Đông Phương Thái Thanh.
Đông Phương Thái Thanh mỉm cười:
Bởi vì Đông Phương Quỷ sẽ triệu hồi ra hóa thân đáng sợ hùng mạnh nhất...
Hóa thân đáng sợ hùng mạnh nhất? Là cái gì vậy?
Mục Huyết Dung vội vã hỏi.
Trên mặt Đông Phương Thái Thanh hiện lên ý cười:
Nó không bế quan, mà là tiến vào ma vực Thâm Uyên.
Đi vào ma vực Thâm Uyên? Một mìnhư?
Phương Hận Thiếu cũng cảm thấy có chút khó hiểu.
Thông thường, khi muốn vào cấm địa như ma vực Thâm Uyên, Đông Phương gia đều triệu tập cường giả của liên minh các gia tộc quyền thể cùng nhau đi vào.
Cho dù là tầng thứ nhất hay tầng thứ hai thì cũng phải có mấy vị đại viên mãn và chân thần cấp cao mới có tư cách đi trui rèn kiếm thêm kinh nghiệm ở trong đó...
Khi đám người Đường Vãn, Phương Hận Thiếu còn hơi mơ hồ, Mục Huyết Dung đã hiểu ra rồi.
Đôi mắt của nàng ta trợn tròn lên, nhìn chòng chọc vào Đông Phương Thái Thanh, cả giận nói:
Đã vậy thì vì sao ông còn để Mục gia chúng ta phái ba tinh anh đi chịu chết?
Có ý gì?
Đường Vãn vẫn lộ ra bộ dáng ngây ngốc.
E rằng trong đám đại viên mãn này, chỉ có đầu óc của gã là kém thông minh nhất.
Bị Mục Huyết Dung nói như vậy, Đường Vẫn lập tức im miệng.
Đông Phương Thái Thanh ngồi trên một chiếc ghế, bàn tay sắt màu kim loại nắm chặt hai viên phật châu tròn vo màu vàng kim xoay tới xoay lui, mỗi lần chúng và chạm vào nhau lại tán ra ánh hào quang mờ ảo.
Đông Phương Thái Thanh ung dung nói:
Không cần phải căng thẳng, chuyển vào Đạo Tranh này, hai huynh muội La gia chắc chắn phải chết!
Nếu Đông Phương gia các ngươi đã tính toán như vậy thì vì sao không nói cho chúng ta biết?
Một đại viên mãn bực tức phàn nàn.
Nếu báo trước thì ít ra họ cũng có thể đổi sang kẻ khác vào đó chết thay.
Đông Phương Thái Thanh chậm rãi đáp lại:
Nếu để các ngươi đổi thành chân thần bình thường, người nghĩ Kiểm tộc bọn họ có nhìn ra không? Vở tuồng này đã không diễn thì thôi, nếu đã làm thì phải làm tới nơi tới chốn.
Các ngươi cũng biết đấy, mấy năm trước Đông Phương Quỷ không ở trong đảo nổi, cũng vì vậy điểm tích lũy trên sân đầu chúng thần của nó đều là con số không.
Đông Phương Thái Thanh từ tốn nói.
Lúc trước, thanh danh của Đông Phương Quỷ trong đảo nổi vô cùng vang dội, y từng xếp thứ nhất trong danh sách xếp hạng chân thân cấp cao, được mệnh danh là thiên tài có tư cách bước vào đại viên mãn nhất trong những năm gần
đây.
Tên nhóc La Chinh kia đúng là mạng lớn, bản thân nàng ta luôn có dự cảm mãnh liệt rằng rất khó có cơ hội giết chết hắn.
Lúc ở trong cấm địa biển Thời Gian, Mục Huyết Dung đã nhiều lần mưu sát hắn, nhưng lần nào hắn cũng đều đi từ cõi chết trở về.
E rằng thủ đoạn của Đông Phương gia chính là biện pháp ổn thỏa nhất.
Vì thế, đám người Mục Huyết Dung vẫn luôn chú ý tới y.
Nhưng mấy năm trước, tên nhãi này bỗng nhiên mất tích, Đông Phương gia tuyên bố với bên ngoài rằng y bế quan.
Không phải y bế quan sao? Sao lại không ở trên đảo nổi?
Mục Huyết Dung khó hiểu hỏi.
Lần này chỉ cần La gia không thể đoạt được truyền thừa Đạo Tranh, chúng ta sẽ không còn bất cứ nỗi lo nào về sau nữa.
Chút hy sinh ấy là đáng giá.
Đông Phương Thái Thanh lại nói thêm.
Nhưng khi lời nói của ông ta vừa dứt, một luồng khí thể đặc biệt bỗng khuếch tán từ trong Nhược Mộc ra.
Mục Huyết Dung, mục tiêu lớn nhất của ngươi không phải là giết chết La Chinh sao? Thằng nhãi ấy đã được rèn giũa hai năm trời rồi, e rằng còn khó đối phó hơn trước.
Chính bản thân người còn chăng giải quyết được hăn, chỉ bằng đám Mục Huyền mà đòi thành công ư?
Mục Huyết Dung im lặng.
Nói cách khác, Đông Phương Quỷ sẽ triệu hồi ra một hóa thân đáng sợ khó giải quyết sao?
Phương Hận Thiểu bình tĩnh hỏi.
Ừm, con đó gọi là ác ma Đồ Ách.
Đông Phương Thái Thanh nói.
Ác ma?
Nghe thấy thế, trên mặt Đường Vân cũng hiện lên vẻ giận dữ:
Thế đám Đường Kiệt, Đường Húc, chẳng phải cũng không về được hay sao?
Đã là đại ác ma bên trong Thâm Uyên Ma vực thì cho dù có là đại viên mãn cũng khó mà ứng phó được, vậy thì tất cả mọi người tiến vào trong vùng đất Đạo Tranh ắt hẳn đều phải chết...
Mục Huyết Dung rất ghét cảm giác này, nó khiến nàng ta đứng ngồi không yên.
Ngư6ơi...
có thể ngồi xuống được không?
Phương Hận Thiếu bất đắc dĩ hỏi, chắc vì Mục Huyết Dung đi đi lại lại khiến hắn ta thấy5 hơi phiền.
Sắc mặt của Đông Phương Thái Thanh rất khó coi:
Nếu như bọn họ chưa từng xông qua vùng đất Đạo Tranh thì vị thuyền trưởng kia sẽ không có động tĩnh...
Đối với sự thật về vùng đất Đạo Tranh, sự hiểu biết của Đông Phương Thái Thanh không hơn Kiếm tộc là bao.
Ông ta biết vùng đất Đạo Tranh được vị cao thủ Bỉ Ngạn cảnh kia khống chế, nhưng tình hình cụ thể như thế nào thì ông ta cũng không biết.
Ý của ông là...
có người đã giành được truyền thừa trong vùng đất Đạo Tranh? Là người của chúng ta sao?
Mục Huyết Dung vội hỏi.
Đông Phương Thái Thanh lắc đầu:
Vẫn chưa chắc chắn, chỉ có thể đợi bọn họ ra ngoài thôi.
Bây giờ, ngay cả Đông Phương Thái Thanh cũng đứng ngồi không yên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.