Chương 2804: Hắc sơn tông



Con nhỏ chết tiệt...
Tà Thần ngửa đầu mắng.


Cop!
Hắn ta vừa mắng một câu thì trên đầu bỗng bị một thứ gì đó rất nặng đập trúng, cú đập 8mạnh đến nỗi khiến hắn ta suýt ngất.

Khi lấy lại tinh thần, Tà Thần thấy dưới chân mình có một khối lệnh bài đen sì.
Đại tông môn với hàng trăm chủng tộc hỗn tạp này là một tông môn hỗn loạn điển hình, trong đó tràn ngập giết chóc cùng âm mưu, đây là một nơi tu luyện tốt và cũng là một nơi để thử thách kiểm tra.

Vụt!
Tà Thần chạy được hơn mười dặm thì chui tọt vào một cái rãnh nằm giữa hai khe núi.
Lúc hắn ta vừa bước chân vào đó, đám dị tộc ở đằng sau đồng loạt dừng bước lại.
Một vài con trông như báo, to lớn mạnh mẽ, một vài con thì nhỏ gầy như chuột nhưng lại mơ hồ ẩn chứa sức mạnh rất kinh khủng, bên cạnh đó còn có những sinh linh với hình dạng quái dị không biết miêu tả thế nào.

Thần Đồ quẳng mình vào ổ súc sinh à...
Tà Thần cười gằn, lẩm bẩm.
Ý chí chiến đấu đã hừng hực trong lòng.

Xé nát hẳn!.

Hắc Sơn lệnh là của ta!


Am!
Ngay khoảnh khắc khi chúng xông tới, từng vòng sáng bỗng nổ tung.

Nếu thật sự bị đám yêu quái này bao vây thì e là mình còn chẳng thể toàn thây! Thần Đồ chết tiệt!
Tà Thần buồn bực, thầm chửi bới trong lòng.
Trên Hắc Thuyền, Tà Thần quả thực đã học thêm rất nhiều kiến thức.
Dù Thần Đồ ngạo mạn nhưng trong khoảng thời gian vừa qua, nàng ta gần như đã giúp Tà Thần xây dựng lại thế giới quan.
Sóng xung kích nóng rực khuếch tán ra bốn phương tám hướng, gần như có thể chôn vùi mọi thứ.
Nương theo lực xung kích khủng khiếp ấy, Tà Thần như một mũi tên được bắn ra, phóng thẳng về phía trước.
Đám yêu vật dị tộc kia đã bị năng lượng dung đạo thôn tính hết một phần, phần còn lại thì một mực đuổi sát theo sau lưng Tà Thần! Dị tộc chiếm cứ tại Hắc Sơn tống ngay từ khi sinh ra đã phải trưởng thành trong máu me và giết chóc, cái chết đối với chúng chỉ là chuyện thường ngày.
Hắc Sơn tông là đại tông nổi tiếng ở đây, hơn nữa chỗ này còn thu nhận tất cả mọi yêu ma quỷ quái.
Đối với các yêu vật không có chỗ dựa, không thể ỷ lại bầy tộc thì đây là một nơi cực tốt.
Chỉ có điều, Hắc Sơn tông không phải thu nhận hết tất cả, nhưng dị tộc bình thường rất khó đoạt được Hắc Sơn lệnh.
Dù Tà Thần rất mạnh nhưng vẫn không đủ khiến chúng kinh hãi.

Chít chít...

Trong đám thú đông đảo đang săn đuổi Tà Thần, một con chuột nhỏ màu xám cực kì nhanh nhẹn chợt nhảy lên lưng hắn ta.
Nàng ta nói cho Tà Thần biết rằng năng lượng dung đạo không có ý nghĩa gì cả, thậm chí còn chỉ cho hắn ta thấy một cách sử dụng khác của năng lượng dung đạo và khuyên bảo hắn ta rằng có rất nhiều người đã đi lên con đường ấy rồi nhưng đều thất bại.
Đối với đề nghị này, Tà Thần không hề tiếp thu.
Hắn ta cảm thấy sớm muộn gì những năng lượng này cũng có thể dung hợp lẫn nhau.
Lúc này, một sinh linh cầm đầu bỗng mở miệng nói tiếng người:
Giao Hắc Sơn lệnh trên tay người ra! Con người!

Hắc Sơn lệnh không phải thứ mà ngươi có thể nắm giữ.
Giao ra đây, bọn ta có thể để người chết toàn thây!

Kéc kéc...
Trong phút chốc, các loại âm thanh cổ quái vang lên.
Thật ra mục đích của hai con sói đen ban nãy cũng không phải là ăn Tà Thần, chúng đã nhận ra khí tức của Hắc Sơn lệnh.
Hắn ta nhặt l3ệnh bài lên quan sát tỉ mỉ một lúc, trên đó ngoại trừ một hình vẽ quái dị thì không còn tin tức nào khác.
Tà Thần cất kỹ lệnh bài, lại mắn9g Thần Đồ vài tiếng rồi mới leo ra khỏi hố.
Vừa mới ló đầu ra, hắn ta đã nghe được tiếng ồn ào truyền đến từ cách đó không xa, hai con sói6 đen cao cỡ một người đang ẩn núp ngay gần đó.
Hai mắt chúng tản ra ánh sáng u tối, hiển nhiên đã xem Tà Thần là con mồi của mình.

