Chương 55: Thân thể thành linh khí


Hai con thú lớn trên bờ lúc này đã không chú ý đến La Chinh nữa mà đã bắt đầu chém giết lẫn nhau.

Đao trùng chúa tuy đã bị La Chinh chặt đứt một chân, nhưng lưỡi đao trên chân còn lại vẫn là vũ khí trí mạng như trước. Huống hồ kích thước của nó rất khổng lồ, lớn hơn Hỏa Hạt Sư gấp mấy lần.

Hỏa Hạt Sư tuy nhỏ hơn đao trùng chúa nhưng lại nhanh nhẹn hơn nhiều, huống hồ hang động dung nham này vốn là không gian hoạt động của nó. Hỏa Hạt Sư đã chiếm được ưu thế
địa lợi
.

Hai con thú lớn đấu triền miên, nhất thời xáo trộn cả hang động.

Đá tảng trên đỉnh hang động không ngừng rơi xuống, nham thạch nóng chảy văng lên tung tóe không ngừng phun ra Địa Tâm Hỏa.


Bốp! Binh!



Rầm!


Hỏa Hạt Sư lấy tốc độ cực nhanh mà đẩy ngã đao trùng chúa ra đất.

Đao trùng chúa thì lợi dụng chân sau, mạnh mẽ đạp một phát khiến Hỏa Hạt Sư bị quăng xa cả vài chục trượng, sau đó, vung lưỡi đao lớn lên cắt về phía Hỏa Hạt Sư. Hỏa Hạt Sư tránh được một đao rồi kêu lên một tiếng, sau đó lại đẩy ngã đao trùng chúa.

Hỏa Hạt Sư vốn không đánh giá cao lực công kích của đao trùng chúa. Nhưng loại sinh vật coi giết chóc là sinh tồn như đao trùng, tính cách hung hãn hơn nhiều so với yêu thú phổ thông.


Phập!


Lưỡi đao màu đỏ trực tiếp đâm thủng bụng Hỏa Hạt Sư, cả trái tim và nội tạng đều bị lưỡi đao xé toạc ra. Hỏa Hạt Sư bị thương nặng rên lên một tiếng, đồng thời cũng giơ cái đuôi bọ cạp linh hoạt của nó lên, đâm về phía đầu đao trùng chúa.


Bụp!


Đao trùng chúa không kịp né tránh, lập tức bị đuôi bọ cạp của Hỏa Hạt Sư đâm thủng đầu.

Đao trùng chúa mất đi phần đầu nên thân thể nhanh chóng mềm oặt xuống, lưỡi đao run rẩy vài cái liền rủ trên mặt đất. Còn Hỏa Hạt Sư đã bị cắt vỡ nội tạng, nên cũng rên lên vài tiếng rồi ngẹo đầu hẳn đi, tắt thở!

Hai con thú lớn mà chỉ cần nghe nói tới đã khiến người ta phải mặt mày biến sắc, vậy mà lại ở trong hang động này, đồng vu quy tận...



La Chinh vốn cho là mình chết chắc rồi.

Tuy nói hắn đã từng bị chân hỏa của Tà Lang thiêu đốt mà lông tóc không tổn hại gì, lại còn khiến thân thể của hắn càng thêm cường hãn, có thể so với huyền khí thượng phẩm.

Nhưng Địa Tâm Hỏa so với chân hỏa nhị phẩm của Tà Lang thì lợi hại hơn không biết bao nhiêu lần.

Thực lực của Tà Lang dù sao cũng chỉ có Nửa Bước Tiên Thiên, chân hỏa của hắn thực chất là do chân khí biến thành, chứ không phải hình thành từ chân nguyên.

Mà Địa Tâm Hỏa thì còn lợi hại hơn nhiều so với chân hỏa do luyện khí sư Tiên Thiên Cảnh dùng chân nguyên thúc ra!

La Chinh vừa nhảy vào trong dòng dung nham, nháy mắt đã cảm nhận được cảm giác nóng bỏng mãnh liệt truyền đến, giống như thân thể hắn đang bị thiêu rụi.

