Chương 2805: Mạc nhất kiếm báo ơn


Bây giờ thấy La Chinh bình yên vô sự, các nàng mới yên lòng.

La Chinh chỉ nói với các nàng rằng hắn đến Minh Hồ là để 8tu luyện, còn chuyện Thái Đích Cung và núi Thái Hạo sau này thì hắn chẳng hề hé răng.

Tiểu Nhận biết La Chinh che giấ3u một ít sự thật nhưng không vạch trần.
Từ rất rất lâu rồi, khi tứ đại thần miếu còn kiềm chế lẫn nhau thì mọi chuyện vẫn yên bình.
Kể từ khi thần miếu của tộc Lê bị bỏ hoang, thần miếu của tộc Hữu Hoàng và Thần Nông ngày càng vươn lên, còn thần miếu của Thái Nhất Thiên Cung thì rơi vào thế yếu.
Vì vậy, đệ tử Thiên Cung thường hay bị bắt nạt khi ở ngoài thần miếu.
Tên này đúng là một tên mê kiếm đến say đắm.

Khí thế vừa rồi của đệ...
được tạo ra từ Chân Ngộ Thiên ư?
La Chinh hỏi.
Chẳng lẽ tên nhóc này lại muốn đòi thêm Chân Ngộ Thiên?

La Chinh huynh đến Tâm Lưu kiếm phái cũng được một thời gian rồi, không biết La Chinh huynh đã tu luyện kiếm điển chân ý tới trình độ nào?
Mạc Nhất Kiểm đột nhiên hỏi.
Câu hỏi này nằm ngoài dự đoán của La Chinh.
Không chỉ La Chinh mà các cô gái trong định viện cũng bị khí thế của Mạc Nhất Kiểm hù dọa.
Mạc Nhất Kiếm thấy La Chinh tránh mình thật xa thì mới phản ứng kịp, trên gương mặt non nớt lộ vẻ áy náy:
Ôi, thật xin lỗi...
Ta chỉ muốn thí nghiệm chút thôi, dọa huynh rồi!
Thấy hắn ta xin lỗi đường hoàng như thế, La Chinh vừa bực mình vừa buồn cười.
Đúng là hắn đã đến Tâm Lưu kiếm phái được khá lâu, nhưng cũng chỉ mới nhận được
Tâm Lưu Kiếm Điển
gần đây thôi.
Vả lại mấy ngày vừa qua hắn bề bộn nhiều việc, nào là Thất Sơn Tiểu Hội rồi lại đi Minh Hồ...
Mặc dù trên đường đi hắn cũng nhìn chút thời gian ra để lĩnh ngộ
Tâm Lưu Kiếm Điển
, nhưng thu hoạch thì lại không nhiều lãm.
Nếu Tâm Lưu Kiếm phù hợp với một trăm năm mươi chữ đầu của Chân Ngộ Thiên thì đúng là rất có ích! Mạc Nhất Kiểm nhận được một trăm năm mươi chữ từ La Chinh nên trong lòng đương nhiên rất biết ơn.
Với tính cách không thích cầu cạnh người khác, hắn ta nhất định phải báo đáp ơn nghĩa này, cho nên mới nói với La Chinh toàn bộ về những gì mình lĩnh ngộ được từ Tâm Lưu Kiếm, nội dung chủ yếu, thậm chí cả phương pháp dung hợp xảo diệu của Sát Tâm Kiếm với Chân Ngộ Thiên.
Những thứ này La Chinh tự mình nghiên cứu cũng có thể khám phá ra, nhưng Mạc Nhất Kiếm hướng dẫn toàn bộ mà không giữ lại chút nào đã giúp hắn rút ngắn quá trình đáng kể.
Trong Bỉ Ngạn Tự Trọng Thiên, ba thần miếu của Nhân tộc được xây cạnh nhau.
Cường giả ở tầng này đa số đều bước vào Bỉ Ngạn chưa bao lâu, tuổi còn nhỏ nên đương nhiên còn tâm tính thiếu niên, khiêu khích lẫn nhau.
Các cuộc thi đấu về mặt linh hồn rất hay diễn ra tại đây.
Lần này Mạc Nhất Kiểm nhờ Chân Ngộ Thiên mà thực lực tăng cao, phải nói là đã lấy lại danh tiếng.

Ra vậy...
La Chinh khẽ gật đầu.
Quả thực ở trong Bỉ Ngạn chỉ dựa vào cấp độ linh hồn để thi tài với nhau.

Ta có chuyện tìm hắn.
Mạc Nhất Kiểm mỉm cười, nói.
Tiểu Nhân không thể từ chối nên đành gật đầu rồi đi mời La Chinh.
Lát sau, La Chinh nhìn thấy vẻ mặt phấn khích của Mạc Nhất Kiếm cũng cảm thấy lạ lùng.
Sau khi lấy được một phần Chân Ngộ Thiên, Mạc Nhất Kiếm gần như ngựa không ngừng vó dốc lòng nghiên cứu, cuối cùng phát hiện ra một huyền bí thật lớn.
Mấy ngày trước hắn ta đến tìm La Chinh nhưng La Chinh không có ở đây nên hắn ta chỉ đành trở về.
Hai ngày qua, hắn ta vẫn luôn phái người dán mắt vào đình viện của La Chinh, vừa biết La Chinh đã về là hắn ta lập tức tới ngay.
Hắn ta nhẹ nhàng nâng tay, từng luồng khí tức vô hình xoay quanh tay hắn ta và dâng lên, đồng thời hắn ta như biển thành một người khác.
Trong mắt La Chinh, Mạc Nhất Kiểm biến thành một thanh kiểm khổng lồ lóe ra vẻ sắc bén, muốn giết thẳng về phía La Chinh.

