Chương 42: Đột phá luyện tủy cảnh
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 2325 chữ
- 2021-12-31 04:32:55
La Chinh này chỉ là Luyện Tạng Cảnh, hơn nữa thời gian gia nhập Tiểu Vũ Phong cũng không lâu, vậy mà lại có thể kiên trì chống lại Từ Liệt lâu như thế, thật không đơn giản!
Một vị đệ tử ngoại môn đứng dưới lôi đài cảm thán.
Có cần báo cho đạo sư không? Nếu như thằng nhóc này trưởng thành, đối với Tiểu Vũ Phong chúng ta cũng là một chuyện cực kì tốt, ít nhất trong đại hội ba mươi ba phong hàng năm chúng ta cũng sẽ không bị động như vậy nữa. Ta thấy Từ Liệt này, ra tay chiêu nào chiêu nấy đều muốn đoạt mạng, nếu tiếp tục như vậy La Chinh sẽ chết mất.
Một người khác nói.
Người nọ lại lắc lắc đầu, lặng lẽ chỉ tay về phía xa xa:
Không cần báo đâu, Tô đạo sư của chúng ta đang thầm quan sát rồi, không cần chúng ta nhiều chuyện.
Trên tiểu lâu cách đó không xa, một bóng người mỹ lệ đang đứng ở đó, chính là Tô Linh Vận - đạo sư của Tiểu Vũ Phong.
Ngày ấy, nàng không đáp lại thỉnh cầu của Chu Hiển, nhưng đối với chuyện đánh lôi đài này thì vẫn là cực kỳ chú ý.
La Chinh là hạt giống nàng trăm cay nghìn khổ đoạt về, không thể dễ dàng buông tay như vậy.
Hiện tại xem ra, Chu Hiển lo lắng là đúng.
Tuy Thanh Vân tông đã quy định, trên lôi đài có thể giải quyết ân oán cá nhân, dù đánh chết người cũng không cần chịu trách nhiệm. Nhưng trên lôi đài lại ra tay độc ác, chiêu nào chiêu nấy đều muốn đưa người vào chỗ chết như vậy cũng là tình huống ít khi thấy. Tên Từ Liệt này còn một lòng muốn mạng của La Chinh. Tô Linh Vận cũng không biết trong tình huống như vậy La Chinh có thể kiên trì được bao lâu.
Nàng hy vọng La Chinh có thể rèn luyện giữa lằn ranh sinh tử, nhưng cũng không hy vọng La Chinh cứ như vậy chết đi.
Giờ phút này tâm tình của nàng cực kì mâu thuẫn, nhưng cuối cùng vẫn cắn răng nhịn xuống. Nàng muốn thử xem La Chinh đến cùng có bao nhiêu tiềm lực có thể khai quật, đến cùng có thể bộc phát ra thực lực mạnh đến cỡ nào.
Lúc này toàn thân La Chinh từ trên xuống dưới đã không còn chỗ nào lành lặn. Từ cánh tay, chân, ngực, cổ, toàn thân đều giống như đều bị liệt hỏa bừng bừng đốt cháy, tất cả đều cháy đen thành mảng, trông cực kì chật vật.
Uy lực của Bôn Lôi Quyền vượt ra khỏi dự liệu của La Chinh. Thân thể hắn có thể chuyển hóa phần lớn uy lực của Lôi Điện thành luồng khí nóng, nhưng cho dù chỉ là một phần nhỏ của Lôi Điện cũng đã khiến hắn tổn thương không nhỏ.
Trong lòng hắn cũng thầm lo lắng, nếu cứ để cho Từ Liệt đánh như vậy, chỉ sợ cái thân thể mà hắn vẫn luôn kiêu ngạo này cũng sẽ không chống đỡ nổi mà ngã xuống.
Trước đó hắn đã chuẩn bị đòn sát thủ Kinh Thần Thứ, nhưng bởi vì không cách nào bắt được bóng dáng của Từ Liệt nên cũng không thể phát huy tác dụng.
Bùm!
