Chương 2085: Điều khiển
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1502 chữ
- 2022-02-11 03:33:46
Lúc này La Chinh đang vô cùng chấn động, hắn biết Hỗn Độn khổng lồ đến mức khó có thể tưởng tượng nối, nhưng chỉ một chiếc xương thú mà cò8n lớn hơn cả Thần vực, vậy lúc còn sống những con thú này phải lớn đến cỡ nào? Trong vũ trụ, La Chinh cũng từng gặp sinh vật khổng lồ, ví3 dụ như hình thái hoàn chỉnh của rồng tổ dài đến mấy ngàn dặm...
Thậm chí còn có một số loài thú khổng lồ lớn đến mười nghìn dặm,9 trăm nghìn dặm.
Tuy ca ca có ô Thanh Dương bảo vệ, nhưng trong lòng La Yên vẫn hết sức lo lắng.
Ở một nơi nóng như vậy, cho dù là thánh nhân cũng sẽ bị Thái Dương Tinh Hỏa thiêu đốt không chút nể nang, huống chi là một chân thân cấp thấp như ca cao Đúng lúc này, nàng đột nhiên nhận ra trên ngọn cây truyền đến một cơn chấn động nhẹ.
Những luồng thần thức này giống như xúc tu trên thân bạch tuộc, không ngừng lan rộng về phía bốn vòng tròn.
Ngay thời khắc thần thức tiếp xúc với vòng tròn, bốn bóng tròn đột nhiên chấn động một hồi, đồng thời còn phát ra am thanh
նն ս
.
Thế nhưng những con thú khổng lồ dưới đáy Hỗn Độn lại dài đến hàng triệu triệu triệu dặm, sinh linh như vậy phải6 mạnh đến mức nào? Chúng nó đã chết như thế nào để rồi rơi xuống dưới đáy Hỗn Độn này? La Chinh quét mắt nhìn qua những chiếc xương thú k5hổng lồ ấy, thấy chúng nằm xếp chồng lên nhau, kéo dài thẳng đến một nơi rất xa cho đến khi bị khí hỗn độn chặn lại tầm nhìn...
Nói cách khác, số lượng những con thú khổng lồ bỏ mạng cũng vượt xa tưởng tượng của La Chinh.
Vô số sinh linh trong Thần vực đều cảm nhận được một cơn chấn động và để nghiêng nhè nhẹ.
Cơn chấn động này không mạnh nhưng lại hết sức rõ ràng! Trong Nhược Mộc vực, La Yên kiễng chân đứng trên rìa một nhánh cây, nhìn lên bầu trời.
Đại sư ca, vừa rồi là sức mạnh gì vậy?
La Yên nghi hoặc hỏi.
Sự nghiêng lệch vừa rồi tuy vô cùng nhỏ nhưng lại cực kỳ trơn tru liền mạch, điều này chứng tỏ phạm vi ảnh hưởng của sức mạnh kia rất lớn, ít nhất là cả Nhược Mộc độ nghiêng cùng một lúc mới có thể tạo ra hiệu quả như vậy.
Nàng phát hiện thân thể mình không chịu khống chế mà nghiêng về phía trước, chân trượt một bước trên cành cây rồi sau đó mới đứng vững trở lại.
Xảy ra chuyện gì?
La Yên chớp mắt một cái.
Lão Viên cũng không cho hắn một gợi ý nào, chỉ nói với hắn rằng tiền vào trong mặt trời là sẽ biết hết tất cả.
Thần vực được gọi là một con
thuyền
, như vậy muốn điều khiển con thuyền này thì phải có thứ gì đó giống như bánh lái...
Nhưng khi đã nâng tay phải lên rồi, La Chinh nhanh chóng phát hiện có gì đó không ổn.
Chỉ có phần trước của Thần vực được nâng lên, nhưng phần còn lại vẫn cứ nghiêng như cũ.
Mấy canh giờ trôi qua, mặt trời đã biến mất sát biên giới Nhược Mộc vực, mang theo ca ca khuất vào sau mặt bên kia của Hỗn Độn.
Bây giờ Nhược Mộc vực đã là ban đêm rồi, chỉ có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao.
Nghĩ tới đây, La Chinh lập tức nhắm hai mắt lại...
Linh hồn hắn bỗng run lên, thần thức lập tức phóng ra ngoài.
Trong cảm nhận của các sinh linh Thần vực, đó chính là mặt đất rạn nứt, sông núi sụp đổ.
Trong quá trình này, chín phần sinh linh sẽ bị hủy diệt, có lẽ còn có một bộ phận sinh linh mạnh mẽ có thể sống sót.
Chỉ có một nhóm người cực nhỏ hiểu được rằng, ngay vừa rồi, toàn bộ Thần Vực đều bị nghiêng lệch, hơn nữa góc độ nghiêng lệch còn không nhỏ, chỉ là do mọi người ở trong Thần vực nên mới không cảm nhận rõ ràng mà thôi! Có vài người mừng rỡ như điên, ý thức được có người đang điều khiển phương hướng Thần vực, như vậy có thể cứu vớt Thân vực đang tràn ngập nguy cơ như lúc này! Cũng có người mặt mày sa sầm, dù sao bản thân trù tính đã lâu, cuối cùng lại bị người ta phá hỏng bằng một chiều, sao có thể chấp nhận? La Chinh hiện đang ở trong cung điện, đương nhiên không lo nghĩ được nhiều như vậy.
