Chương 3095: Được người ta nhờ vả


Từng luồng ánh sáng đỏ thẫm lóe lên, đảo lộn trong đôi mắt kép của tên tộc nhân tộc Vĩ Trùng.

Nó nhanh chóng di chuyển trong8 thành Vạn Linh, trong lòng không ngừng đau buồn phẫn nộ vì đồng bạn đã chết.
Chung quy thì Thái Nhất Thiên Cung cũng thuộc về Đông Hoàng, Phượng Ca cũng đứng về phía La Chinh rồi, những người khác còn có thể nói gì?
Ngược lại La Chinh không để ý thái độ của Phương Vĩ, hắn nói với các đệ tử Thiên Cung khác:
Các vị, mọi người đã tới Thập Tứ Trọng Thiên, vì cân nhắc an toàn hãy tạm thời ra khỏi Bỉ Ngạn, chờ ta và Phượng Ca giải quyết xong chuyện ở đây rồi tỉnh tiếp.

Trong cứ điểm Thiên Cung, Phương Vĩ nghe thấy lời La Chinh nói không chỉ không được an ủi, trong lòng lại càng âu lo:
Tự mình làm chỗ dựa cho mình, nói thì đơn giản lắm, Ma Hạt đại nhân kia chẳng mấy nữa ắt sẽ tìm tới cửa, ngươi có biết Ma Hạt...

Ngay khi Phương Vĩ còn đang làm nhám, trong mắt Phượng Ca đã lóe lên ánh nhìn lạnh lẽo, sát ý lạnh như bằng bao trùm trên người hắn ta:
Nếu ngươi sợ thì rút lui khỏi Bỉ Ngạn đi, nói nhảm nữa ta giết chết ngươi bây giờ.

Trước đây Quỷ Hạt không nhắm vào Thái Nhất Thiên Cung quá mức, dù sao Thái Nhất Thiên Cung cũng được Thành Vệ thành Vạn Linh che chở, nhưng Quỷ Hạt lại được người khác nhờ, mục đích của kẻ đó là được đằng chân lân đằng đầu áp chế Thái Nhất Thiên Cung, xem thử bọn họ có thể nhịn tới khi nào.

Nhưng...
Tộc nhân tộc Vĩ Trùng do dự một lát, tiếp tục nói:
Cương ngọc và kết tinh linh hồn lấy được đều bị Thái Nhất Thiên Cung cướp về rồi!


Đúng là như vậy.
Tộc nhân tộc Vĩ Trùng trả lời.

Vậy thì sứ mạng của ngươi đã hoàn thành.
Giọng nói của Quỷ Hạt từ trong bóng tối truyền tới.
Phương Vĩ hung hãn trừng mắt nhìn La Chinh, cũng rút lui khỏi Bỉ Ngạn, cuối cùng chỉ còn lại ba người La Chinh, Phượng Ca và Lăng Sương.

Lăng Sương?
La Chinh gọi.
Với thực lực của Phượng Ca, ở vùng đất Kiếm Đông có lẽ không phải đối thủ của Phương Vĩ, nhưng ở Bỉ Ngạn, bóp chết Phương Vĩ dễ dàng không khác gì bóp chết một con kiến.
Phương Vĩ lập tức im lặng, mấy đệ tử của vùng đất Kiểm Đông cũng ngậm miệng.
Sau khi 5tên tộc nhân tộc Vĩ Trùng kia tới thành Bắc, chui thẳng vào một hang động sâu không thấy đáy, bên trong hang động được sắp xếp theo thứ bậc, hai bên treo từng bình côn trùng nho nhỏ, trong bình nuôi dưỡng đủ loại côn trùng kỳ lạ.
Đến phần sâu nhất của hang động này, tộc nhân tộc Vĩ Trùng ngửi thấy một mùi thơm kỳ dị.

Thân xác? Nhân tộc sao có thể tìm được thân xác?
Quỷ Hạt nghi ngờ.
Từ sau khi linh hồn tiến vào Bỉ Ngạn, đã rất nhiều năm rồi Quý Hạt chưa từng thấy thân xác tiến vào Bỉ Ngạn, nghe thấy tin tức này Quỷ Hạt cũng nghi hoặc không thôi.
Sau khi hai chân dừng lại, cái đuôi bọ cạp vẫn luôn vung vẩy của nó cũng thu về sau lưng.
Bước ra khỏi bóng tối cùng với nó còn có hai tộc nhân tộc Hương Điệp dáng vẻ mỹ miều. Ngoại hình của tộc nhân tộc Hương Diệp tương tự như loài người, đặc biệt là dáng người yểu điệu thướt tha kia.
Đại nhân, ngài sẽ ra tay với Thái Nhất Thiên Cung chứ?
Một cô gái tộc Hương Điệp hỏi, giọng nói quyến rũ động lòng người.
Nếu đã nhận lời nhờ vả của người khác, đương nhiên không thể né tránh cho qua.
Quỷ Hạt bình thản nói.
Trong lòng các đệ tử Thiên Cung ở đây đã sớm có ý định đánh trống rút lui, lỡ như đánh thật, bị dính mấy thứ như tơ Triền Hồn, đến lúc đó muốn đi cũng chẳng được.

Vậy... La Chinh huynh, Phượng Ca điện hạ, hai người cũng phải cẩn thận!

