Chương 3380: Thân thể lưu ly


Nhìn cái
bao tải rách
kia nhúc nhích, tim mọi người đều bất giác nhảy lên một cái.

Còn chưa chết?

Sinh linh tu tới cấp bậc châ8n thần, sinh mệnh lực sẽ trở nên cực kỳ cứng cỏi, thiểu tay thiếu chân, thậm chí lục phủ ngũ tạng dập nát cũng không hề hấn gì.

Vậy lại đánh thêm lần nữa.
Sắc mặt La Chinh vẫn không chút thay đổi.
Dù sao bây giờ cũng không có cách nào chế ngự Hồ Nữ, nếu có thể đánh nát nàng ta như lúc trước, mọi người hoàn toàn có thể cứ kéo dài thời gian như vậy, nàng ta cũng không có khả năng hồi sinh vô hạn!
Hồ Nữ lại tiến vào Lục Giác Tỉnh Trận, lúc này dây thừng Khốn Linh của Phi Dục đã thu về. Cậu nhìn Hồ Nữ lại khôi phục dáng vẻ ban đầu, dây thừng Khốn Linh tiếp tục phóng ra trói chặt quanh thân nàng ta.
Màu lưu ly vốn đã biến mất giờ lại hiện lên, nàng ta còn muốn vươn tay túm lấy dây thừng Khổn Linh. Những Phi Dục vô cùng thông minh, nắm bắt thời cơ giật mạnh một cái, kéo dây thừng Khốn Linh trở về và nhìn Hồ Nữ với vẻ mặt đầy cảnh giác. Dù sao Phi Dục cũng hiểu rõ hôm nay nếu không phải người chết thì chính là ta chết, cậu cũng không sợ đắc tội Hồ Nữ.

Một khi đã như vậy, đánh chết các ngươi là được rồi!

Hồ Nữ không muốn đùa giỡn với Phi Dục, vẻ mặt trở nên thô bạo, bàn tay lưu ly giống như tia chớp phóng thẳng tới đầu sinh linh Bỉ Ngạn ngay bên cạnh.
Nhưng người trước mắt lại hoàn toàn khác, hai mắt hẳn như có ngọn lửa thiêu đốt, tuy im lặng nhưng ý chí chiến đấu vẫn luôn sôi sục, không hề có ý định từ bỏ.

Vì sao phải từ bỏ?

Ánh mắt La Chinh bình tĩnh, một bàn tay khác bóp lấy bả vai Hồ Nữ.
Hồ Nữ bị đâm bay thẳng tới vách tường.
Một sinh linh Bỉ Ngạn bên cạnh Hồ Nữ chợt run lên lẩy bẩy. Nếu hắn ta bị Hồ Nữ va trúng, có lẽ sẽ chết không kịp ngáp.

Chút thực lực ấy chẳng bõ bèn gì.
Hồ Nữ thu lại nụ cười trào phúng, nàng ta định hạ sát thủ.
Cùng lúc đó, sức mạnh trong cơ thể La Chinh đột nhiên bùng nổ, lao thẳng tới trước mặt Hồ Nữ. Nhưng vào lúc này, trong cơ thể Hồ Nữ bỗng phát ra vầng sáng màu lưu ly, làn da trắng nõn như tuyết của nàng ta bỗng hóa thành bản trong suốt, mỗi một tấc trên cơ thể đều trở nên vô cùng cứng cáp.

Råc!

Thấy nắm đấm của La Chinh lao tới, nàng ta lập tức nâng tay lên, dễ dàng bóp chặt nắm đấm của La Chinh trong tay. Nắm đấm ẩn chứa tám mươi nghìn thần quân lực của La Chinh cứ thế bị nàng ta chặn lại một cách đơn giản!
Nhưng c3ho dù tu đến Bỉ Ngạn cảnh thì đan điền và linh hồn vẫn là thứ quan trọng nhất và không thể nào bị thương nặng. Đan điền bị hủy sẽ mất hết tu v9i, linh hồn bị hủy sẽ tức khắc bỏ mạng.
ít nhất thì những sinh linh mà La Chinh từng tiếp xúc chưa một kẻ nào có thể thoát khỏi quy luậ6t này, kể cả Huyết Linh Huyền Vũ trong Thập Đại Hung Thú cũng không phải ngoại lệ, dương hồn vỡ nát ắt hắn phải chết.
Ban nãy La Chinh 5ra tay không chút lưu tình, chỉ muốn cắt đứt toàn bộ sinh cơ của Hồ Nữ.
Sau khi hóa thành trạng thái bán trong suốt, thân thể Hồ Nữ trở nên trơn tuột linh hoạt, lại cực kỳ kiên cố, La Chinh tóm lấy vai nàng ta, kéo nàng ta rời khỏi mặt đất, ném mạnh về phía sau.

Am!

Gợn sóng năng lượng khuếch tán khắp bốn phía, những sinh linh Bỉ Ngạn đang dựa sát vào vách tường đều cảm nhận được luồng sức mạnh này, bị đè ép tới mức không thở nổi.
Nhìn vẻ mặt trào phúng của Hồ Nữ, La Chinh giơ chân lên không trung, thân thể áp xuống, thần quân lực lại tuôn trào.
Lại một nắm đấm nền trúng ngực Hồ Nữ.

Bich!