Loại đau đớn khi bị liệt hỏa thiêu đốt này La Chinh đã trải qua hai lần, một lần là ở trong hầm của La gia, lần còn lại là trong lò luyện khí của Tà Lang, lúc này đây chính là lần thứ ba.

Hắn biết rõ, ngoại trừ cắn răng chịu đựng, hắn cũng chỉ có thể khẩn cầu bản thân có thể ngăn được uy lực của Địa Tâm Hỏa, đừng để thân thể bị đốt hỏng là được.

Rất nhanh, màu da của hắn đã bắt đầu chậm rãi thay đổi, cả người giống như khối sắt bị nung đỏ, lộ ra ánh sáng màu đỏ sậm.

Ngay khi cả người hắn bị nung đỏ, vô số lá vàng lại xuất hiện trên người hắn, sau đó bắt đầu không ngừng xoay tròn.

Tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh rồi hóa thành từng vòng lốc xoáy màu vàng kim, bắt đầu hấp thu Địa Tâm Hỏa!

Địa Tâm Hỏa xung quanh La Chinh nhanh chóng bị hút đi, nhưng những lốc xoáy trên người La Chinh hiển nhiên còn chưa hút đủ. Sau khi hấp thu hết Địa Tâm Hỏa bên người hắn thì lại phát ra lực hút mạnh hơn để hút Địa Tâm Hỏa ở phía xa lại đây.

Từng luồng, từng luồng Địa Tâm Hỏa bị lực hút to lớn của những lá vàng điên cuồng hút vào trong thân thể La Chinh. Địa Tâm Hỏa trong một hồ dung nham lớn như vậy đều nhanh chóng tụ tập vào trong cơ thể La Chinh.

Nếu lúc này có người đứng ngoài hồ dung nham trông thấy cảnh tượng này thì chắc chắn sẽ kinh hãi không thôi.

Trung ương hồ dung nham vốn đang không ngừng quay cuồng kia dần dần từ đỏ biến thành đen, cuối cùng dung nham kia không ngờ lại ngưng đọng thành một vùng đen đặc. Màu đen càng lúc càng lan rộng, càng có nhiều dung nham ngừng sôi trào, đọng lại thành đá tảng màu đen.

Cuối cùng cả hồ dung nham đều bị khô cứng lại.

Ngoại trừ vài chỗ vẫn còn le lói màu đỏ sậm, thì hang động vốn dĩ sáng ngời giờ phút này đã tối đen như mực.

Sau một lúc lâu, giữa hồ nham thạch bỗng vỡ ra một khe nứt, một bàn tay với một đám lá vàng đang tản ra kim quang vươn ra từ cái khe kia. Sau đó, đầu La Chinh cứng rắn húc vỡ đám nham thạch đã đông cứng lại, từ từ chui ra.

Giờ phút này, trên mặt hắn lộ ra nụ cười thản nhiên, đó là nụ cười sau khi tìm được đường sống trong chỗ chết.

Không nghĩ tới, thật sự không nghĩ tới. Chính mình đã không còn đường lui mới phải nhảy vào trong hồ dung nham nóng bỏng, vậy mà lại có thể hấp thu sạch sẽ Địa Tâm Hỏa. Sau khi được Địa Tâm Hỏa nung đúc, cường độ thân thể hắn hẳn là lại gia tăng!

Hắn cúi đầu nhìn thân thể của mình, liền chú ý tới một hoa văn như hình gợn sóng xuất hiện trên ngực.

Nhìn thấy hoa văn kia, trên mặt La Chinh lộ ra vẻ nghi hoặc.

Hoa văn này... hình như hắn đã nhìn thấy ở đâu đó!

Suy nghĩ hồi lâu, trong đầu bỗng nhiên lóe ra tia sáng, hắn vỗ tay một cái nói:
Nghĩ ra rồi, đây là linh văn(1)!


La Chinh từng nhìn thấy loại hoa văn này từ những công pháp luyện khí mà Tà Lang lưu lại.

Binh khí, pháp bảo chia làm nhiều loại khác nhau như: huyền khí, linh khí, tiên khí...

Ngoại trừ huyền khí không có hoa văn riêng biệt thì linh khí, tiên khí hay thánh khí... sau khi luyện chế thành công đều sẽ có một loại hoa văn đặc thù.

