Chương 54: Con thú lớn trong dung nham
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1975 chữ
- 2021-12-31 04:32:56
Bởi vì không có ánh sáng nên phía trước tối thui, La Chinh chỉ có thể dựa vào vài tia sáng lờ mờ mới miễn cưỡng nhìn ra được đường đi.
Về phần những con yêu thú bị che giấu trong bóng đêm thì hiện tại La Chinh căn bản cũng không có tâm tình mà lo nghĩ đến. Phiền toái lớn nhất chính là cái thứ đang đuổi theo phía sau hắn kìa.
Đao trùng chúa bám riết không tha phía sau, thân thể khổng lồ đâm vỡ không ít trụ đá trong động.
Không biết nó dựa vào khứu giác nhạy bén hay là đã đánh dấu cái gì ở trên người La Chinh, mà hắn xuyên qua hang động quanh co bỏ nó lại phía sau mấy lần, nhưng chẳng bao lâu sau lại bị nó đuổi kịp.
Dưới mấy lần truy đuổi, mùi lưu huỳnh truyền vào mũi càng ngày càng đậm.
Ngay lúc La Chinh vừa chui vào một cái động kế tiếp thì trước mắt lại đột nhiên trống trải, ánh sáng màu đỏ sậm bao phủ khắp nơi.
Trước mắt La Chinh bỗng xuất hiện một cái hồ, trong cái hồ đó không phải là nước mà là nham thạch nóng chảy đang quay cuồng mãnh liệt. Bên trong nham thạch nóng chảy có từng ngọn lửa màu đỏ sậm đang không ngừng bùng lên, sau đó lại không ngừng biến mất.
Thứ kia... chính là Địa Tâm Hỏa!
Địa Tâm Hỏa, theo ghi chép trong sách cổ chính là loại lửa sinh ra bên trong lòng đất.
Đối với Địa Tâm Hỏa, luyện khí sư là vừa yêu vừa hận. Địa Tâm Hỏa so với ngọn lửa chân nguyên được tu luyện ra từ bên trong cơ thể bọn họ còn cuồng bạo mãnh liệt hơn rất nhiều, cũng càng khó ổn định hơn. Nhưng khi luyện chế một vài pháp bảo đặc biệt thì Địa Tâm Hỏa lại có hiệu quả hơn.
Mùi lưu huỳnh lúc trước La Chinh ngửi thấy chắc là tản ra từ cái hồ Địa Tâm Hỏa này.
Ầm, ầm...
Phía sau La Chinh truyền đến từng đợt chấn động.
Đao trùng chúa lại đuổi theo tới.
Đúng là âm hồn không tan!
Sắc mặt La Chinh khẽ biến, thấy bên cạnh hồ Địa Tâm Hỏa còn có một lối đi, hắn liền chạy như bay theo lối đi vòng qua hồ dung nham.
Mặt đất bên cạnh hồ dung nham đã bị Địa Tâm Hỏa thiêu đốt từ lâu, nên khi giẫm chân lên liền truyền đến cảm giác nóng bỏng. Đồng thời từng đợt sóng nhiệt trong không khí cũng phả về phía La Chinh.
Giờ phút này La Chinh cũng không để ý được gì nữa, dù sao chạy thoát thân vẫn quan trọng hơn.
Bùm!
Một đám dung nham bỗng nhiên nổ tung, bên trong dung nham tuôn ra một ít Địa Tâm Hỏa bắn thẳng về phía La Chinh.
La Chinh đang duy trì chạy với tốc độ cao, thấy ngọn lửa Địa Tâm Hỏa đỏ sậm kia bay lại, dưới tình thế cấp bách đành lộn nhào một cái mới tránh đi được.
Đám Địa Tâm Hỏa xẹt qua sau lưng La Chinh, phun tung toé lên vách đá bên cạnh, lập tức làm vách đá thủng một lỗ lớn.
Uy lực của Địa Tâm Hỏa quả thật khủng bố.
La Chinh lúc này mới chú ý tới, vách đá bên trái đã có vô số lỗ thủng lớn bằng miệng bát. Nhìn bộ dạng này, vách đá bên trái hẳn là đã bị Địa Tâm Hỏa ăn mòn quanh năm suốt tháng nên đã mất đi một phần.
Thấy được uy lực của Địa Tâm Hỏa, La Chinh càng thêm cẩn thận. Nếu bị Địa Tâm Hỏa đột nhiên nổ ra kia bắn tới người, không biết sẽ xảy ra hậu quả gì.
Cùng lúc đó phía sau La Chinh bỗng nhiên vang lên tiếng
xèo xèo
. Hắn quay đầu nhìn lại, rốt cuộc đã thấy đao trùng chúa xuất hiện bên cạnh hồ dung nham.
