Chương 3379: Đánh nát


Hai căn phòng Lục Giác Tinh Trận nằm đối diện nhau. Nhóm người La Chinh ở trong căn phòng bên trái, tầm mắt không bị ngăn chặn nên có thể nhìn thấy8 rõ ràng, sắc mặt bọn họ đều đã tái cả đi.

Hồ Nữ biết các sinh linh Bỉ Ngạn ở căn phòng bên trái đang nhìn qua đây, cái miệng nhỏ nhắn như3ớng lên, nở nụ cười thanh xuân quyến rũ:
Ta tới rồi đây.


Giọng nói êm ái như lời thề thốt của phán quan sinh tử hóa thành một làn hơi lạ9nh thâm nhập vào xương sống tất cả mọi người ở đây.
Ánh mắt ảm đạm của các sinh linh Bỉ Ngạn trong căn phòng đột nhiên sáng bừng lên.
Sinh linh Bỉ Ngạn có thể bước chân vào bức tranh bất hủ đều là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của các tộc, đương nhiên trên người cũng mang theo rất nhiều đồ tốt.

Nhưng không biết dây thừng Khốn Linh có hiệu quả với Hồ Nữ kia không.
Phi Dục ngập ngừng.

Thiên Hồ Vũ Y này có thể gánh vác năm mươi nghìn thần quân lực.
Khoái Kiếm nói.
Năm mươi nghìn thần quân là một luồng sức mạnh to lớn...
Nếu đưa cho cường giả Thánh Hồn cảnh trong thế giới mẹ, kết hợp với Hồn Nguyên Chi Linh của bản thân, bọn họ có thể chống lại đòn tấn công từ cường giả Bất Hủ cảnh, Thiên Hồ Vũ Y này không phải một món tín vật Bỉ Ngạn tầm thường.

Mặc kệ có hiệu quả hay không, dù sao cũng phải thử một lần.
Hai mắt La Chinh sáng lên, ý chí chiến đấu đã nổi lên trong lồng ngực. Dựa theo kinh nghiệm qua những lần cận kề cái chết của La Chinh, vào thời điểm này, nếu không quả quyết thì chỉ có đường chết, phản kích nơi đường cùng còn có một cơ hội sống sót!

Vậy...

Trong mắt Phi Dực hiện lên vẻ kiên định, tiến lên hai bước, tay phải rung nhẹ một cái, trong tay đã xuất hiện một sợi dây thừng màu vàng uốn lượn xung quanh cánh tay cậu như một con rắn.

Lùi lại...


Chúng ta chỉ có thể liều mạng với nàng ta!


Liều mạng? 6Ngay cả Thiên Phụng Linh Bài cũng chẳng làm được gì, các ngươi còn có thủ đoạn nào mạnh hơn?
Thực lực của các sinh linh Bỉ Ngạn trong căn phòng b5ên trái cũng không hề yếu, người ta cũng định liều mạng phản kích, nhưng kết quả thực tế thì sao?

Không, không có tác dụng...


Đó là tồn tại mà chúng ta không thể nào chiến thắng nổi!


Chúng ta đều phải chết, nhất định sẽ chết!

Ngay cả Nguyên Thủy Thiên Tôn hiểu nhiều biết rộng cũng không rõ, tâm trạng La Chinh hơi chùng xuống.
Trong lúc tất cả mọi người còn đang bàng hoàng bất an thì Phi Dục đột nhiên lên tiếng:
Ta có một sợi dây thừng Khổn Linh, có thể ngăn cản bất cứ thủ đoạn nào!


Dây thừng Khốn Linh?

Chuyện đáng sợ nhất là gì, là bó tay hết cách trong bước đường cùng. Bây giờ trơ mắt nhìn Hồ Nữ bước ra từ Lục Giác Tinh Trận, thấy nàng ta hóa thành một bức tranh xinh đẹp, như ẩn như hiện tiến về phía này, nhưng bọn họ lại không có biện pháp nào!
Nàng ta vừa mới sử dụng thủ đoạn gì vậy, tựa như trực tiếp đánh tan năng lượng trong Thiên Phụng Vạn Linh Bài.
Phi Dục trầm giọng nói. Có lẽ cậu là một trong số ít những người có thể giữ được bình tĩnh cho tới lúc này.
La Chinh cũng đang trầm tư. Thiên Phụng Vạn Linh Bài mà Ô Đãng lấy ra dùng có uy lực rất mạnh, cho dù không ở trong căn phòng kia La Chinh cũng có thể cảm nhận được một luồng uy thế cường đại.
Hồ Nữ lại không hề trực tiếp chống lại Thiên Phụng Vạn Linh Bài mà quả thực là sử dụng thủ đoạn nào đó hóa giải...
Sau khi Hồ Nữ bị dây thừng Khốn Linh trói chặt, dường như nàng ta đã mất đi thủ đoạn và thần thông, đầu bị La Chinh đánh vỡ, cảnh tượng này vừa máu tanh vừa ghê rợn.
Hồ Nữ bị đánh vỡ nửa đầu nhưng còn chưa chết, tay phải nàng ta khẽ nâng lên, hai ngón tay trắng nõn đan vào nhau, chuẩn bị thi triển thần thông quỷ dị ban nãy.

Rắc! Rắc!