Ví dụ như linh khí sẽ sinh ra linh văn trên pháp bảo, còn tiên khí thì sẽ sinh ra tiên văn.

Ở đây sinh ra một cái linh văn, cho thấy thân thể của hắn đã tăng lên một cảnh giới mới. Từ thân thể huyền khí tăng lên thành thân thể linh khí!

Khác biệt giữa huyền khí và linh khí thế nào, bản thân La Chinh là người rõ ràng nhất. Khi tham gia Huyết Sắc Thử Luyện, thanh linh khí - Trảm Không Nhận do Phương Ngọc Thư sử dụng lúc đó đã tạo thành thương tổn vô cùng khủng khiếp cho hắn. Nếu không phải dựa vào thân thể như huyền khí thượng phẩm của mình, chỉ sợ lúc ấy hắn đã thua trong tay Phương Ngọc Thư.

Sau khi biến thành linh khí, thực lực La Chinh tất nhiên sẽ có sự nhảy vọt về chất, dù là năng lực kháng đòn hay tố chất thân thể cũng đều tăng lên với mức độ lớn.

Điểm mấu chốt nhất chính là...


Khác biệt lớn nhất giữa linh khí và huyền khí không phải ở độ sắc bén và cứng rắn, mà là bởi vì đa số linh khí đều có ‘kỹ năng linh khí’ đặc biệt của riêng mình. Giống như thanh Trảm Không Nhận trên tay Phương Ngọc Thư có thể tùy ý kéo ra những sợi tơ năng lượng cực mạnh!
La Chinh thì thào tự nói.


Thân thể của mình hiện giờ đã biến thành linh khí, không biết sẽ có loại kỹ năng gì đây?
Nghĩ đến đây, La Chinh càng thêm nóng lòng.

Kỹ năng linh khí phát động như thế nào?

Đứng bên ngoài hồ dung nham đã bị cô đọng lại, La Chinh vung tay đánh ra một quyền, rồi lao lên trước hai bước đá ra một cước, sau đó lại xoay người tung thêm một cú đá xoay vòng...


...


Thử nghiệm trong chốc lát, La Chinh gãi đầu cười, hành động của hắn quả thực có chút ngu ngốc. Chưa nói đến việc hắn có thật sự có được
kỹ năng linh khí
hay không, cứ cho là có thì cũng sẽ không thử được bằng kiểu như vậy.

Dừng hành vi nhàm chán này lại, đám lá vàng chi chít trên người La Chinh cũng chậm rãi ẩn vào trong, toàn bộ hang động rơi vào bóng tối.

La Chinh lấy một cái mồi lửa ra từ trong nhẫn tu di,
xoẹt
một tiếng châm lửa lên chiếu sáng cả hang động.

Ánh mắt hắn rơi trên thi thể của đao trùng chúa và Hỏa Hạt Sư.

Trong khoảnh khắc nhảy vào hồ dung nham, hắn cũng đã từng nghĩ không biết hai con quái vật lớn này có xông vào đánh nhau hay không.

Hiện tại xem ra, hắn nghĩ thừa rồi. Đám sinh vật khủng bố này có dã tính hung hãn hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, nhìn thảm trạng khi chết của đao trùng chúa và Hỏa Hạt Sư, hắn không nhịn được mà lắc đầu.

La Chinh giơ que lửa chuẩn bị rời đi, mới bước được hai bước hắn lại đột nhiên vỗ đầu mình, không biết có phải hắn bị Địa Tâm Hỏa đốt cho ngu người rồi hay không nữa?

Hai mươi viên tinh hạch đao trùng thường mới đổi được một điểm tích lũy, một viên tinh hạch của thủ lĩnh đao trùng có thể đổi được một điểm tích lũy, vậy một tinh hạch của đao trùng chúa có thể đổi được bao nhiêu điểm đây?

Bỏ lại tinh hạch của đao trùng chúa ở nơi này thật sự là quá phí của trời!

Tim La Chinh đập thình thịch, hắn bước nhanh đi đến trước ngực đao trùng chúa, lấy phi đao phanh ngực nó ra.


Leng keng!


Một viên tinh hạch màu tím to bằng nắm tay rơi trên mặt đất.


