Chương 3180: Giúp đỡ


Màn sương mù màu trắng hiển nhiên là một ảo cảnh cực lớn.

Lúc này La Chinh cũng hơi nhớ Tâm Thần Chi Nhãn, sức mạnh tích chứa8 trong Tâm Thần Chi Nhãn không tính là mạnh nhưng thần thông tích chứa trong đó cực kỳ hữu dụng. Tầm mắt chân thực đó gần như có thể3 khám phá tất cả ảo cảnh, đáng tiếc lúc đánh một trận với Tà Thần buộc lòng phải đốt rụi nó.

Ngay khi La Chinh vừa mới dừng 9lại, màn sương trắng ở phía sau bỗng cuộn trào. Sương mù màu trắng tạo thành hình dáng của một người, sương trắng biến thành thanh đ6ại đao trên tay bóng người, chém thẳng về phía La Chinh!

Vù...

Đám sương mù màu trắng này xuất hiện vô cùng đột ng5ột, khi La Chinh kịp phản ứng lại, đại đao đã gần trong gang tấc.
Dưới tình thế cấp bách, La Chinh đưa tay ra đỡ theo bản năng.
Keng!

Tình huống tương tự, sương trắng hình người bị cho một phát lập tức tan đi!
Trong nháy mắt nó tan ra, Phượng Ca bỗng nhiên nói:
La Chinh, phía trên!

La Chinh gần như không có thời gian phản ứng, theo bản năng đánh lên trên, lại lần nữa khiến nó tan ra, nhưng mới vừa tan rã, nó đã lại lần ra phía sau.

La Chinh, buông ta ra!

Thấy cảnh này, Phượng Ca muốn thoát ra khỏi tay La Chinh. Nàng không biết bay, bây giờ không những không giúp được gì mà ngược lại còn thành trở ngại của La Chinh!
Nhưng La Chinh biết rõ nếu ném Phượng Ca ra, lấy thực lực của một mình nàng đối mặt với đám sương trắng hình người này chỉ sợ là không có đường sống, sao hắn có thể làm như những gì Phượng Ca mong muốn?
Thấy những vũ khí kia sắp đâm vào người La Chinh, bên ngoài thân thể tất cả đám sương trắng hình người đều hiện lên dẫu nắm tay màu đỏ.
Bốp bốp bốp bốp..

Nắm tay đánh ra liên tiếp, đám sương trắng hình người vây xung quanh La Chinh đồng thời tan ra.
Muốn tiêu diệt đám sương trắng hình người này hoàn toàn cũng không phải chuyện đơn giản. Trước đây La Chinh xử lý bọn chúng đều phải liên tục đánh chết bọn chúng hết lần này đến lần khác trong thời gian chừng một nén nhang, chúng mới có thể biến mất vĩnh viễn.

Bốp!

La Chinh vừa mới thoát khỏi khu vực đó, mấy đám sương trắng hình người kia giống y như những bóng ma theo sát tới, thế công gần như chưa từng ngừng lại.
Trong tình huống như vậy, La Chinh cũng đã chẳng còn sức lực đầu để tránh né nữa.
Ba đám sương trắng hình người lao thẳng về phía La Chinh, tuy thể công của đám sương trắng hình người này tàn bạo mãnh liệt nhưng bản thể vừa đụng đã tan ra.
Sau khi hiểu được điểm này, La Chinh bỏ qua binh khí của chúng, đánh tan bản thể của chúng trước khi bọn chúng công kích mình!
Ba cái đầu đúng là mắt nhìn sâu đường tai nghe tám hướng, công kích từ bất kỳ góc độ nào cũng có thể bị La Chinh bắt được, so ra dễ hơn nhiều so với lúc đánh với một đám sương trắng hình người trước đó. Sau thời gian một nén nhang, ba đám sương trắng hình người lại biến mất lần nữa.
Nhìn ba đám sương trắng hình người, trên mặt Phượng Ca lộ ra vẻ hoảng loạn. Một đám sương trắng hình người đã khiến La Chinh luống cuống tay chân, ba đám thì sao?
La Chinh khẽ híp mắt, nhẹ nhàng nâng Phượng Ca lên, thân xác đã phát sinh biến hóa, nhanh chóng hóa ra ba đầu sáu tay!

Vèo vèo vèo!

Sức mạnh tích chứa trong đại đạo do sương trắng hóa thành này lại sắc bén như thế, nháy mắt khi nó chém xuống cánh tay, La Chinh chỉ cảm thấy Hồn Nguyên Chi Linh trong cơ thể chấn động kịch liệt, tiêu hao rất nhiều Hồn Nguyên Chi Linh!

Mạnh ghê!

Lông mày La Chinh nhướng lên, ôm Phượng Ca bay ngược về phía sau đồng thời đá một cước về phía đám sương trắng hình người kia. Theo suy nghĩ của La Chinh, sương trắng hình người có thể chém ra một đao này tất nhiên có thực lực không tầm thường, không ngờ chỉ đá nhẹ một cái, sương trắng hình người đã tan ra vào ào
.
Không ổn!


