Chương 2582: Bài học bằng máu


La Chinh nghiêng đầu sang nhìn, khẽ mỉm cười với gã:
Con người ta rất công bằng...

Công bằng cái gì?
Tên thiếu gia ăn chơi kia 8không hiểu ý La Chinh là gì.


Là ta sẽ ra tay với mỗi một người ở đây đó.
Dứt lời, thân hình La Chinh lại khẽ lướt đi như3 ma quỷ, vung bàn tay tát thật mạnh lên người thiếu gia kia.


Bốp!
Tiếng bạt tai vang vọng trong hậu viện, tên thiếu gia 9ăn chơi bị La Chinh đánh bay,lộn bảy tám vòng trên không trung rồi mới đập mạnh xuống đất.
Trước kia, đám tiểu ác ma này có quậy đến cỡ nào cũng sẽ không gây ra động tĩnh lớn đến thế.
Lần này có vẻ hơi khác.
Hai thanh niên áo xanh bèn bước thẳng đến hậu viện.

Ngươi tiêu rồi! Ngươi không những đắc tội Thu gia, mà còn đắc tội Nguyệt Bạch gia! Từng ấy đã đủ để người chết đến vạn lần!
Thanh niên tóc dài trốn trong vỏ trứng vàng, cắn răng nghiến lợi buông lời uy hiếp..
Xưa nay La Chinh đã nghe được quá nhiều lời uy hiếp rồi, mấy câu mà thanh niên tóc dài vừa nói căn bản chẳng đáng làm hắn để bụng.

Thật thế à?
La Chinh cười nhạt, hai tay giang ra, cả cơ thể bỗng chốc bay vụt lên như một con đại bàng săn mồi.

Rắc rắc...
Cánh tay của gã thiếu gia nọ lập tức gãy thành mấy khúc!
Nhìn ánh mắt hoảng sợ của đối phương, trong lòng La Chinh thẩm thở dài một hơi.
Mấy kẻ này đúng là chỉ có tu vi với pháp bảo thôi, chứ năng lực ứng biển thì gần như không có.
Tên công tử duy nhất còn đứng được trong số đó chính là gã thanh niên tóc dài, quanh người đã có một vỏ trứng ánh vàng.
Đây chính là một bí giả thần thông mà gia chủ Thu gia tự mình ban cho gã, lúc gã bị thương sẽ tự động kích hoạt.
Cũng nhờ đó mà gã không bị La Chinh đánh cho ngất đi.
Giờ thì ta lười chẳng muốn nói nữa, có rất nhiều chuyện phải tự mình trải nghiệm mới biết hối hận.

Trong lúc hai người bọn họ trò chuyện, mặt đất vẫn chấn động từng cơn, tiếng động vọng ra từ hậu viện cũng càng lúc càng lớn.
Một lúc sau, trong hậu viện chợt vang lên một tiếng nổ oanh tạc rung trời,
Åm!
Khí tức kinh khủng khuếch tán ra ngoài khiến cả Ngưng Kiếm Cung cũng rung chuyển thao.
Thu Tự Nguyên còn kích phát một bí giả thần thông, phá hủy hết hơn phân nửa Ngưng Kiếm Cung!


Cái gì?
Nghe đến đây, sắc mặt Thu Thắng Thủy bỗng chốc thay đổi.
Hắn ta quảng bình rượu ấm đi, cơ thể đã biến mất khỏi nơi ấy.
Ngưng Kiếm Cung suy bại tới mức này cũng có liên quan một phần đến hắn ta.

Vào!

Thanh niên áo xanh bay vào đình nghỉ mát sau núi, lắp ba lắp bắp nói:
Thu cung chủ, xảy...
Hai đệ tử áo xanh gác cửa thoáng sững ra, kinh ngạc liếc nhìn nhau.
Nếu cứ mặc kệ mãi thì e là nhóm tiểu ác ma kia sẽ phá hủy toàn bộ Ngưng Kiếm Cung mất.

Đi! Đi xem một chút!

Sau từng cú đập một, mặt ngoài vỏ trứng rốt cuộc cũng xuất hiện vết rạn nhỏ.
Bấy giờ thanh niên tóc dài mới luống cuống, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Gã biết rõ mình không phải là đối thủ của La Chinh, một khi vỏ trứng vỡ vụn thì kết cục của gã chắc cũng sẽ giống những kẻ đang nằm
xảy ra chuyện lớn rồi...
Thu Thắng Thủy thờ ơ liếc gã một cái rồi hỏi:
Đám người mới đến kia không chịu nổi nên muốn rời đi à?
Hắn ta đã sớm đoán được sẽ xảy ra chuyện như này, cho nên không hề bất ngờ gì.

Không phải!
Thanh niên áo xanh lắc đầu, báo:
Các đệ tử của Nguyệt Bạch gia và Thu gia...
đều bị đánh cho ngất xỉu hết rồi.
Hai thanh niên áo xanh đứng gác ngoài của Ngưng Kiếm Cung nghe thấy tiếng động phát ra từ phía sau cũng không khỏi thở dài.
Tiếng động ầm ĩ quá, chắc toàn bộ hậu viện lại bị bọn họ phá hủy nữa rồi!