Thời khắc La Chinh bộc phát sức mạnh, Phi Dục, Khoái Kiểm và các sinh linh Bỉ Ngạn khác ở trong căn phòng đều bị kinh hãi. Thiên Phụng Vạn Linh Bài ban nãy Ô Đãng lấy ra đã rất mạnh, nhưng nắm đấm này của La Chinh lại có được một nửa khí thế của nó, điều này có nghĩa rằng sức mạnh của La Chinh bằng một nửa Thiên Phụng Vạn Linh Bài?
Đó là thực lực mà cường giả Bất Hủ cảnh mới có cơ mà?
Những người này đều và trở thành Bất Hủ cảnh nên mới tới đây, bọn họ còn chưa phải Bất Hủ cảnh đầu đó!
Thân hình La Chinh chợt nhoáng lên, đứng sang một góc Lục Giác Tinh Trận.
Nểu Hồ Nữ này là sinh linh trong bức tranh bất hủ thì chắc chắn không giống với bọn họ, thủ đoạn tầm thường có hiệu quả hay không cũng là một câu hỏi lớn, nhưng hắn không còn lựa chọn nào khác.
Còn các sinh linh Bỉ Ngạn khác thì lùi sang hai bên.
Hai tay La Chinh đột nhiên vươn ra, bắt lấy hai tay Hồ Nữ rồi vặn xoắn một cái. Cánh tay nàng ta lập tức gãy xương, sức mạnh quỷ dị ở đầu ngón tay nàng ta cũng không thể phóng ra.
Lúc này La Chinh không hề thương hại nàng ta chút nào. Sau khi bẻ gãy hai cánh tay hắn lại tiếp tục tung một cú đấm vào ngực nàng ta, sức mạnh kinh khủng xuyên thủng ngực đối phương, khiến thân thể nhỏ nhắn lập tức văng ra phía sau.
Bởi vì đối diện là Lục Giác Tỉnh Trận, lúc bay ngược ra sau nàng ta đã hóa thành một bức tranh văng ra khỏi cửa căn phòng, đụng vào vách tường đối diện trong đường hầm, thân thể vốn đã không hoàn chỉnh lại càng thêm vỡ nát.
La Chinh và Phi Dục đều không nói gì. Hồ Nữ chậm rãi đi tới, chầm chậm tiến gần Lục Giác Tỉnh Trận, sau đó thân hình bắt mắt bắt đầu ngưng kết...

Ra tay!
La Chinh thấp giọng quát. Phi Dục vung tay lên, dây thừng Khốn Linh đã quấn một vòng quanh thân Hồ Nữ.
Khoảnh khắc dây thừng Khổn Linh quấn lên người Hồ Nữ, sức mạnh trong cơ thể La Chinh đột nhiên bùng nổ, nắm đấm ẩn chứa sức mạnh to lớn lao thẳng vào đầu Hồ Nữ.
Nhưng năng lượng trong Thiên Phụng Vạn Linh Bài cường đại như vậy lại trực tiếp tiêu tan vào hư không?
Đây là thủ đoạn gì vậy...

Ta cũng chưa từng thấy thủ đoạn nào như vậy, thậm chí còn không biết trong bức tranh bất hủ còn ẩn giấu nhân vật ghê gớm nhường này.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói với vẻ mặt thận trọng.
Nhưng tình hình hiện tại vô cùng nguy cấp, mọi người tuy kinh hãi nhưng kẻ đáng sợ nhất vẫn là Hồ Nữ chứ không phải La Chinh, nắm đấm này có thể đánh chết Hồ Nữ được hay không?
Hồ Nữ đang bị dây thừng Khốn Linh trói chặt, còn chưa kịp phản ứng đã nhìn thấy một nắm đấm to lớn lao thẳng vào đầu mình.
Am!

Khoảnh khắc nắm đấm đụng vào đầu Hồ Nữ, tim La Chinh khẽ nhảy lên, có hy vọng!
Sau khi nhìn thấy các cảnh tượng trong căn phòng bên phải, bọn họ đã mất đi ý chí chiến đấu. Trong mắt bọn họ, La Chinh và Phi Dục ra sức chống cự như vậy cũng chỉ là phí công vô ích.

La Chinh huynh, ta có một bảo vật, có thể bảo vệ các huynh chu toàn.
Khoải Kiếm cũng đứng ra.
Trong tay hắn ta có một bình hồ lô màu tím nho nhỏ, vừa nói vừa đưa miệng hồ lô về phía La Chinh và Phi Dục, miệng hồ lô phun ra một màn sáng nhàn nhạt. Màn sáng lay động, sau đó hội tụ trên người ta Chinh và Phi Dục.
Bức tranh mà nàng ta hóa thành không còn hình người mà giống như một cái bao tải nát vụn rơi vãi khắp mặt đất.

Phi Dục còn đang cầm một đầu dây thừng khốn Linh, một nửa dây thừng Khốn Linh của cậu là hình thái bình thường, một nửa khác vươn ra ngoài căn phòng, dây dưa với cái bao tải nát ngoài kia.


Chết chưa?
Phi Duc lo lắng hỏi.

Cho dù Hồ Nữ bị đánh nát, cậu cũng không dám thu dây thừng Khốn Linh lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.