Chương 44: Chân tướng


Chương Vô Huyền trước mặt ba người La Chinh tuyệt đối được xếp vào hàng tiền bối. Thực lực xếp hạng thứ bảy chắc chắn là loại nhân vật đứng đầu ngoại môn.

Mạc Xán và Chu Hiển lúc đầu còn có chút câu nệ, nhưng dù sao cũng là người trẻ tuổi, Chương Vô Huyền lại cực kỳ bình dị gần gũi, uống được mấy chén mọi người cũng dần buông lỏng.


Nếu như ta không nhìn lầm, vừa rồi trên lôi đài La Chinh huynh hẳn là đã đột phá Luyện Tủy Cảnh rồi?
Chương Vô Huyền rót một chén rượu hỏi.

La Chinh nhìn thoáng qua Chương Vô Huyền:
Vô Huyền huynh đã nhìn ra?



Cái gì? La Chinh huynh... huynh... đã tiến vào Luyện Tủy Cảnh?
Mạc Xán cực kỳ kinh ngạc.

La Chinh gật gật đầu nói:
Vừa rồi khi giao thủ với Từ Liệt thì như được giác ngộ. Nếu không tiến vào Luyện Tủy Cảnh, cục diện hôm nay sẽ rất nguy hiểm.


Chương Vô Huyền lại lắc đầu nói:
Ta thấy chưa hẳn. La Chinh huynh tài năng xuất chúng, nếu tiến thêm mấy tầng e là có thể trở thành là nhân vật phong vân của Tiểu Vũ Phong chúng ta.



Vô Huyền huynh khen trật rồi, đệ tử ngoại môn Tiểu Vũ Phong nhiều như vậy, kỳ tài hẳn là cũng không ít? La Chinh ta mới đến, sao có thể đánh đồng cùng những người như Vô Huyền huynh?
La Chinh lắc đầu nói.


Sao lại không thể? La Chinh huynh, không biết huynh có nghe nói qua truyền thuyết về Ngọc Nữ Phong hay chưa?
Chương Vô Huyền ra vẻ thần bí hỏi.


Ngọc Nữ Phong? Là phong xếp thứ mười bảy, tất cả đệ tử đều là nữ?
Chu Hiển uống nhiều mặt mũi đỏ bừng lên. Nhưng sau khi luyện thể, tửu lượng cũng đã tăng lên nên không ai có vẻ say.

Chương Vô Huyền cười nói:
Đúng vậy. Năm nay xếp thứ mười bảy, nhưng năm trước, Ngọc Nữ Phong vẫn luôn xếp thứ hai, suýt chút nữa đá Thiên Nhất Phong xuống phía dưới!


Chu Hiển tiến vào Tiểu Vũ Phong sớm hơn La Chinh với Mạc Xán một năm, nên về chuyện này cũng không rõ ràng lắm, liền kinh ngạc hỏi:
Cái gì? Một phong toàn nữ, làm sao có thể vượt qua Thiên Nhất Phong?


Trong nhận thức của Chu Hiển, tu luyện võ đạo, nam nhân lúc nào cũng lợi hại hơn.


Ngươi hẳn có chỗ không biết. Ngọc Nữ Phong có thể xếp hạng cao như thế cũng là bởi một nữ đệ tử...
Chương Vô Huyền vừa cười vừa nói.


Chắc hẳn nữ đệ tử kia có thiên phú cực cao, lấy sức một người áp hết cả ba mươi mốt phong khác, gần kề lại bại bởi Thiên Nhất Phong?
La Chinh tiếp lời Chương Vô Huyền.


Bốp bốp bốp.


Chương Vô Huyền vỗ tay:
La Chinh huynh nói rất đúng, chính là như vậy. Vị nữ đệ tử kia xinh đẹp như thiên tiên hạ phàm, hơn nữa thiên phú cực kỳ cao, mới bước vào Thanh Vân Tông được hai năm liền nổi lên như diều gặp gió. Cho nên La Chinh huynh, nữ tử người ta còn làm được, đường đường là nam tử hán như huynh cũng đừng coi thường bản thân! Chỉ tiếc, một vị nữ đệ tử tựa như thiên tiên như vậy lại bị người ta hãm hại, vi phạm môn quy mà bị đưa vào trong Luyện Ngục Sơn...



Nữ đệ tử kia tên là gì?
Lòng hiếu kỳ của Mạc Xán bị Chương Vô Huyền câu lên.


Cũng trùng hợp, nữ đệ tử đó cùng họ với La Chinh huynh, họ La, tên Yên!
Chương Vô Huyền cười hì hì nói.


Rắc!


Chén rượu sứ men xanh trên tay La Chinh bị bóp vỡ thành vô số mảnh, nước rượu theo tay hắn chậm rãi chảy xuống.

Ba người đều bị hắn làm cho hoảng sợ. Bọn hắn không ngờ La Chinh lại có phản ứng lớn như vậy.


La Chinh huynh, huynh không sao chứ?
Mạc Xán kinh ngạc hỏi:
Huynh biết La Yên này?


