Chương 2838: Chặt đẹp


phải đợi mấy năm hay thậm chí mấy chục năm mới mở ra một lần, muốn đi vào đó tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản.
<8br>Song, chìa khóa Bỉ Ngạn ít đến mấy cũng không đến mức không có kiểu gì cũng sẽ có người sở hữu chiếc chìa khóa quý giá 3của Di Thiên thần miếu.

Bây giờ, tin tức
một con đường thông đến Ám Vực đã xuất hiện
đang được lan truyền với tố9c độ chóng mặt, những người đang cầm chìa khóa Bỉ Ngạn không thể không biết. Lúc này họ cũng nên mang chìa khóa ra
sử dụng rồi.

Vì vậy, các dương hồn đang vây kín trước cửa thần miếu chỉ ôm đúng một ý nghĩ: Không cần biết phải d5ùng đến thủ đoạn gì, nhất định phải xâm nhập được vào Di Thiên thần miếu. Nếu đối phương chịu chia sẻ chìa
Lăng Sương nhận nến rồi mới rời khỏi Bỉ Ngạn.
La Chinh ở lại, liếc nhìn Di Thiên thần miếu. Hắn chuyển sang một hướng khác và đứng trên chỗ cao hơn, sau đó dời mắt nhìn góc nghiêng sau lưng Di Thiên thần miếu, quả nhiên liền trông thấy một chút ánh sáng
dịu nhẹ.

Suyt.
La Chinh làm động tác im lặng:
Có lẽ sẽ cần dùng đến.


Ngọn nến... Ngươi nói là thắp sáng Ám Vực?
Trong mắt Lăng Sương lộ vẻ ngạc nhiên.
9527 từng nói với La Chinh, những ngọn nến này sẽ phát huy tác dụng trong Ám Vực, thế nhưng Lăng Sương lại không biết điều đó.
tiện bày nó ra trước mặt những kẻ khác.
Hai khung vuông đâu mặt vào nhau, ngọn nến trong nhẫn tu di của La Chinh đã được chuyển sang nhẫn tu di của Lăng Sương.

Đây là mấy,mấy ngọn nến dưới đáy biển...
Lăng Sương sững sờ.
Lăng Sương không rõ lắm, chỉ ngoan ngoãn chìa tay ra trước mặt hắn và hỏi:
Sao?


Chắc sẽ cần dùng đến nhiều thứ đấy, kích hoạt nhẫn tu dị của ngươi đi.
La Chinh lại bảo.
Một khung vuông sáng lên trên tay Lăng Sương, mà khung vuông trong tay La Chinh cũng lóe sáng. Mặc dù có rất ít người nhận ra ngọn nến này, thậm chí là không ai biết, thế nhưng La Chinh vẫn không muốn tùy

Đó chính là ba gian phòng nhỏ...

Vì đứng cách khá xa nên La Chinh chỉ thấy được cái bóng mờ mờ của ba giang phòng ấy.
Sau khi xác định ba gian phòng quả thật tồn tại, La Chinh cũng lui ra khỏi Bỉ Ngạn.
Ở đây có hơn nghìn dương hồn, trong tay ai mà không có mấy trăm nghìn hồn đan? Vả lại số lượng dương hồn vẫn đang tăng lên không ngừng, Nhĩ Thử xưa nay có tiếng là tinh ranh, sao lại làm ra chuyện ngu ngốc
the?

Ta cũng không rõ... Một kẻ thuộc tộc Thiên Tùng ra giá đến hơn sáu mươi triệu hồn đan, vậy mà Nhĩ Thử còn không muốn bán. Hình như chúng muốn bán chìa khóa ấy cho một Nhân tộc.
Kẻ dị tộc kia bổ sung thêm.

Các ngươi dám khiêu khích tộc Ly Uyên chúng ta?


Khiêu khích đấy thì sao nào! Ở đây có ai sợ các ngươi đâu, muốn đánh không?

Khi các dương hồn này sắp lao vào đầu nhau, một con Nhĩ Thử đứng gần đó bỗng kêu chít chít rồi nói:
Kẻ nào dám ra tay ở đây thì sẽ bị mất tư cách tiến vào Di Thiên thần miếu!

Nếu những dị tộc khác nói ra câu này có lẽ sẽ không mang lại tác dụng gì, nhưng Nhĩ Thử vừa mở miệng, toàn bộ dương hồn ở đây lập tức yên tĩnh hẳn.

Này chuột, các ngươi thật sự có chìa khóa Bỉ Ngạn mở Di Thiên thần miếu?
Người của tộc Ly Uyên hỏi.

Chít chít, đương nhiên rồi.
Nhĩ Thử đáp lại bằng giọng chắc nịch.
Rất nhiều dị tộc chứng kiến rõ ràng chuyện diễn ra trong hội đấu giá, đương nhiên họ đều cảm thấy rất quái lạ.

Bán cho Nhân tộc?


Ha ha, từ bao giờ mà Nhân tộc đáng để Nhĩ Thử đi lấy lòng thể?