Có lần nào mà không như vậy đâu? Mỗi lần nhìn thấy mấy người mới chân ướt chân ráo bước vào đây, ta đều cảm thấy thật không nỡ.
Lần nào ta cũng dốc lòng khuyên họ đừng gia nhập Đạo Kiếm Cung, kết quả tấm lòng tốt của ta lại bị xem như lòng lang dạ thú.
Yêu quá...

Bao vây hẳn lại!
Có người lớn tiếng kêu ầm lên.
Muốn bao vây La Chinh ư? Nói nghe thì dễ đấy.
Chỉ lát sau, một trong hai người đã chuyển hướng đi thẳng đến ngọn núi nhỏ ở bên cạnh Ngưng Kiếm Cung.
Thu Thắng Thủy đang nằm uống rượu trong đình nghỉ mát ở đó.
Từ khi được ủy nhiệm làm cung chủ Ngưng Kiếm Cung, đa số thời điểm Thu Thắng Thủy đều rất suy sụp tinh thần.

Åm!
Lần này La Chinh bộc phát đến tám phần sức mạnh! Sức mạnh khổng lồ bùng nổ, vỏ trứng vàng thoáng dao động nhẹ nhưng vẫn chặn đứng được đòn tấn công của La Chinh.

Tiếp đi! Chỉ bằng ngươi mà cũng muốn phá vỡ bí giả thần thông do gia gia ta bố trí à! Nằm mơ nói mộng!
Thanh niên tóc dài hét lớn.

Ầm!

Đến giờ phút này, đám con ông c6háu cha nơi đây rốt cuộc mới hiểu được, kẻ đứng trước mặt mình đây e là không hề đơn giản.

Định Thần Châu!
.
Một 5thiếu gia trong số đó lại lấy viên châu màu bạc ban nãy ra.
Tia sáng trong hạt châu hơi lóa lên, hoàn toàn phong bế đạo uẩn trong người La Chinh.
Thế nhưng nãy giờ La Chinh chưa cần sử dụng đến đạo uẩn.
Hắn chỉ dựa vào sức mạnh đơn thuần của mình là đã có thể đạt được tốc độ rất cao! Điểm mấu chốt nhất là mặc dù đám con nhà giàu này có tu vị khá tốt, nhưng năng lực thực chiến thì gần như bằng không.
Chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên trong người La Chinh vận chuyển, lại phối hợp với tốc độ khủng khiếp mà hắn bộc phát ra khiến những kẻ kia thậm chí còn chẳng bắt kịp vệt bóng của hắn.

Ầm!


Loảng xoảng bịch...

Rắc...
Mấy ngọn núi giả, phòng ốc cùng vách tường trong hậu viện liên tiếp đổ sụp, ngay cả mặt đất cũng thi thoảng chấn động.
Chỉ trong nháy mắt, Thu Thắng Thủy đã đi vào sâu trong Ngưng Kiếm Cung.
Hệt như những gì thanh niên áo xanh vừa nói, toàn bộ khu hậu viện của Ngưng Kiếm Cung đã đổ nát hết cả.
Nào là phòng ốc, lầu các, đình viện...

Ầm!


Ầm!

La Chinh chẳng thèm để ý đến lời mỉa mai của thanh niên tóc dài mà chỉ liên tục giảng sức mạnh kinh khủng của mình lên khắp mọi phía của vỏ trứng vàng.
tất cả đều đã biến thành gạch đá nát vụn!
Trong hậu viện, mấy người mới tới còn đứng đó nguyên vẹn không bị thương tổn gì, trong khi đám con ông cháu cha của Ngưng Kiếm Cung thì lại vô cùng thê thảm.
Những ai nhẹ nhất cũng bị gãy tay gãy chân, thậm chí còn có mấy kẻ bị đập be bét hết cả nửa người, nằm thoi thóp trên mặt đất không rõ sống chết.
Bảo bọn họ đi đùa giỡn ức hiếp kẻ khác thì rất được, sử dụng máy pháp bảo trong tay để bắt nạt đám chân thân đại viên mãn bình thường kia cũng rất thành thạo, nhưng khi đối mặt với La Chinh - người từng xông pha biết bao chiến trận - thì chẳng khác gì một đám éo lả tay trói gà không chặt.
Đan điền của La Chinh bị
Định Thần Châu
phong tỏa, hắn liền cảm giác được đan điền trong cơ thể mình vận chuyển không trơn tru lắm.
Hắn bèn lao vụt đến trước mặt gã công tử bột kia, hai tay vươn ra nhanh như chớp giật, vừa nắm lấy cánh tay cầm Định Thần Châu của đối phương liền đột nhiên bẻ ngoặt lại.
kia.


Hít...


La Chinh hít sâu một hơi, rút sức mạnh bản nguyên của mình ra và hội tụ trên nắm đấm của mình.

Nhưng khi hắn chuẩn bị đấm một cú đập vỡ vỏ trứng thì một bàn tay thô to bỗng đưa ra từ bên cạnh và cản hắn lại.


Bụp!


Nắm đấm của La Chinh giáng xuống bàn tay kia lại như đâm thẳng vào bông mềm, toàn bộ sức mạnh biến mất sạch sẽ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.