Trong bóng tối, một sinh linh cường tráng chậm rãi đi ra.
Toàn thân sinh linh này bao phủ một bộ giáp màu đen, trên đầu có sáu cặp mắt, gương mặt khó ưa lại lộ ra vẻ uy vũ.
Chủng tộc Bỉ Ngạn đa dạng phong phú, nhưng mỗi loại đều có khác biệt.
Tộc6 nhân tộc Vĩ Trùng cư ngụ ở thành Bắc, mà nơi này tập trung sinh linh loài côn trùng với số lượng cực kỳ đông đảo.
Nó từng chính mắt nhìn thấy Quỷ Hạt đại nhân trừng phạt một thủ hạ, chỉ bị lưỡi câu kia cắt đứt một miếng da thịt bé xíu, tên thủ hạ kia lập tức biến thành màu đen trong vòng một hơi thở, khí tức hoàn toàn biến mất.
Tộc nhân tộc Vĩ Trùng biết tin tức mình mang về sẽ khiến Quỷ Hạt đại nhân giận dữ, nó chỉ có thể dè dặt trả lời.
Những linh hồn bẩn thỉu kia không biết kiệm đ3ược hai thân xác từ đầu, dám khiêu chiến Quỷ Hạt đại nhân vĩ đại, nếu đã tự tìm cái chết vậy thì đừng trách nó.
Thành Bắc, 9ở nơi được bao phủ bởi loài cây dương xỉ.
Cái đuôi bọ cạp kia đột nhiên dựng lên, dùng tốc độ không thể tin được đảm về phía tộc nhân tộc Vĩ Trùng, móc câu sắc bén cực kỳ chính xác đâm lên thân thể tộc nhân tộc Vĩ Trùng, thậm chí móc câu còn không phá vỡ giáp xác của tộc nhân tộc Vĩ Trùng, chỉ lưu lại một vết thương nhỏ tới mức không thể nhận ra ở bên ngoài thân thể nó.
Tên tộc nhân tộc Vĩ Trùng kia chỉ thấy đuôi bọ cạp vung lên trước mặt mình, sau khi nó ý thức được chuyện lớn không ổn vội xoay người muốn chạy trốn, nhưng mới chạy được mấy bước đã cảm thấy toàn thân tê dại, nằm gục xuống đất, lập tức mất đi ý thức.

Cái gì?
Giọng nói của Quỷ Hạt trở nên lạnh lẽo, cái đuôi nằm dưới đất cũng hơi cong lên.

Thái Nhất Thiên Cung kia tìm được hai thân xác, trong đó có một đứa con gái nhân tộc, chính nó ra tay đánh chết anh em ta, giữ lại tính mạng của ta để trở về thông báo cho Quỷ Hạt đại nhân! Quỷ Hạt đại nhân, xin người làm chủ cho chúng ta!
Vẻ mặt tộc nhân tộc Vĩ Trùng như đưa đám.
Một giọng nói khàn khàn truyền đến:
Miêu Dịch, bảo người đi lấy cương ngọc và kết tinh linh hồn đã lấy về chưa?

ở trong bóng tối nơi cuối hang, một cái đuôi bọ cạp màu đen nằm dưới đất, phần chóp còn có một lưỡi câu lóe lên ánh sáng màu đen nhánh. Sau khi thấy cái lưỡi câu này, tộc nhân tộc Vĩ Trùng nuốt nước miếng.

Lấy được rồi ạ.
Tộc nhân tộc Vĩ Trùng trả lời.

Ha ha, Thái Nhất Thiên Cung kia cũng giỏi nhịn thật chứ.
Quỷ Hạt đại nhân ở trong bóng tối bật cười, tiếp tục nói:
Giao nộp đồng cương ngọc và kết tinh linh hồn kia ra, hôm khác lại để bọn Độc Cẩu đi thu.


Thiên cung kia chỉ là mấy linh hồn, tùy tiện có thể tiêu diệt, cũng không biết hai thân xác kia là chuyện gì xảy ra?
Cô gái tộc Hương Điệp cũng tò mò hỏi.
Cái đuôi của Quỷ Hạt khẽ vung lên, đâm thẳng vào đầu của tên tộc nhân tộc Vĩ Trùng. Chỉ chốc lát sau, nó đã lấy được trí nhớ của tên tộc nhân tộc Vĩ Trùng đó, thấy tất cả sự việc vừa xảy ra.

Thật sự là như vậy, nếu không các huynh đệ của ta sao có thể chết được?
Tộc nhân tộc Vĩ Trùng tiếp tục nói.
Trong bóng tối, Quý Hạt suy tư một lát, ngay sau đó nói:
Bọn chúng để lại cho ngươi một mạng chính là vì để người trở về báo cho ta biết?


Chúng ta đi trước một bước!

Dương hồn của các đệ tử Thiên Cung lục tục tiêu tán.
Trên mặt nó nở một nụ cười khinh thường:
Chỉ là hai tên sinh linh Bỉ Ngạn mà thôi, xử lý là được.


Đó là mùi hương cơ thể của tộc Hương Diệp, Quỷ Hạt đại nhân thích loại mùi thơm này, nuôi dưỡng không ít giống cải tộc Hương Điệp ở bên người.
Đi dọc theo lối đi xuống đáy hang không lâu đã đến điểm cuối.

Ta ở lại đây với ngươi.
Lăng Sương nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.