Chương 2524: Phương pháp khôi phục tộc lê
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1581 chữ
- 2022-02-19 08:30:20
Về bản chất, liên minh các gia tộc quyền thể là do Hiên Viên Vệ gây dựng nên, trước đây mối quan hệ giữa họ với La Chinh là kẻ địch.
Bây 8giờ La Chinh dùng sức của chính mình đánh bại toàn bộ Hiên Viên Vệ, trong khắp Thần vực chẳng ai dám đối đầu hắn, nhất là khi cảnh tượng Hàm Tha3nh Để bị diệt vẫn còn in đậm dấu ấn trong đầu các thánh.
La Chinh căn bản không bị hạn chế bởi quy tắc của bảng đá thống trị, chỉ tùy ti9ện vung tay lên là có thể phá nát vũ trụ của đối phương.
Trên không trung biển Thời Gian thi thoảng vẫn bắn từng tia lôi phạt rất kinh khủng ra khắp bốn phương tám hướng.
Bất cứ kẻ nào dù trốn sâu trong lòng đất hay ẩn nấp trong không gian thì cũng không thoát được vận mệnh bị lôi phạt đánh chết.
Trong số năm Hiên Viên Vệ đã chết hết ba người, chỉ còn lại Úy Nhàn và một Hiên Viên Vệ nữa.
Các thánh nhân lập tức nghị luận xôn xao.
Đây chính là nghi hoặc lớn nhất của bọn họ.
Những quy tắc ấy hạn chế sức mạnh của các thánh nhân, và cũng bảo vệ bọn họ khỏi việc tàn sát lẫn nhau.
Chứ nếu ngươi là đại viên mãn hoặc á thành thì ta e là tình huống sẽ khác đấy?
La Chinh hỏi tới cùng.
Vẻ mặt Mục Hải Cực lại tái hơn, ông ta không dám tranh luận thêm gì với hắn nữa.
Lúc vừa phát hiện ra chiếc phi thuyền này, quả thực ông ta từng nuôi ý định đó.
Có thể nói hiện giờ vận mệnh của các thánh nhân đều nằm gọi trong tay hắn, khiế6n bọn họ bỗng chốc bị rơi vào hoàn cảnh khó mà xử lý êm đẹp cho được.
Nếu La Chinh truy cứu tội lỗi của các thánh nhân thuộc liên minh t5hì bọn họ phải làm gì đây?
Chỉnh lại quy tắc?
Muốn sửa một quy tắc trên bảng đá thống trị là chuyện rất rất khó, lẽ nào hắn có thể chỉnh sửa tùy theo ý mình ư?
La Chinh triệu kiển đấy, chúng ta vẫn nên đến đó thôi...
Mấy thánh nhân vừa được phong lên không hề biết về các sự kiện diễn ra ở ngoài núi Thánh Nhân, bây giờ lại nghe thấy La Chinh gọi toàn bộ thánh nhân đến yết kiến thì cảm thấy rất lạ.
Bọn họ hoặc nhiều hoặc ít cũng biết một ít truyền thuyết về Thánh tộc, hay còn được gọi là tộc Lê.
Nhưng Thánh tộc không phải bị tàn sát gần hết rồi sao? Ngay khi các thánh nhân còn đang hoang mang tột độ, La Chinh lại tiếp tục nói ra:
Thần vực vốn dĩ thuộc về tộc Lê, ta làm vậy chẳng qua chỉ đang trả lại thứ thuộc về họ mà thôi.
Ước mơ lớn nhất của Lê Lạc Thủy chính là thức tỉnh toàn bộ những người từng là tộc Lê.
Mặc dù người tộc Lê đã chết vô số năm rồi, thế nhưng lửa ký ức của họ vẫn tồn tại.
Mục Hải Cực...
Đường Lôn cũng lấy làm lạ.
Trong khoảng thời gian này, các thánh nhân của các gia tộc thuộc liên minh ban đầu như Đường, Phương, Lãnh, Tần từng hội họp với nhau không ít lần nhằm bàn bạc tìm biện pháp đối phó, thế nhưng Mục Hải Cực chưa bao giờ xuất hiện.
La Chinh vừa dứt lời, gợn sóng không gian chợt khuếch tán ra, sau đó một bóng người bỗng lặng yên xuất hiện, cũng chính là Mục Hải Cực.
Đối với các thánh nhân, bảng đá thống trị chẳng khác nào luật thép, không thể nào làm trái.
Vậy mà tên này lại xóa hết mọi quy tắc rồi?
Sau này sẽ không còn gia tộc quyền thế gì nữa, những người duy nhất có thể ngự trị trên biển Thời Gian chỉ là tộc Lê ta.
La Chinh lại tuyên bố.
Vừa nghe đến đây, các thánh nhân liền choáng váng.
La Chinh này đúng là lợi hại thật, nhưng cũng đâu đến mức có thể tùy ý kêu gọi tất cả thánh nhân đến chứ? Nhất là Thánh Hoàng của Lãnh gia, còn có mấy người Đường Lôn, Mục Hải Cực...
Bọn họ không thể nào nghe theo mệnh lệnh của tên này...
Thế nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến cho mấy người Lãnh Vô Cấu phải trợn tròn mắt.
Toàn bộ quy tắc trên bảng đá thống trị đều đã bị ta xóa hết.
La Chinh đáp.
Nghe vậy, các thánh nhân trong Chúng Thánh Đường lập tức há to miệng.