Rào rào rào rào rào rào rào rào rào rào...

Sương trắng hình người tay cầm đại đao kia không ngừng xuất hiện, không ngừng tan rã, La Chinh và Phượng Ca không có thời gian ngừng lại, thậm chí ngay cả kẽ hở để trao đổi cũng không có. Khoảng chừng một nén nhang sau, sương trắng hình người tan ra rồi cuối cùng cũng biến mất.
Phượng Ca và La Chinh thở hổn hển, một màn ứng đổi vừa rồi khiến sức lực của thân thể tiêu hao rất nhiều.

Oanh!

Cái chùy lớn kia đập thẳng xuống, Hồn Nguyên Chi Linh của La Chinh cuối cùng cũng mệt mỏi. Hắn chỉ cảm thấy một luồng ánh sáng trắng lóe lên, giống như ngũ lôi đánh xuống!
Cho dù như vậy, La Chinh vẫn cắn răng né tránh công kích của đám sương trắng hình người khác, chỉ có điều thân hình lảo đảo như sắp không chống đỡ nổi!
Trong lòng La Chinh thầm nói không ổn, đội cảnh sấm sét sau lưng
lách tách
một tiếng, cả người bay lên trên nửa thước.
Sương trắng hình người kia lại chém tới từ một bên khác, cũng nhờ La Chinh phản ứng nhanh nhạy, nếu đao này chém trúng một lần nữa, sợ rằng Hồn Nguyên Chi Linh sẽ lại mệt mỏi!
Lúc tránh đao thứ hai, Phượng Ca cũng nhân cơ hội đưa tay cào vào sương trắng hình người.
Một cái rìu từ một bên bổ tới chính giữa cánh tay La Chinh.
Hồn Nguyên Chi Linh xao động, chân ý của đạo nhanh chóng chữa trị. Lúc mới chữa trị được tám phần, một mũi tên nhọn do sương trắng hình thành bắn về phía La Chinh, sức mạnh phóng ra lại một lần nữa được Hôn Nguyên Chi Linh hứng chịu, bây giờ cường độ của Hồn Nguyên Chi Linh chỉ còn ba phần:
Chân ý của đạo không kịp chữa trị thì lại có một cái chùy lớn từ bên trên đập xuống.
La Chinh còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, không ngờ lại có chín đám sương trắng hình người xuất hiện.
Giống như trước đó, binh khí mà đám sương trắng hình người cầm vẫn không giống nhau, đao thương kiếm kích rìu...
Sau khi quan sát vũ khí trong tay bọn chúng, trong lòng La Chinh bỗng lóe lên ý tưởng. Hẳn liên tưởng đến ảo cảnh mà Nữ Oa cho mình nhìn thấy.
Ông ngoại cũng là một thành viên của nhân loại, khai sáng đại tộc Cửu Lê, tuy được gọi là Binh Chủ nhưng những binh khí này đều truyền thừa ký ức của văn minh nhân loại số bảy mươi bảy.
Hình dạng của thần miểu cách đó không xa đúng là có liên quan đến Nhân tộc! Sau khi chín đám sương trắng hình người xuất hiện, áp lực của La Chinh bỗng chốc tăng vọt. Đối mặt với thế công dồn dập lại dày đặc, Phượng Ca không giúp được quá nhiều.

Keng!


Đánh tan hết rồi?
Phượng Ca hỏi.
La Chinh lắc đầu:
Không chắc...

Vừa dứt lời, xung quanh lại xuất hiện ba bóng người, những bóng người này mỗi kẻ dùng một loại binh khí khác nhau, một người cầm kiếm, một người cầm rìu, còn một người cầm thương.
Đám sương trắng mới vừa tan ra nháy mắt đã xuất hiện lần nữa, vẫn nhào về phía La Chinh.


Bốp bốp bốp bốp...


Lại có chín dầu nắm tay màu đỏ hiện lên trên ngực đám sương trắng hình người, bọn chúng lại bị đánh tan lần nữa. Đám sương trắng hình người này cố chấp xuất hiện, sống lại, lại xuất hiện, lại sống lại, bị dầu nắm tay màu đỏ kia đánh chết hết lần này đến lần khác...

La Chinh và Phượng Ca dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn xung quanh, bọn họ muốn biết là ai ra tay giúp đỡ. Thế nhưng màn sương trắng này quá dày, cho dù ở gần trong gang tấc vẫn không tìm được!

Sau khi đánh chết mỗi đám sương trắng hình người kia mấy chục lần, chín đám sương trắng hình người kia cuối cùng cũng tan biến.

Nhưng La Chinh và Phượng Ca lại không cảm thấy nhẹ nhõm, hai người nhận ra một luồng ánh sáng đỏ trong màn sương trắng, ánh sáng đỏ kia càng ngày càng sáng, cuối cùng cũng lao ra khỏi màn sương, xuất hiện trước mặt La Chinh và Phượng Ca.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.