Không có quá nhiều thời gian cho La Chinh suy nghĩ, Từ Liệt lại đánh ra một Bôn Lôi Quyền trúng giữa ngực La Chinh, Lôi Điện kia trực tiếp cắn xé làn da hắn, trên da liền lưu lại từng đường vân màu đen, toát ra mùi thịt cháy khét lẹt.
Phụt!
La Chinh rốt cuộc không áp chế nổi nội thương, phun ra một ngụm máu tươi.
Từ Liệt giương nắm đấm lên, cười gằn nói:
Ta còn cho rằng ngươi có thân thể bất tử không sợ bị đánh cơ đấy! Hiện tại xem ra cũng chỉ có thế mà thôi.
La Chinh thở hổn hển, lúc này đây thương tổn quả thật tương đối nghiêm trọng, hắn sờ lên lồng ngực của mình, cực kì chật vật từ dưới đất bò dậy:
Nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Có gan thì cứ tiếp tục đánh!
Đương nhiên, ta hôm nay cũng không có ý định cho ngươi còn sống mà xuống lôi đài.
Từ Liệt hoạt động hai tay một chút, mấy đường chớp trên tay hắn không ngừng di chuyển. Tiếp theo, hắn quyết định sẽ chấm dứt trò chơi mèo vờn chuột này.
Nhưng vào giờ phút này, La Chinh bỗng có cảm giác thân thể hắn đang xảy ra một vài biến đổi, những luồng khí nóng vốn sinh ra nhờ ngoại lực kia bỗng thay đổi phương hướng.
Luồng khí nóng vẫn luôn cuồn cuộn không ngừng gột rửa lục phủ ngũ tạng của hắn, giờ phút này lại dũng mãnh không ngừng len lỏi vào sâu tận bên trong. Luồng khí nóng thế mà lại gột rửa cốt tủy, đây là chuyện gì? Chỉ sau khi tiến vào Luyện Tủy Cảnh mới bắt đầu rèn luyện cốt tủy, chẳng lẽ, ta đã tiến vào Luyện Tủy Cảnh?
Một tia tạp chất màu xanh chảy ra từ trong làn da cháy đen của La Chinh. Những tạp chất này, đều là tạp chất trong cốt tủy. Chỉ có tiến vào Luyện Tủy Cảnh mới có thể luyện ra loại tạp chất trong trốn sâu nhất và cũng ngoan cố nhất này.
La Chinh cảm thấy vô cùng thoải mái, cảm giác này từ cuối xương sống lưng chạy dọc lên trên, tràn qua xương sống eo rồi lên tới cổ, sau đó thấm vào đại não, hai mắt, ốc nhĩ, xoang mũi...
La Chinh không kìm được mà nhắm mắt lại.
Chứng kiến bộ dạng này của La Chinh, Từ Liệt lộ ra một tia nghi hoặc, thằng oắt này đang giở trò quỷ gì, đến lúc này rồi còn nhắm mắt lại?
Một lát sau, La Chinh mở mắt, cặp mắt kia càng thêm sáng rõ.
Giờ phút này hắn có thể cảm nhận được trước mắt là một thế giới mới đang mở ra. Nhất cử nhất động xung quanh đều rõ ràng hơn gấp mấy lần, hắn có thể trông thấy đường vân trên lá cây ở phía xa xa, cũng có thể nghe rõ ràng ở phía xa hơn có tiếng người đang nhỏ giọng nghị luận.
Bước vào Luyện Tủy Cảnh quả nhiên có thể khiến người ta có cảm giác mới mẻ, dù là thị lực, thính lực hay khứu giác đều đã tăng lên trên diện rộng.
Cố làm ra vẻ huyền bí!
Từ Liệt hừ lạnh một câu, lần thứ hai đánh bổ nhào về phía La Chinh.
Lúc này đây, La Chinh lại hoàn toàn nắm giữ được quỹ đạo chuyển động của Từ Liệt. Từ Liệt vòng một vòng tròn, lấy tốc độ cực nhanh bất thình lình xông đến, dồn sức đánh từ mé bên cạnh sang.