Nhất là mấy thánh nhân vừa được phong kia, trong đó Lãnh Vô Cấu lại càng sững sờ hơn cả.
Bọn họ tuyệt đối không muốn đến Chúng Thánh Đường yết kiến La Chinh một chút nào, thế nhưng bọn họ lại không thể không đến! Năm xưa những người này từng ra tay với La Chinh không ít lần, bây giờ hắn mà muốn tính sổ thì bọn họ chắc chắn chẳng một ai thoát nổi.
Ánh mắt La Chinh lướt qua từng thánh nhân một, vẻ mặt hắn không đoán nổi là đang buồn hay đang vui.
Hắn chỉ lạnh lùng cất tiếng:
Thiếu một người rồi, vì sao Mục Hải Cực không đến?
Đợi sau khi Lê Lạc Thủy hoàn toàn nắm giữ hồn khí Chuyển Thể, bà quả thực có thể thực hiện được chuyện này.
Vấn đề duy nhất ở đây là huyết thống.
Người tộc Lê sau khi chuyển kiếp chỉ có được ký ức xưa kia chứ huyết thống chảy trong người thì đã mất.
Ông ta liếc nhìn La Chinh rồi bất chấp tất cả mà nói:
Ta phát hiện ra một vật trong vũ trụ Đại Cực, ta nghĩ chắc nó sẽ mang đến tác dụng rất lớn cho mấy người các ngươi.
Dứt lời, ông ta lấy một chiếc phi thuyền ra khỏi nhẫn tu di, đây không phải gì khác mà chính là phi thuyền Lăng Tiêu từng được Hiên Viên Vệ sử dụng.
Trông thấy chiếc phi thuyền này, La Chinh cười nhạt rồi nói:
Chỉ một chiếc phi thuyền thôi mà còn cần người suy nghĩ nhiều ngày đến vậy? Hay là người muốn dùng phi thuyền này trốn ra ngoài vực?
Nghe vậy, sắc mặt Mục Hải Cực hơi tái đi.
Ông ta vội nói:
Thần vực chính là cội nguồn gốc rễ của thánh nhân chúng ta, ta không hề có ý định trốn đi!
Thật tiếc rằng người là một thánh nhân, thế giới trong cơ thể đã dung hợp cùng vũ trụ nên quả thật không thể nào thoát khỏi đây.
Bọn họ một người thì thi triển kết giới cực mạnh, khổ sở gắng gượng chống đỡ, còn Úy Nhàn thì thậm chí chui cả vào trong lòng đất sâu thẳm nơi chứa Ngoạt Hỏa Đồ Lưu.
Có điều sau nhiều lần bị lôi phạt đuổi giết, hai tên Hiên Viên Vệ này đã là ngọn đèn cạn đầu.
Trong vòng ba đến năm ngày nữa, họ chắc chắn sẽ bị lôi phạt tiêu diệt.
Lợi dụng phi thuyền Lăng Tiêu để chạy đến thế giới mẹ không hẳn là một ý kiến tệ, nhưng dù gì ông ta cũng là thánh nhân, vùng đất ký linh vũ trụ Đại Cực là thành tựu của ông ta, đồng thời cũng là gông xiềng trói ông ta.
Suy đi nghĩ lại, ông ta chỉ đành phải ngoan ngoãn giao chiếc phi thuyền này ra.
Thế nhưng Mục Hải Cực lại không hề biết rằng toàn bộ mọi chuyện trong Thần vực đều nằm trong lòng bàn tay La Chinh.
Từng thánh nhân nối đuôi nhau kéo đến, thậm chí ngay khi vừa hiện thân đã vội vàng chắp tay bái kiến La Chinh.
Tên này dựa vào cái gì mà lại khiến các thánh nhân thần phục vậy...
Trong lòng Lãnh Vô Cấu đã nổi sóng to gió lớn.
Vẻ mặt của mấy thánh nhân như Đường Lôn, Lãnh Diệu và Phương Thập Hình rất lúng túng không được tự nhiên.
La Chinh nắm bắt động tĩnh của các Hiên Viên Vệ này ở mọi lúc mọi nơi nên đương nhiên cũng biết về sự tồn tại của chiếc phi thuyền trước mặt.
Mục Hải Cực mà dùng phi thuyền này trốn đi thì sẽ bị La Chinh ngăn lại ngay, huống chi ông ta lại không dám làm như thế.
La Chinh không tiếp tục truy hỏi vấn đề này nữa mà ngược lại nói với tất cả thánh nhân rằng:
Hôm nay ta gọi các vị thánh nhân đến đây là muốn nói cho các vị, quy tắc trong Thần vực sẽ được chỉnh sửa lại.
Chỉnh sửa lại quy tắc?
Quy tắc trên bảng đá thống trị có thể tùy ý sửa đổi ư?
Chẳng qua vấn đề ấy có thể giao cho nhóm lão Kim giải quyết.
Thật ra ý nghĩ của Lê Lạc Thủy còn tiến xa hơn thế nữa.
Trong mắt bà, toàn bộ mọi thứ trong Thần vực đều thuộc về tộc Lê, bao gồm cả thần dân và chân thần sinh sống trong đó.
Theo bà, bà có thể
thức tỉnh
toàn bộ người tộc Lê, cũng chính là cưỡng ép nhét lửa ký ức của tộc Lê vào đầu của tất cả mọi người, bởi dù sao những người này cũng là kiếp sau của tộc Lê.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.