Thì ra có thể điều khiển phương hướng của Thần vực thông qua những vòng tròn này!
Vừa rồi lúc tay phải hắn hạ xuống, phần trước của Thần vực lập tức nghiêng xuống, như vậy...
hắn đang lần mò..
Vũ Thái Bạch đáp.
Đa số người trong Thần Vực đều phát hiện được sự nghiêng lệch này, nhưng đa số thần linh trong đó đều chẳng xem đây là chuyện gì to tát.
Nhưng trong cung điện chỉ có những vòng tròn này mà thôi.
Hiện tại hắn đang mang trên mình những vòng tròn này, dường như ngoại trừ thu được phạm vi tầm nhìn cực kỳ rộng thì cũng không có chỗ nào đặc biệt chứ đừng nói tới điều khiển hướng đi của Thần vực!
Chắc chắn vấn đề bắt nguồn từ những vòng tròn này!
Mà giờ khắc này, bốn vòng tròn khác vẫn còn bao quanh hai tay và hai chân hắn.
Nhưng sau khi Thần vực vỡ nát, khí hỗn độn cũng sẽ điên cuồng tràn vào.
Độc tính của khí hỗn độn cũng sẽ làm cho phần sinh linh còn sót lại diệt vong, cuối cùng chỉ có hơn mười thánh nhân còn có thể sống sót.
Hơn nữa, một khi Thần vực vỡ nát, sợ rằng những
vũ trụ
bám vào Thần vực kia, cũng chính là thế giới trong cơ thể các thánh nhân, cũng sẽ chịu ảnh hưởng, thậm chí còn có khả năng vũ trụ sẽ bị hủy diệt...
Nói cách khác, đám người Mục Hải Cực và Đông Phương Thuần Quân cũng sẽ bị liên lụy, chỉ là bọn họ có đối sách gì hay không thì La Chinh cũng không biết.
Vòng tròn này hấp thu thần thức của mình!
La Chinh hoảng hốt.
Cùng lúc đó, hắn cảm thấy dường như bốn vòng tròn này và bản thân đang dung hợp làm một thể.
Ngay khi cánh tay hắn hoạt động, Thần vực với độ rộng hàng triệu triệu dặm cũng theo đó chìm xuống! Bản thân Thần vực đã tự mình đổ xuống theo một góc nhất định, nhưng bởi La Chinh khẽ cử động mà độ lớn của góc nghiêng lại càng nghiêm trọng hơn.
Cũng trong lúc đó...
Vừa rồi, cả Thần vực vừa bị nghiêng lệch ở một mức độ nhất định.
Vũ Thải Bạch cười nói:
La Chinh thành công rồi!
Ca ca thành công?
Trên mặt La Yên hiện lên biểu cảm kỳ quái.
Vũ Thái Bạch gật đầu, vừa cười vừa nói:
Nhưng hình như thằng nhóc kia xác định sai phương hướng.
La Yên đang đứng đối mặt với phía Tây Thần vực, nghiêng sang hướng này sẽ chỉ làm tốc độ rơi của Thần vực nhanh hon.
Nghĩ tới đây, tay phải La Chinh khẽ nâng lên, vòng tròn lơ lửng trên tay phải của hắn cũng nổi lên trên cao.
Đồng thời, phía trước của Thần vực cũng từ từ nâng lên theo tư thế của La Chinh!
Thành công rồi!
Vẻ mặt La Chinh đầy hưng phấn.
Ngay sau đó Vũ Thái Bạch chợt xuất hiện sau lưng nàng.
Hắn đứng trên thân cây, nở nụ cười thản nhiên.
Theo tốc độ rơi của Thần vực, có lẽ không đến mười năm sẽ sụp đổ, chẳng trách Vũ Thái Bạch lại sốt ruột như vậy...
Mười năm, đối với các chân thần thì mười năm chỉ như một cái búng tay mà thôi.
Thế nhưng mình làm sao mới có thể điều khiển phương hướng Thần vực?
La Chinh khẽ cau mày.
Không biết dưới đáy Hỗn Độn cất giấu điều gì, nhưng nếu chiếc thuyền Thần Vực này thực sự rơi xuống thì mọi sinh linh trong Thần Vực đều bị hủy diệt cũng là điều không thể tránh khỏi...
Thần vực khổng lồ như vậy nện xuống Hỗn Độn, toàn bộ Thần vực nhất định sẽ sinh ra chấn động dữ dội, sau đó hoàn toàn tan rã.
La Chinh thử hoạt động cánh tay của mình.
Hắn khẽ khàng hạ cánh tay phải xuống...
Sao lại xác định sai phương hướng thế?
La Yên ngạc nhiên nói.
Có lẽ...
Bốn vòng tròn như biến thành một phần trên thân thể hắn, cảm giác hết sức kỳ lạ quái dị.
Là thế này sao.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.