La Chinh nhẹ nhàng chuyển động hai chân, trở tay tóm lấy cánh tay của Từ Liệt, sức mạnh toàn thân đột nhiên bộc phát. Cùng lúc đó, hai tấm vảy rồng trong đầu của hắn cũng phóng ra ánh sáng trong suốt màu xanh ngọc bích.
Đột phá Luyện Tủy Cảnh, La Chinh phảng phất như một pho tượng người khổng lồ với sức lực cực lớn, kiên cường chặn lại thế đánh sâu của Từ Liệt.
Khi Từ Liệt ý thức được nguy hiểm, La Chinh đã khóa chặt thân thể của hắn lại, sau đó nặng nề ném qua vai, hung hăng nện xuống đất.
Rầm!
Để phòng ngừa các đệ tử làm hư hỏng, tất cả lôi đài của Thanh Vân Tông đều dùng tinh thiết hạng nặng để chế tạo.
Từ Liệt bị đập mạnh xuống nền lôi đài, thế mà lại khiến cho lôi đài lún thành một hố, nằm trên mặt đất không hề nhúc nhích.
Thấy tình cảnh chuyển biến, mọi người đều như ngừng thở. Mạc Xán và Chu Hiển luôn ở bên cạnh theo dõi cuộc chiến, lúc này cũng thầm thở phào, thật không ngờ vào giờ khắc này La Chinh lại có thể chuyển bại thành thắng.
La Chinh nặng nề phun ra mấy ngụm khí, lúc trước hắn vẫn quá coi thường cường giả Nửa Bước Tiên Thiên. Nhìn Từ Liệt nằm trên mặt đất vẫn không nhúc nhích, trong lòng La Chinh cũng có chút nghĩ mà sợ. Nếu không phải hắn đột phá đúng lúc mấu chốt, thì lần này đúng là gặp nguy hiểm rồi.
Lúc mọi người đều cho rằng trận chiến này đã đến hồi chấm dứt, bỗng một đường Lôi Điện vừa thô vừa lớn từ thân Từ Liệt tuôn trào ra, bắn thẳng về phía chân trời.
Tên Từ Liệt kia vậy mà lại bò từ cái hố kia lên, tóc của hắn dựng đứng, mặt mũi đầy dữ tợn, mà trên người hắn lại có vô số Lôi Điện quấn quanh giống như rắn độc, tựa như một vị Lôi Thần tỏa ra uy thế vô cùng khí phách.
Rất thú vị, Từ Liệt ta thật không nghĩ tới sẽ bị một tên tiểu tử Luyện Tạng Cảnh bức đến tình cảnh như thế này, khiến ta phải vận dụng Bôn Lôi Thánh Thể!
Từ Liệt giơ tay nhấc chân, đều có vô số tia chớp, xem bộ dáng dường như là đã thúc giục chân khí bản mạng đến cực hạn.
Bôn Lôi Thánh Thể!
Hắn vậy mà đã luyện thành Bôn Lôi Thánh Thể!
Cái giá phải trả chính là thiêu đốt sinh mạng, trận đánh này cũng đắt giá thật!
Thằng nhóc La Chinh vậy mà lại có thể dùng thực lực Luyện Tạng Cảnh bức Từ Liệt phải dùng tới Bôn Lôi Thánh Thể, quá khoa trương, quá khoa trương rồi. Bôn Lôi Thánh Thể có thể cường hóa sức mạnh của Từ Liệt với mức độ lớn, thực lực có thể so với Tiên Thiên Cảnh, tên La Chinh này chắc chắn không còn đường sống!
Nghe mọi người bàn tán như vậy, hai tay Mạc Xán toát đầy mồ hôi, siết chặt thành quả đấm:
Vậy phải làm sao bây giờ? Không ngờ tên Từ Liệt này mạnh đến như vậy!
La Chinh bây giờ thính lực rất mạnh, từng câu từng chữ bàn tán dưới lôi đài đều truyền vào tai của hắn. Hắn âm thầm kinh hãi, cái giá phải trả cho Bôn Lôi Thánh Thể này lại là thiêu đốt sinh mạng, chỉ sợ thực lực của Từ Liệt sẽ tăng lên trên diện rộng.
