Chương 2076: Khuấy động
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1548 chữ
- 2022-02-11 03:33:46
Lão Viên giơ thanh trường kiểm kia lên, chậm rãi đặt nó nằm ngang, mũi kiểm hướng về phía La Chinh.
Chưa nói tới cường gi8ả bên trong thế giới mẹ mà chỉ nói tới một vài cường giả ẩn núp trong Thần vực thôi, thực lực của họ đã mạnh hơn ta rất nhiều rồi3! Ngươi có dũng khí đối đầu với bọn họ không? Hay nói đúng hơn là, ngươi có dũng khí đối chiến với ta không?
Hơi thở của chân ý 9nhất niệm thiện ác bỗng chốc bao trùm toàn thân La Chinh.
Khí thế chân thần cường đại có thể làm cho người ta cảm thấy lu6ồng
khí
kia tựa như thật, nhưng còn khí thế của Lão Viên thì lại chính là
thực chất
thật sự.
Trên bản chất, chân ý nhất niệm thiện ác chính là hai loại khí thể không ngừng đan xen, cứ dựa theo nhịp điệu trong đó mà thích ứng là được rồi.
Loại cảm giác này, La Chinh đã từng trải qua một lần khi ở trên tấm bia đá.
Song, áp lực của lần đó không hề mạnh như bây giờ.
Mẫu thân, ca ca chỉ là chân thần cấp thấp.
Mặc dù linh hồn của huynh ấy không yếu hơn con, nhưng không thể ngăn cản được loại khí thế nhường này đâu.
La Yên vội la lên.
Nàng được Lê Lạc Thủy bảo vệ, đương nhiên không cần phải đối mặt với luồng khí thế kia.
Vì thế Lê Lạc Thủy quyết tâm đè nén xuống, không để ý tới sự lo lắng của La Yên.
Bà chỉ yên lặng thì thầm ở trong lòng:
Cố lên, Chinh Nhi...
Người này...
La Chinh giơ tay bắt lấy
Thừa Ảnh kiểm
.
Ngay giây phút ấy, hắn chợt cảm giác được sức nặng to lớn trong tay.
Trọng lượng của thanh kiếm này có thể so sánh với Đại Thiên Trọng Kiểm! Hắn cười nhạt một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ tang thương nhưng lại không hề trả lời câu hỏi của Lão Viên.
Lão Viên còn muốn nghiệm chứng cái gì trên người mình nữa? Với cấp độ mạnh mẽ của khí thế trước mặt này, La Chinh khó mà chống cự được.
Sắc mặt hắn nhanh chóng trở nên tái xanh, linh hồn cũng đang run rẩy không ngừng, ngay cả tâm cảnh cũng bị chấn động.
Sắc mặt của Lê Lạc Thủy và La Yên ở bên cạnh cũng không tốt lắm, đặc biệt là La Yên.
Hắn mở mắt ra lần nữa, đôi mắt nhìn thẳng vào Lão Viên.
Đến tận lúc này, hắn mới lên tiếng đáp lại:
Ta...
từ xưa tới nay chưa từng thiếu dũng khí.
Lão Viên xoay tay, nhẹ nhàng ném thanh kiếm màu đồng cổ kia cho La Chinh:
Ta muốn biết, rốt cuộc phụ thân ngươi đã nuôi dạy người trưởng thành như thế nào?
Cả Lê Lạc Thủy cũng rất quan tâm đến vấn đề này.
Mặc dù La Chinh và La Yên đều được mời vào bên trong vũ trụ, nhưng ở trong đó đã xảy ra chuyện gì thì Lê Lạc Thủy không biết đực.
Bà chỉ đoán rằng, đương nhiên La Tiêu sẽ mang hết mọi tài nguyên ra và tích tụ trên người La Chinh.
Nói gì thì nói, nơi đây vẫn là thế giới coi trọng thực lực.
Cơ may và duyên số có lớn hơn nữa, chỗ dựa lớn hơn nữa, gốc gác lớn hơn nữa thì tất cả cũng chỉ là phụ trợ ngoài định mức mà thôi.
Muốn đi lên từng bước một thì cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực của bản thân.
Lê Lạc Thủy nhíu lông mày, không nói câu nào.
Mặc dù bà có thể giúp La Chinh nói ra những yêu cầu này, nhưng bà biết có một vài cửa ải khó khăn phải để cho chính La Chinh đối mặt mới được.
Nếu ngay cả chút thử thách nho nhỏ ấy mà La Chinh cũng không vượt qua được thì cho dù Lê Lạc Thủy có trợ giúp nhiều hơn nữa, mọi thứ cũng chẳng có nghĩa lý gì.
Đương nhiên, tình huống của hai lần cũng không giống nhau.
Mục tiêu của La Chinh trên tấm bia đá là nhảy tới chỗ cao hơn, còn bây giờ hắn chỉ cần đối đầu là được.
Không, không phải đối đầu, mà là thích ứng...
Luồng khí thế chân ý nhất niệm thiện ác giống như hai dòng lũ hoàn toàn khác biệt, không ngừng bào mòn La Chinh.
Hơn nữa, ta tin rằng...
Tin rằng cái gì?
Nghe giọng điệu đầy khí phách của La Chinh, đôi mắt già nua của Lão Viên toát lên vẻ tán thưởng.