Tinh hạch thủ lĩnh đao trùng chỉ bằng quả hạch đào, mà tinh hạch của đao trùng chúa lại to bằng nắm đấm!


La Chinh không lề mề, nhanh chóng nhét tinh hạch màu tím vào trong nhẫn tu di.

Xử lý bên này xong, ánh mắt hắn chuyển đến thi thể Hỏa Hạt Sư.

Hỏa Hạt Tinh Hạch của Hỏa Hạt Sư có thể đổi được điểm tích lũy hay không thì La Chinh cũng không rõ lắm, nhưng hắn biết sự quý hiếm của Hỏa Hạt Tinh Hạch. Trong mắt luyện dược sư và luyện khí sư thì nó giống như vật chí bảo.

Không nghĩ nhiều, La Chinh lại chém một đao về phía Hỏa Hạt Sư đào luôn Hỏa Hạt Tinh Hạch ra.

Cả người yêu thú đều là bảo bối, sở dĩ con người có thể ngày càng mạnh hơn, lợi hại hơn yêu thú là do giỏi lợi dụng những bảo bối đó. La Chinh cũng không bỏ qua cái đuôi của Hỏa Hạt Sư mà dùng phi đao chặt xuống.

Mặc dù có chút thèm thuồng với lưỡi đao lớn của đao trùng chúa, nhưng không thể bỏ vào nhẫn tu di được nên hắn cũng chỉ có thể từ bỏ. Khứu giác của đao trùng nhạy hơn nhiều so với con người, nếu mang lưỡi đao này ra ngoài, chỉ sợ sẽ dẫn một đám đao trùng ùa tới mà thôi.

Xử lý chiến lợi phẩm xong đâu ra đấy, La Chinh theo đường cũ đi về phía cửa ra của hang động.

Hang động này rất cổ quái, đến yêu thú kinh khủng như Hỏa Hạt Sư cũng có thì ai biết được phía dưới còn tồn tại thứ gì khủng bố hơn hay không?

Với thực lực của hắn, có thể kiếm món lời lớn từ đao trùng chúa và Hỏa Hạt Sư đã là may mắn lắm rồi. Nếu không phải nơi này có hồ dung nham, nếu không phải hắn có thể chất đặc biệt, bị lửa đốt cũng không chết thì chỉ sợ hắn tuyệt đối không có cơ hội sống sót.

Vừa rồi một đường lao xuống, chạy quá gấp nên hắn cũng chưa kịp phân biệt đường đi. Sau khi đi sai sang mấy con đường vòng khác, còn gặp phải vài con yêu thú cấp ba, dưới tình huống bất ngờ nhưng không nguy hiểm gì, thì La Chinh cũng mất vài canh giờ mới có thể đi ra khỏi hang động này.

Lúc này, sắc trời bên ngoài đã tối đen, ánh sao xán lạn trên bầu trời, đêm đã khuya lắm rồi.

La Chinh cẩn thận đi trong rừng cây, vượt qua khe sâu lúc trước, theo hướng đã đi lúc ban ngày mà chạy như bay về phía Long Bảo.

May mà đao trùng cũng là sinh vật ngủ đêm, nếu không có tình huống gì đặc biệt cũng sẽ không ra ngoài hoạt động. Còn những yêu thú khác trong rừng cũng bị Trùng Triều xua đuổi, nên trên đường La Chinh đi cũng không gặp phải yêu thú nguy hiểm gì.

Một lúc lâu sau, Long Bảo cuối cùng cũng xuất hiện trước mắt La Chinh.

Trở lại Long Bảo, La Chinh liền đi thẳng đến nơi ở của Lục Kiêu.

Lục Kiêu và tiểu đội Thanh Lam đều ở trong quân doanh. La Chinh đi vào quân doanh của tiểu đội Thanh Lam thì thấy có hai binh sĩ đang đứng canh trước cửa.

Hai người kia nhìn thấy La Chinh thì dựng thẳng trường mâu trên tay hô:
Nơi này là khu vực quan trọng của quân doanh, đêm khuya không tiếp khách, mời nhanh chóng rời khỏi!


(1)Linh văn: hoa văn linh khí.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.