Đao trùng chúa tuy rằng lợi hại và có cả một thân giáp xác vô cùng chắc chắn, nhưng cũng hết sức kiêng dè Địa Tâm Hỏa. Nó cũng đi dọc theo lối đi bên cạnh hồ nham thạch nóng chảy để tiếp tục đuổi theo La Chinh.
Nhưng may là, thân thể La Chinh linh hoạt hơn nhiều so với thân thể to lớn của nó.
Với thân thể khổng lồ như thế, vậy mà đao trùng chúa lại vô cùng sợ hãi Địa Tâm Hỏa. Hơn nữa, mỗi bước chân của nó đều dẫn đến chấn động trong hồ, khiến đống dung nham quay cuồng trong hồ phun ra Địa Tâm Hỏa. Vì tránh né Địa Tâm Hỏa nên tốc độ của nó cũng chậm hơn La Chinh không ít.
Mắt thấy khoảng cách giữa mình và đao trùng chúa càng ngày càng xa, trong lòng La Chinh cũng thả lỏng một chút. Xem ra chỉ cần vượt qua hồ dung nham này thì hắn có thể thoát khỏi đao trùng chúa.
Nhưng khi hắn nhìn về phía trước, sắc mặt liền biến đổi, quả tim vừa được trấn an lại lập tức nhảy vọt lên.
Phía trước hắn có một con quái vật lớn đang chặn ngang đường đi của hắn.
Quái vật kia là một con thú khổng lồ, ngoại hình giống như sư tử nhưng kích cỡ lớn hơn gấp mười lần sư tử thông thường!
Toàn thân con quái vật bao phủ bởi bộ lông màu đỏ rực, hai móng vuốt lực lưỡng duỗi trên mặt đất, cái đầu lớn lệch sang một bên, còn có một cái đuôi giống như đuôi bọ cạp thi thoảng vung vẩy lên hai cái...
Con thú lớn này đang say ngủ!
Hỏa Hạt Sư...
Một cái tên khủng bố hiện lên từ sâu trong đầu La Chinh.
La Chinh có thể nhận ra con thú lớn này trong nháy mắt cũng không phải do kiến thức sâu rộng gì. Bởi vì hắn có từng đọc qua, đặc điểm của Hỏa Hạt Sư là cái đuôi giống như bọ cạp, thích sinh tồn ở những khu vực nhiệt độ cực cao nên rất dễ dàng nhận ra.
Hỏa Hạt Sư có thực lực rất mạnh, đặc biệt là cái đuôi bọ cạp của nó, đó chính là một loại vũ khí trí mạng, ngay cả cường giả Tiên Thiên Cảnh gặp phải Hỏa Hạt Sư thì cũng không có đường sống.
Loại dị thú cường đại này ở thời cổ đại phân bố rất rộng, số lượng cũng không ít, nhưng hiện giờ ở Đông Vực cũng đã sắp bị tuyệt chủng.
Nguyên nhân là, trong thân thể Hỏa Hạt Sư có một loại tinh hạch cực kỳ hiếm, tên gọi là Hỏa Hạt Tinh Hạch. Loại tinh hạch này là vật chí cương chí dương, dù là dùng cho luyện đan hay luyện khí thì cũng là một tài nguyên tuyệt hảo, là thứ mà luyện khí sư và luyện đan sư cấp cao tha thiết mơ ước.
Nếu có người biết trong hang động này đang ẩn giấu một con Hỏa Hạt Sư, chỉ sợ sẽ lập tức có một lượng cường giả lớn đến chém giết.
Giờ phút này, La Chinh không có một chút hứng thú nào với Hỏa Hạt Tinh Hạch của Hỏa Hạt Sư, điều hắn cần quan tâm nhất là làm thế nào có thể trốn thoát được từ bên cạnh Hỏa Hạt Sư này.
Hỏa Hạt Sư vẫn còn đang ngủ say, nghe tiếng ngáy thì xem ra ngủ còn rất sâu.
Nghĩ đến đao trùng chúa phía sau, trước mắt hắn cũng không có biện pháp nào tốt hơn, chỉ có thể mạo hiểm vượt qua từ mé bên cạnh người Hỏa Hạt Sư.
Nhưng nếu như lúc hắn vượt qua bên người Hỏa Hạt Sư, không cẩn thận làm Hỏa Hạt Sư tỉnh lại thì...
Kết cục chỉ có một chữ chết.
Có nên mạo hiểm hay không?
Trong lòng La Chinh do dự không quyết.
Không mạo hiểm thì sẽ bị đao trùng chúa phanh thây, mạo hiểm còn có khả năng giữ được mạng. Lúc này hắn cũng không có lựa chọn nào khá hơn.