La Chinh, ta muốn xé ngươi thành mảnh vụn!
Nói xong, bóng dáng Từ Liệt mang theo một đạo tia chớp thô nhám to lớn bay thẳng đến La Chinh.
Cũng may, Bôn Lôi Thánh Thể này cường hóa chân khí bản mạng của hắn trên diện rộng, nhưng tốc độ về cơ bản lại không tăng!
La Chinh nhìn hướng Từ Liệt xông tới, đồng tử vững vàng tập trung trên thân hình Từ Liệt, ánh mắt cũng híp lại.
Tuy bị uy thế của đối phương đè ép, La Chinh cũng không có chút bối rối nào. Bất cứ lúc nào cũng đều phải gắng giữ tỉnh táo, chỉ có như vậy mới có thể bình tĩnh đối phó với địch.
Kinh Thần Thứ!
Ngay tại lúc Từ Liệt tiếp cận, trong nháy mắt từ bên trong mi tâm La Chinh xuất ra một mũi nhọn do linh hồn ngưng kết lại, hung hăng đâm mạnh về phía đầu Từ Liệt.
Từ Liệt vốn muốn mượn Bôn Lôi Thánh Thể để nhanh chóng giải quyết La Chinh, dù sao Bôn Lôi Thánh Thể này tuy lợi hại nhưng thời gian duy trì cũng cực kỳ ngắn.
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới La Chinh còn có con bài chưa lật!
Hắn cảm giác đầu mình đột nhiên bị một vật thể bén nhọn đâm trúng. Loại cảm giác bén nhọn đau nhói này tựa hồ có thể xâm nhập vào linh hồn của hắn, khiến hắn nhịn không được mà hét lên thảm thiết. Thân hình đang phóng tới La Chinh cũng mất đà, lảo đảo nghiêng ngã té lăn trên đất.
Có tác dụng!
La Chinh vốn cho rằng Kinh Thần Thứ của mình chẳng qua chỉ là học được chút da lông, linh hồn phóng ra chỉ có thể quấy nhiễu đối thủ một chút chứ không nghĩ tới hiệu quả lại tốt như vậy, ảnh hưởng tới cả linh hồn Từ Liệt.
Ngươi làm gì ta?
Từ Liệt run rẩy đứng dậy, thân hình lảo đảo, cảm giác đầu của mình như bị một cây châm dài đóng đinh vào, khiến hắn kịch liệt đau nhức không thôi.
La Chinh cũng không trả lời, chỉ là kéo giãn khoảng cách, cảnh giác nhìn chằm chằm Từ Liệt.
Qua một hồi lâu, nỗi đau đớn trong đầu Từ Liệt mới dần dần biến mất, hắn nhìn La Chinh với ánh mắt phức tạp. Cái loại đau đớn kia thật không tài nào chịu đựng nổi, hắn thật sự không muốn chịu thêm lần thứ hai. Nhưng hôm nay hắn lại không thể không giết La Chinh!
Cắn răng một cái, Từ Liệt lại hóa thành một đạo Bôn Lôi phóng tới La Chinh lần nữa.
Kinh Thần Thứ!
Lại một đạo màu xám tro nhọn hoắt đâm vào trong óc Từ Liệt khiến hắn không thể lại gần La Chinh.
Rầm!
Từ Liệt lại một lần nữa rơi trên mặt đất, ôm đầu của mình quay cuồng không thôi.
Lúc này đây, La Chinh cũng không tiếp tục cho Từ Liệt cơ hội nữa. Toàn thân hắn thấp thoáng hiện lên ánh sáng tím, một luồng sức mạnh khổng lồ tập trung trên đùi, một cước đạp ngã Từ Liệt trên mặt đất đang không ngừng quay cuồng.
Từ Liệt giống như một cái bao cát nặng nề bay ra khỏi lôi đài rồi đập mạnh xuống dưới đất.
Từ Liệt đã không thể đứng lên được nữa.