Sát Tâm Kiếm?

Trong khi đó, Mạc Nhất Kiểm nhận được Chân Ngộ Thiên liền chăm chỉ tĩnh tâm tu luyện, với thiên phú của hắn ta thì trộn lẫn hai thứ này với nhau là việc quá dễ.

Đúng vậy!
Vẻ áy náy trên mặt Mạc Nhất Kiểm bay biến hết, hắn ta trưng vẻ mặt như thể đang muốn người khác khen ngợi mình ra mà nói:
Lợi hại lắm phải không?

Thủ đoạn về mặt linh hồn đúng là rất lợi hại.
La Chinh nói.

Đương nhiên!
Mạc Nhất Kiểm cười nói:
Mấy ngày nay ta ở trong Bỉ Ngạn tàn sát tứ phương, đám người tộc Hữu Hùng sợ ta lắm! Ha ha ha!

Thật ra ngay từ ban đầu khi La Chinh mới tu luyện Chân Ngộ Thiên, hắn đã nhận ra rồi.
Chân Ngộ Thiền biển ý nghĩ thành kiểm, tương tự với Sát Tấm Kiếm.
Khoảng thời gian qua vì quá bận nên La Chinh cũng không rành nghiên cứu mấy cái này.
Những chuyện này chủ nhân xử lý thế nào, nàng là nha hoàn đương nhiên không đ9ược phép hỏi tới.
La Chinh mới về đình viện được nửa ngày thì ngoài cửa lại bị ai đó gõ lên.
Tiểu Nhân đẩy cử6a ra, liền thấy vẻ mặt tràn ngập hưng phấn của Mạc Nhất Kiếm.
Sát ý ấy quá kinh khủng, La Chinh không thể không để phòng.

Vào!

Thân hình La Chinh lại thật nhanh ra đằng sau, hai chân vạch ra những vật thật sâu trên mặt đất, đồng thời định phản kích lại.

Mới lĩnh ngộ được chút ít thôi.
La Chinh thành thật trả lời:
Không biết tại sao Nhất Kiếm sư đệ lại hỏi câu ấy?
.
Mạc Nhất Kiểm càng hưng phấn hơn:
Vậy La Chinh huynh phải tăng tốc lên.
Một trăm năm mươi chữ đầu trong Chân Ngộ Thiên của huynh phối hợp quá tuyệt vời với Tâm Lưu Kiếm, đặc biệt là thần thông Sát Tâm Kiếm, khi phối hợp với dương hồn để thi triển ra mang đến hiệu quả cực kì huyền diệu...


Nghe nói La công tử nhà người về rồi?
Bây giờ Mạc Nhấ5t Kiểm đối với La Chinh càng ngày càng khách sáo, ban đầu thậm chí La Chinh sống chết thế nào hắn ta còn chẳng có hứng tìm hiểu nữa là.

Công tử nhà ta vừa mới trở về...
Tiểu Nhân thẩm buồn bực, lẽ nào tên Mạc Nhất Kiếm này phải người theo dõi đình viện của bọn họ?
Tiểu Nhân đã đoán đúng.
Nói đến đây, Mạc Nhất Kiếm nhìn quanh một phen, nhưng chắc vì không tìm ra đối tượng thích hợp nên dứt khoát chọn luôn La Chinh.

Đệ định làm gì?
La Chinh lập tức cảnh giác.
Ai ngờ ánh mắt Mạc Nhất Kiếm hơi lóe lên, đã bắt đầu điều động chân ý Kiểm Vận Vĩnh Hằng.
La Chinh vốn đã thuộc nằm lòng
Tâm Lưu Kiếm Điển
nhưng có nhiều chỗ còn chưa hiểu lắm, bây giờ bị Mạc Nhất Kiếm hé lộ ra hết nên trong lòng cũng ngứa ngáy vô cùng, nóng lòng muốn nghiệm chứng thử.
Sau khi tiễn Mạc Nhất Kiểm đi, La Chinh bảo Tiểu Nhân xin phép vào tháp Tâm Lưu giúp hắn.
Đối với các đệ tử bình thường trong Tâm Lưu kiếm phái, tháp Tâm Lưu chỉ có thể vào mỗi tháng một lần, mỗi lần được một canh giờ.
Nhưng đối với đệ tử tinh nhuệ như La Chinh thì họ không bị hạn chế số lần vào tháp, song thời gian thì vẫn bị giới hạn.

Đa số các tinh nhuệ đi dạo trong tháp Tâm Lưu đều không quá hai canh giờ, nếu vượt quá thời gian ấy thì bản thân sẽ bị lửa tâm linh đốt bị thương.

Trong khắp Tâm Lưu kiểm phái, người có thể ở lại lâu trong đó cũng chỉ có La Chinh và Mạc Nhất Kiểm.

Không phải vì hai người họ có khả năng nhất niệm ngộ đạo, mà vì cả hai đều tu luyện thần đạo Đoạn Tình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.