Muốn ăn ta à?
Tà Thần nở nụ cười lạnh, nhấc chân tiến về phía Hắc Sơn tông.
Lúc hắn ta quay lưng lại với hai con sói đen, chúng lập tức bổ nhào về phía hắn ta.

Vụt, vụt!
Chỉ thấy trên lưng Tà Thần chợt phóng ra hai đốm sáng, thoắt sau hai con sói đen đã bị năng lượng dung đạo chôn vùi.
Đám ngưu quỷ xà thần chiếm cứ tại Hắc Sơn tông ngoại trừ chém giết lẫn nhau để kiếm ăn thì còn vì mục đích kiếm Hắc Sơn lệnh.
Đối mặt với đám dị tộc hung hăng, vẻ kiêu ngạo trên mặt Tà Thần rốt cuộc cũng biến mất không ít.
Mặc dù Thần Đồ không đưa ra bất kỳ lời nhắc nhở nào, nhưng hắn ta biết Hắc Sơn lệnh nhất định là lệnh bài để đi vào Hắc Sơn tông gì đó.
Song, hắn ta vẫn lựa chọn nghe theo đề nghị của Thần Đồ, dù sao cô gái này đã đồng ý với hắn ta rằng khi nào hắn ta đặt chân vào Hồn Nguyên cảnh, nàng ta sẽ giúp hắn ta cởi bỏ sự ràng buộc của vùng đất ký linh! Nhưng muốn đạt đến Hỗn Nguyên cảnh thì nhất định phải vào Hồn Nguyên Đại Thế Giới...
Chẳng bao lâu nữa Hồn Nguyên Đại Thế Giới sẽ được mở ra, trước lúc đó, hắn ta nhất định phải cấp tốc tăng tu vi mình lên.
Đây là nguyên nhân khiến Thần Đồ quẳng Tà Thần vào Hắc Sơn tông.
Tà Thần lập tức bóp nó nát bấy, nhưng con chuột nhỏ ấy vẫn ngoạm mất một miếng thịt trên vai hắn ta...

Vụt!

Một con dị thú to lớn như voi cầm một sợi roi dài đầy gai quất lên lưng Tà Thần khiến quần áo hắn ta rách tươm, trên lưng cũng loang lổ vết máu.

Súc vật thì vẫn là súc vật...
Tà Thần nhìn những phần thân thể còn sót lại của sói đen bị vương vãi đầy đất, cười lạnh lẩm bẩm.
Hắn ta vừa quay đầu lại thì lông mày lập tức nhíu chặt.
Ở đằng trước là một khe núi thấp bé, quanh khe núi lấp ló bóng dáng của các sinh linh có hình thể rất đặc biệt.
Thấy đám dị tộc với đủ loại hình dáng đặc biệt kia định xông lên, dưới chân Tà Thần bỗng xuất hiện từng vòng sáng hình thoi.
Những ngày qua, hắn ta được chỉ dẫn khá nhiều nên cách thức sử dụng năng lượng dung đạo đã được nâng lên một tầm cao mới.
Khi vòng sáng kia đang tích trữ năng lượng, đám dị tộc cũng ồ ạt vỗ lên, xông đến chỗ hắn ta.
Kể cả dị thú cường tráng như con voi khổng lồ hay đám côn trùng lớn cỡ quả đấm, tất cả đều thôi không truy giết hắn ta nữa.

Làm sao bây giờ, hắn đã vào sơn môn!

Không có Hắc Sơn lệnh, kẻ nào tự tiện bước vào một bước ắt phải chết...

Thôi thôi, xem như thằng nhãi Nhân tộc này may mắn.
Ta đoán hắn chẳng sống nổi nửa ngày trong Hắc Sơn tông đâu!
Nhìn đám dị tộc kia dần tản đi, trên mặt Tà Thần toát lên vẻ tàn nhẫn.
Xưa nay chỉ có hắn ta ép kẻ khác phải chạy, dựa vào đầu mà đám mèo đám chó này dám đuổi giết hắn ta? Đợi khi hắn ta đạt được thành tựu trong Hắc Sơn tông rồi, sau khi rời núi chắc chắn sẽ càn quét sạch đám yêu ma quỷ quái đó! Lúc trong lòng Tà Thần đang nghĩ vậy, một luồng khí lạnh bỗng phả vào sau gáy hắn, đồng thời một giọng nói nghe vô cùng thảm thương vang lên:
Con người, ngươi có Hắc Sơn lệnh không...
Đằng sau Tà Thần là từng sợi vải rách rưới trôi nổi giữa không trung, bên dưới sợi vải là một bộ xương khô.

Cũng không biết lúc còn sống, bộ xương khô này là sinh linh gì mà sau lưng nó có một đôi cánh xương bị gãy đang xếp lại.

Tà Thần nhìn thấy bộ xương khô này, đôi đồng tử cũng hơi co lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.