Chương Vô Huyền là người thông minh, thấy vậy chẳng lẽ còn đoán không ra. Đều là họ La, La Chinh còn có phản ứng lớn như vậy, trong lòng hắn cũng đoán được bảy tám phần.

Chỉ là thấy La Chinh phản ứng kịch liệt như vậy, Chương Vô Huyền cũng thận trọng hỏi:
La Chinh huynh, La Yên này không phải là muội muội của ngươi chứ?


Đây là lần đầu tiên từ khi La Chinh tiến vào Thanh Vân Tông trực tiếp nghe được tin tức về muội muội mình.

Trước đây hắn tìm hiểu chuyện Luyện Ngục Sơn từ chỗ Chu Hiển, nhưng không hỏi cụ thể là nhân vật nào.

Vài năm này, người hắn để tâm nhất chính là muội muội của mình, lo cho an nguy của nàng. Thế nên khi Chương Vô Huyền nói như vậy, hắn mới kích động bóp nát chén rượu.

La Chinh không trả lời Chương Vô Huyền mà hỏi:
Vô Huyền huynh, La Yên vì sao mà lại bị hãm hại vào Luyện Ngục Sơn?


Thấy bộ dạng muốn ăn thịt người của La Chinh, Chương Vô Huyền thu hồi bộ dáng cợt nhả nói:
Năm trước, chuyện này đã làm huyên náo xôn xao một trận. La Yên đẹp như thiên tiên, thiên phú lại cao, nghe nói trong cơ thể nàng còn có một loại huyết mạch đặc thù. Một nữ đệ tử kinh diễm tuyệt luân như vậy, nên tự nhiên nhận được sự theo đuổi của các đệ tử tài năng trong Thanh Vân Tông. Người theo đuổi ác liệt nhất vào lúc ấy chính là Vân Phóng - người xếp thứ bảy trăm trên Thanh Vân Bảng!



Thanh Vân Bảng?
Ba chữ kia đối với La Chinh vô cùng lạ lẫm.


La Chinh huynh ngay cả Thanh Vân Bảng là gì cũng không biết?
Chương Vô Huyền ngạc nhiên hỏi.

Chu Hiển thấy thế liền nói thêm vào:
Thanh Vân Bảng của Thanh Vân Tông chúng ta là bảng xếp hạng quan trọng nhất. Bên trên đề tên tổng cộng một ngàn người. Đệ tử được lưu danh trên Thanh Vân Bảng là những người đứng đầu trong Thanh Vân Tông!



Thì ra là thế.
La Chinh nhẹ gật đầu, Thanh Vân Bảng xếp hạng một ngàn đệ tử Thanh Vân Tông, mà Vân Phóng kia xếp hạng bảy trăm, có thể thấy thực lực của hắn cường hãn thế nào. Hắn vội vã muốn nghe chuyện xảy ra sau đó liền lên tiếng:
Vô Huyền huynh chớ để ý tới việc ta ngắt lời, cứ nói tiếp đi.


Chương Vô Huyền nói tiếp:
Kỳ thật tuy rằng tin tức của ta khá nhanh nhẹn, nhưng dù sao cũng không phải người trong cuộc. Ta chỉ biết là Vân Phóng kia bị La Yên dùng một kiếm phế đi của quý, khiến Vân gia lửa giận ngập trời. Vân Phóng lại là con trai út của gia chủ một trong bảy đại sĩ tộc Kỳ Lân - Vân gia. Gia chủ Vân gia có hai đứa con trai, lại bị La Yên phế mất của quý của một đứa, nên cực kì giận dữ tìm đến truy cứu trách nhiệm. Tuy Ngọc Nữ Phong dựa vào lí lẽ, cố gắng bảo vệ nữ đệ tử nổi trội nhất của các nàng, nhưng vì muốn dập tắt lửa giận của gia chủ Vân gia, cuối cùng vẫn phải đày La Yên vào Luyện Ngục Sơn!


Nghe đến đó, năm ngón tay bấu chặt vào bàn rượu của La Chinh hình thành năm cái rãnh thật sâu.

Ba người tự nhiên cũng nhìn ra tâm tình kích động của La Chinh lúc này.

La Chinh thực sự rất kích động, bình thường hắn luôn luôn trầm ổn, cho dù là gần với lằn ranh sinh tử trong chiến đấu, thời khắc mấu chốt hắn vẫn có thể giữ được tâm mình bình tĩnh.

Thế nhưng, việc này liên quan đến La Yên, tâm hắn làm sao có thể bình tĩnh?

Kỳ Lân - Vân gia...

Giờ đây bốn chữ này đã khắc sâu vào trong đầu La Chinh.

Kỳ Lân - Vân gia là một trong bảy đại sĩ tộc, hơn nữa còn thuộc trong tốp ba! Ở Đế Đô, xếp hạng sĩ tộc đệ tam.