Lăng Sương nghe lời, khẽ gật đầu. Lúc nàng đang định ra khỏi Bỉ Ngạn thì La Chinh bỗng nói:
Đợi đã.


Sao thế?
Lăng Sương chớp mắt.

Vươn tay ra.
La Chinh ra lệnh.

Khách quý gì chứ, nói nhảm nhiều quá!
.

Đúng vậy, đừng lãng phí thời gian!


Có khi ánh sáng trong Ám Vực bị tắt lúc nào cũng không chừng!


Nhĩ Thử thật sự có chìa khóa Bỉ Ngạn của Di Thiên thần miếu!


Ta đã bảo mà, chắc chắn là chúng có!


Nhưng sao Nhĩ Thử ngu ngốc thế nhỉ, có chìa khóa Bỉ Ngạn thì sao lại còn mang ra đấu giá? Mỗi người ở đây góp mấy trăm nghìn hồn đan, số lượng thu về còn nhiều hơn cả mang ra bán!

Nghe được câu trả lời này,mấy trăm dị tộc khác ở đây lập tức phấn chấn hơn hẳn. Xem ra hôm nay có hy vọng tiến vào thần miếu rồi!

Vậy mau mau mở cửa Di Thiên thần miếu đi!
Tộc Ly Uyên thúc giục.
Nhĩ Thử
Chít chít
cười một tiếng rồi nói:
Vẫn chưa đến lúc, còn mấy canh giờ nữa. Bọn ta đang chờ một vị khách quý.

Có điều, bây giờ La Chinh lại giao chúng cho Lăng Sương, nàng chỉ động não chút là đã liên hệ được hai chuyện với nhau.

Chắc là được.
La Chinh cười nói.
Vừa nghĩ đến chuyện những ngọn nến này có thể thắp sáng Ám Vực, trong lòng Lăng Sương cũng thầm giật mình. Nếu làm được thật thì chẳng phải họ có thể cầm nến thám hiểm Ám Vực à?
Các dị tộc cười vang, hình như không tin vào tin tức này lắm.
La Chinh cùng Lăng Sương tìm một nơi thích hợp để đứng, sau đó La Chinh nhỏ giọng nói với Lăng Sương:
Ngươi rời Bỉ Ngạn trước đi, dị tộc ở đây nhiều quá, ta sợ xảy ra sự cố gì?
Vẫn còn sáu, bảy canh giờ nữa mới đến giờ hẹn với Nhĩ Thử, La Chinh phải đổi sang thân thể và để thân thể đi đến chỗ này nên hiển nhiên không muốn Lăng Sương ở lại một mình trong Bỉ Ngạn.
khóa Bỉ Ngạn thì họ sẽ vui vẻ nộp hồn đan, còn nếu không chịu thì e là sẽ có một cuộc tranh giành kịch liệt diễn ra ngay tại đây.

Các ngươi có nghe nói không! Hôm nay Nhĩ Thử đấu giá chìa khóa Bỉ Ngạn của Di Thiên thần miếu!
Một dị tộc bỗng la lên.
Các dương hồn dị tộc đã đợi khá lâu tại đây rồi, bây giờ nghe được tin này lập tức tỉnh táo hẳn.
Các dị tộc ở đây ầm ĩ lên.
Con Nhĩ Thử kia vẫn ung dung nói:
Kẻ nào muốn đi vào thần miếu thì phải tuân theo quy định do ta đặt ra. Khách quý chưa đến, cửa không được mở! Với lại các vị vẫn nên nộp hồn đan ra trước, cùng sẻ chia phí tổn
của chìa khóa Bỉ Ngạn đi!


Tộc Ly Uyên thì sao chứ? Trong Thập Nhất Trong Thiên, các ngươi đúng là rất lợi hại, nhưng ở đây là Thập Tam Trọng Thiên, các ngươi là cái thá gì?
Vài dị tộc gần đó la lên.
Xưa nay tộc Ly Uyên vẫn vô cùng bá đạo, đồng thời còn đắc tội với không ít thể lực siêu cấp. Khi ở Thập Nhất Trong Thiên, các thế lực siêu cấp khác không dám phản kháng lại tộc Ly Uyên, nhưng ở Thập Tam Trọng
Thiên thì chưa chắc. Tu vi linh hồn của mọi người không chênh nhau nhiều, nếu thật sự đánh nhau thì các dị tộc sẽ cùng hợp sức tấn công, kẻ chịu thiệt vẫn là tộc Ly Uyên.
Hai canh giờ sau, dương hồn tụ tập trước cửa Di Thiên thần miếu càng ngày càng nhiều.

Cút, đây là địa bàn của tộc Ly Uyên bọn ta!

Mười mấy dương hồn của tộc Ly Uyên với hình thể khổng lồ tiến đến, muốn chiếm lấy vị trí ngay trước cửa Di Thiên thần miếu. Như vậy, chỉ cần có người mở cửa ra thì họ sẽ là nhóm đầu tiên tiến vào.

Nộp bao nhiêu?
Một dị tộc hỏi.


Mỗi dương hồn một triệu hồn đan.
Nhĩ Thử tuyên bố giá cả.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.