Cho rằng sợi dây này có thể trói được ra sao?
Hồ Nữ một tay bóp chặt nắm đấm của La Chinh, một tay khác bắt lấy dây thừng Khốn Linh đang trói trên người mình.

Không thể sao?

Đồng tử của Phi Dục đột nhiên có chặt lại.
Mọi người thấy La Chinh và Phi Dục liên thủ giết chết Hồ Nữ, trái tim từ dưới đáy vực vọt lên tận trời, cứ nghĩ có thể tìm được đường sống trong cõi chết một cách đơn giản như vậy, nhưng bây giờ... Một bãi thịt vụn rơi trên mặt đất lại chậm rãi động đậy, trong lúc động đậy không ngừng, những khối màu đen cũng dần dần dung hợp, ghép lại.
Thời điểm những mảnh vụn kia đi vào căn phòng thì đã biến thành hình dạng Hồ Nữ.

Nàng ta trở lại rồi.
Phi Dục nói với vẻ chua chát.
Thấy màu lưu ly trong suốt trên người nàng ta dần dần rút đi, tay trái nhẹ nhàng nâng lên, La Chinh đưa mắt ra hiệu:
Phi Dục!


Soạt!

Dây thừng Khốn Linh lại trói chặt thân nàng ta. Khoảnh khắc dây thừng Khốn Linh quấn quanh người, sắc mặt nàng ta bỗng khựng lại, ngón trỏ tho dài và ngón cái chụm lại nhưng không thể phóng ra sức mạnh quy tắc. Dây thừng Khốn Linh có hiệu lực rồi... Trên gương mặt ngây ngô non nớt của nàng ta, lông mi cong cong dựng thẳng lên, bỗng có cảm giác khuất nhục khi tâm tư bị người khác nhìn thấu:
Tốt lắm, nếu ngươi đã muốn chết cũng không được yên lành, ta sẽ cho ngươi toại nguyện!

Thì ra không phải dây thừng Khốn Linh không có hiệu quả, ít nhất nó có thể ngăn cản nàng ta sử dụng thần thông đầu ngón tay. Sau khi bị dây thừng Khốn Linh trói chặt, nàng ta không thể sử dụng thần thông, chỉ có thể hóa thành hình thái lưu ly, nhưng trong hình thái lưu ly nàng ta lại không thể sử dụng thần thông.
Ban nãy Hồ Nữ đoạt lấy thùng Khổn Linh ném xuống đất, La Chinh đã âm thầm truyền âm cho Phi Dục, bảo Phi Dục tìm dây thừng Khổn Linh trở về.
Tuy La Chinh không biết Hồ Nữ còn có lá bài chưa lật hay thần thông nào nữa, nhưng hắn không thể đối phó với sức mạnh quỷ dị trên đầu ngón tay nàng ta, ít nhất thì dây thừng Khốn Linh có thể ngăn cản nàng ta sử dụng thủ đoạn kia.
Căn phòng Lục Giác Tinh Trận là do văn minh Khoảnh Khắc dùng quy tắc xây dựng nên, gần như không thể phá hủy, mặt đất vô cùng kiên cố, sức mạnh trong cú ném vừa rồi cũng không hề nhỏ. Nhưng cơ thể lưu ly của Hồ Nữ lại không xuất hiện dù chỉ một chút vết rạn...
Thân thể nàng ta rơi xuống, nhìn La Chinh bằng ánh mắt châm chọc:
Chín mươi nghìn thần quân lực đã là cực hạn của ngươi rồi sao?

Khi sức mạnh cơ thể bộc phát, La Chinh có thể phát ra chừng hai trăm nghìn thần quân lực! Nhưng mỗi một lần như vậy, Hồn Nguyên Chi linh sẽ rơi vào trạng thái mệt nhọc, tuy thời gian rất ngắn nhưng vẫn vô cùng nguy hiểm. Cho nên La Chinh khống chế sức mạnh của mình ở ngưỡng dưới một trăm nghìn thần quân.
Sức mạnh cứng cỏi gần như bóp nàng ta thành mảnh vụn, vậy nhưng vẫn chưa chết?
Nàng ta... không sao?


Đây là quái vật gì, chẳng lẽ ban nãy không thể làm linh hồn nàng ta bị thương?


Không phải chứ...

Thật ra lúc nhìn thấy cả người Hồ Nữ hóa thành màu lưu ly, cậu đã cảm thấy không ổn. Nếu dây thừng Khốn Linh có hiệu quả thì Hồ Nữ không thể nào biến hóa như vậy, cách giải thích duy nhất chính là sợi dây này không hề có hiệu quả!
Hồ Nữ bắt lấy dây thừng Khốn Linh, kéo nhẹ một cái, phần đuôi dây thừng tuột khỏi tay Phí Dục rồi bị nàng ta ném xuống mặt đất. Đôi mắt to tròn nhìn về phía La Chinh, gương mặt bán trong suốt hiện lên ý cười:
Ngươi còn chưa chịu từ bỏ? Ta thấy bọn họ đều đã buông xuôi cả rồi.

Phần lớn sinh linh Bỉ Ngạn trong căn phòng này đều không có ý chí chiến đấu, hoặc là ký thác hy vọng lên người La Chinh, hoặc là giơ cổ chờ chết, chỉ có Phi Dục, Khoái Kiểm là còn có một chút chiến ý.

Bốp!


Đầu của sinh linh Bỉ Ngạn kia vỡ nát như dưa hấu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.