Tin rằng quãng thời gian này cũng sẽ không quá dài.
La Chinh mỉm cười nói.
Còn bản thân La Chinh cũng thuận theo sự biến hóa của dòng lũ này mà biến hóa.
Ca ca...
khí thể của ca ca đang rất rất tốt!
La Yên nhìn chằm chằm La Chinh, kinh ngạc nói.
Lê Lạc Thủy cũng nhìn con trai mình, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc:
Không ngờ nó có thể hoàn toàn thích ứng với tình cảnh như vậy chỉ trong thời gian ngắn!
Nếu đã không có thực lực đối đầu với dòng lũ, vậy muốn phòng ngừa việc mình bị dòng lũ nhấn chìm thì phải học được cách bơi ở trong đó.
La Chinh như một người rớt xuống nước, sau mấy lần vùng vẫy ở trong nước đương nhiên sẽ biết bơi.
Chẳng bao lâu sau...
Khi còn ở trong vũ trụ, ta đã từng đối mặt với đại năng Thần Hải cảnh, đã từng đối đầu với cường giả Thiên Tôn.
Ngay cả khi ở trong Thần vực, ta cũng từng đối mặt trực diện với thánh nhân.
Có lẽ ông rất mạnh, nhưng thời gian sẽ lấp đầy sự chênh lệch giữa ông và ta.
Hắn vừa dứt lời, luồng khí thế kia đột nhiên ngừng lại.
Trên mặt Lão Viên lộ ra nụ cười, ông nhìn Lê Lạc Thủy:
Thật thú vị, đứa nhỏ này không phải do Lạc Thủy ngươi đích thần dạy bảo, nhưng bản tâm lại mạnh đến nhường này.
La Tiêu...
La Chinh bỗng nhiên nhắm mắt lại, trong lòng bắt đầu yên lặng vận chuyển đạo pháp tự nhiên...
Lão Viên thân là cường giả Bỉ Ngạn cảnh, đương nhiên sự lĩnh ngộ của ông đối với chân ý của đạo là điều mà La Chinh không thể tưởng tượng nổi.
Dù sao, chân ý nhất niệm thiện ác mà ông sử dụng đã vượt qua biển chân ý, vượt qua cả Bỉ Ngạn.
Giờ phút này, La Chinh n5hư bị một lớp nước bao trùm.
Mặc dù lớp nước ấy khá mềm mại, nhưng bên trong nó lại ẩn chứa sức mạnh kinh người! Chỉ trong nháy mắt, hắn như rơi vào trời đông giá rét, rồi thoắt sau lại như rơi vào trong lửa cháy bừng bừng.
Dưới sự đan xen của hai cảm giác hoàn toàn khác biệt, La Chinh đang bị tàn phá không ngừng.
quá mạnh! Thảo nào xưa nay ông ta chưa từng để các thánh nhân vào mắt.
Thực lực cỡ này đúng là là
mạnh hơn hẳn một cấp so với thánh nhân! Nhưng ta vẫn có thể vượt qua!
Chân ý đạo pháp tự nhiên!
Đây chính là khảo nghiệm...
Xét từ nét mặt của Lão Viên, ông cực kỳ không muốn giao thanh kiếm
Thừa Ảnh
kia cho mình.
Dù mẫu thân là con gái của Xi Vưu, ông cũng vẫn không tuân theo.
thật sự có bản lĩnh!
Lão Viên đã từng gặp không ít nhân vật có tài năng đến mức biến thái.
Ông từng sống trong tộc Lê lâu hơn so với Lê Lạc Thủy rất nhiều.
Ngay cả trong thế giới mẹ, thanh niên tài tuần có tâm tính như vậy cũng rất hiếm gặp.
Còn La Chinh, hắn vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được chân ý của đạo.
Tuy nhiên, không có chuyện Lão Viên sử dụng toàn bộ chân ý của đạo để thử thách La Chinh, ông vẫn nắm giữ chừng mực.
Điểm mà đạo pháp tự nhiên chú trọng là hành động thuận theo tình thể, thuận theo quy luật biến hóa của vạn vật...
Ca ca từng trải qua rất nhiều...
La Yên nhìn ca ca mình.
Nàng là người hiểu rõ nhất La Chinh đã phải gian nan vùng vẫy bước đi từng bước như thế nào.
Sau khi được Vũ Thái Bạch đưa tới Thần vực và làm rõ chân tướng, La Yên cũng cảm thấy cách làm của phụ thân có phần quá đáng.
Có thể nói là ông đã dùng hết thủ đoạn, liên tục đẩy La Chinh tới bờ vực sinh tử, bóc lột từng tấc sức mạnh, từng chút dũng khí của hắn...
Lê Lạc Thủy nghe La Yên kể mới biết, hóa ra La Tiêu đã tạo ra một gia đình tàn khốc và bắt La Chinh chịu tra tấn ở trong đó.
Sắc mặt bà cũng trở nên khó coi, bà bất mãn nói:
Phu quân thật là càn quấy, nào có ai đối xử với con trai mình như vậy?
Ha ha, tên La Tiểu này thật là nhẫn tâm!
Lão Viên cũng cảm thán:
Tôi luyện như vậy trái lại khiến La Chinh có được tâm tính mà người thường khó có thể so được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.