Nhìn đến bộ răng nanh uy mãnh của Hỏa Hạt Sư, còn có cái đuôi bọ cạp không ngừng vung vẩy, La Chinh hít sâu hai cái rồi nhẹ tay nhẹ chân khẽ khàng bước đi.
La Chinh chậm rãi tới gần, mùi gay mũi trên người Hỏa Hạt Sư truyền tới, hắn cố chịu đựng cái mùi này, cố gắng làm cho bước chân của mình ngày càng nhẹ hơn, chậm rãi hơn nữa, chỉ sợ bản thân không cẩn thận lại làm con Hỏa Hạt Sư này thức tỉnh.
Hai mươi bước.
Mười bước.
Năm bước.
Khoảng cách giữa La Chinh và Hỏa Hạt Sư càng lúc càng gần, tim hắn đập thình thịch, khớp hàm banh chặt.
Đúng lúc còn cách Hỏa Hạt Sư có ba bước thì Hỏa Hạt Sư bỗng nhiên lật mình một cái, duỗi tứ chi thật dài.
Hành động này của Hỏa Hạt Sư lập tức khiến tim La Chinh vọt lên tới tận cổ họng, hoàn toàn ngừng đập!
May mà Hỏa Hạt Sư chỉ lười biếng duỗi người một cái xong lại gối cái đầu khổng lồ của mình lên chân trước mà ngủ tiếp, không hề chú ý tới La Chinh đang ở gần trong gang tấc.
La Chinh nhẹ nhàng thở ra một hơi sau đó lại rón ra rón rén dịch lên phía trước một chút.
Ngay vào lúc La Chinh cho là mình có thể thuận lợi đi qua, đao trùng chúa liền đuổi đến.
Ầm! Ầm! Ầm!
Bước chân của đao trùng chúa giẫm trên mặt đất tạo ra chấn động thật lớn.
Hỏa Hạt Sư đột nhiên mở mắt ra, cặp mắt to bự kia nhìn chằm chằm La Chinh trước mắt, trong miệng phát ra tiếng gầm gừ.
La Chinh giằng co cùng Hỏa Hạt Sư trong tích tắc, sau đó liền giậm chân nhảy về phía sau.
Hỏa Hạt Sư bị quấy nhiễu giấc ngủ, lửa giận bốc lên bừng bừng, nó giơ chân trước tráng kiện lên vồ về phía La Chinh.
Giống như mèo bắt chuột vậy...
Nhưng La Chinh phản ứng cực nhanh nên cú vồ này của Hỏa Hạt Sư vồ hụt.
Ngao!
Hỏa Hạt Sư thực sự nổi giận, nó gầm một tiếng về phía La Chinh. Đang chuẩn bị vồ tiếp, nó lại phát hiện ra đao trùng chúa ở phía đối diện, vì vậy liền dừng việc vồ bắt La Chinh lại.
La Chinh nuốt nước miếng, hắn biết, rơi vào hiểm cảnh thế này thì đừng nghĩ tới chuyện còn sống đi ra ngoài.
Phía sau là đao trùng chúa còn phía trước lại là Hỏa Hạt Sư.
Cho dù là phía nào, cũng đều có thể giết chết hắn trong nháy mắt.
Giờ phút này đao trùng chúa và Hỏa Hạt Sư đều phát hiện ra đối phương, trong mắt hai bên đều toát ra vẻ kiêng dè nhưng cũng không lựa chọn nhường bước.
Đao trùng chúa múa may lưỡi đao màu đỏ to lớn, miệng phát ra tiếng kêu bén nhọn giống như đang cảnh cáo Hỏa Hạt Sư cách đó không xa.
Mà móng vuốt Hỏa Hạt Sư thì không ngừng cào cào mặt đất, mặt đá cứng rắn bị cào ra thành từng vệt lõm.
Loại giằng co này kéo dài ước chừng nửa nén nhang.
Đao trùng chúa mất đi kiên nhẫn đầu tiên, tiếng kêu bén nhọn bỗng nhiên trở nên dồn dập rồi chạy về phía La Chinh.
Mà Hỏa Hạt Sư cũng ngửa đầu phát ra tiếng gào vang vọng cả hang động, rồi cũng nhằm về phía La Chinh.
La Chinh ở chính giữa, sắc mặt ảm đạm.
Giờ phút này hắn không còn con đường thứ hai để lựa chọn nữa. Hắn cắn răng một cái, liền thả người nhảy vào trong hồ dung nham nóng bỏng...
Hồ dung nham đang kịch liệt cuộn trào, nháy mắt nuốt hết cả người La Chinh.