Tính cách muội muội mình như thế nào, La Chinh rất rõ ràng, nàng sẽ không tùy tiện gây chuyện. Dù tin tức Chương Vô Huyền cung cấp không tường tận lắm, nhưng có dùng bàn chân hắn cũng đoán ra trong đó có chuyện ẩn khuất, chắc chắn là Vân Phóng kia đã mạo phạm La Yên nên mới ép nàng phải phế bỏ của quý của hắn!

Phế hay lắm, chờ tới ngày thực lực ta mạnh mẽ, nhất định sẽ lật đổ Vân gia, La Chinh thầm thề trong lòng.


La Chinh huynh, La Chinh huynh! Huynh không sao chứ?
Mạc Xán lo lắng gọi.

La Chinh miễn cưỡng cười nói:
Không sao, không sao...
Hắn lập tức lại hỏi Chương Vô Huyền:
Ta muốn biết làm thế nào để cứu người ra khỏi Luyện Ngục Sơn?



Nếu như La Chinh huynh muốn cứu, vấn đề cũng không quá lớn, một nghìn điểm tích lũy có thể đổi lấy thời gian một năm.
Chương Vô Huyền giải thích:
Ví như tháng trước đệ tử ngoại môn của Tiểu Vũ Phong chúng ta – Tiết Thường, bị phạt tự kiểm điểm bốn năm, nhưng có người dùng bốn ngàn điểm tích lũy đổi lấy thời gian bốn năm, giải thoát hắn khỏi Luyện Ngục Sơn.


Một nghìn điểm tích lũy có thể đổi lấy thời gian một năm kiểm điểm!

Cái giá này hơi đắt, nhưng ít ra cũng còn một tia hy vọng. Ánh mắt La Chinh sáng lên, nếu như thế hắn phải điên cuồng đi kiếm điểm tích lũy, hắn lại hỏi tiếp:
La Yên bị phạt tự kiểm điểm bao nhiêu năm?


Chương Vô Huyền nhìn bộ dáng của La Chinh cũng biết đáp án mình sắp nói ra rất tàn khốc, nhưng chỉ có thể thở dài:
Một ngàn năm.


Một ngàn năm...

Nói cách khác, nếu muốn La Yên được thả ra khỏi Luyện Ngục Sơn phải cần đến một trăm vạn điểm tích lũy!

Thanh Vân Tông vậy mà lại phạt La Yên nặng như thế, một ngàn năm, muốn muội muội ta chết già ở Luyện Ngục Sơn sao?

Giờ khắc này, La Chinh liền hận luôn cả Thanh Vân Tông.

Chương Vô Huyền thấy thế lại an ủi:
Thanh Vân Tông và bảy đại sĩ tộc có mối quan hệ mật thiết, nên đôi khi sẽ có những nhân vật giở trò quỷ vào lúc mấu chốt. Theo ta được biết, kỳ thật hầu hết mọi người, ngay cả những đạo sư khi biết được việc này đều rất oán giận. Người trong Ngọc Nữ Phong lúc nào cũng ra sức bảo vệ La Yên, còn có hai vị đạo sư bởi vì chuyện này mà từ chức.


La Chinh khẽ gật đầu:
Ta hiểu, đây là nhìn người không nhìn việc, đa tạ Vô Huyền huynh nhắc nhở.


Giờ phút này, bốn người đã không còn hứng uống rượu, vội vàng giải tán.

La Chinh cũng không vội về phòng, đêm hôm khuya khoắt vẫn một mình ở trong phòng luyện công dùng hết sức lực phát tiết.

Thực lực, thực lực của hắn vẫn quá yếu.

La Chinh vốn cho rằng bước chân vào Thanh Vân Tông, trở thành đệ tử Thanh Vân Tông là có thể cứu được La Yên.

Nhưng hồi chiều Chương Vô Huyền nói vậy, giống như một đòn cảnh tỉnh, khiến hắn hiểu rõ kẻ địch của mình là nhân vật cấp bậc nào!

Thực lực của hắn bây giờ, trong mắt những đại nhân vật kia chỉ như một con kiến!


OÀNH!



OÀNH!



OÀNH!


Người đá, tạ đá dùng để luyện công đều bị La Chinh hủy diệt hết, phòng luyện công trở thành một mớ hỗn độn.

Mấy canh giờ sau, La Chinh mới ra khỏi phòng luyện công. Sau khi phát tiết một trận, tâm tình cũng thoải mái hơn một chút.

Những gì tích tụ trong người nhất định phải được giải phóng qua phương thức nào đó, La Chinh lựa chọn phương pháp đơn giản mà hiệu quả nhất, đó chính là bạo lực!

Sáng sớm hôm sau, La Chinh vừa dậy liền trèo lên trên triền núi Tiểu Vũ Phong. Trên triền núi chính là chỗ ở của các đạo sư Tiểu Vũ Phong.

Thông qua nghe ngóng, hắn đã nắm rõ, muốn nhận điểm tích lũy phải tìm đạo sư để nhận nhiệm vụ tông môn phát ra.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.