Q5 - Chương 12.1: Truy tìm nguyên nhân
-
Bản Thông Báo Tử Vong
- Chu Hạo Huy
- 2715 chữ
- 2020-05-09 04:04:11
Số từ: 2698
Dịch giả: Hương Ly
Cổ Nguyệt Books phát hành
NXB Văn Học
Đả tự: nth166
Nguồn text: wattpad
Chương 12: Truy tìm nguyên nhân
8 giờ 32 phút sáng ngày 11 tháng 10.
Tại phòng họp của đội Cảnh sát hình sự tỉnh thành.
La Phi đứng ở vị trí người chủ trì ngay chính giữa bàn họp. Mắt anh ta hơi sưng đỏ, đầu óc cũng hơi rối, xem ra đêm qua là Một đêm khiến anh ta mất ngủ.
Những người tham gia cuộc họp ngồi ở hai bên bàn tuy không mệt mỏi như La Phi nhưng vẻ mặt ai nấy đều sa sầm xuống. Cả phòng họp bị bao trùm bởi Một bầu không khí nặng trĩu, ngột ngạt như đang hòa vào với mưa thu và gió lạnh miên man ngoài kia.
Đứng trước những chiến hữu ngày xưa của mình, La Phi không cần thiết phải nói những lời khách sáo trịnh trọng nữa. Anh đi thẳng vào chủ đề của cuộc họp lần này: "Tôi tập hợp mọi người tới đây, nguyên nhân chỉ có một đó là Đỗ Minh Cường đã vượt ngục trốn thoát cách đây vài tiếng đồng hồ".
Những người ngồi nghe không ai có phản ứng gì nhiều vì thực tế là khi nhận được thông báo từ tổ chuyên án, họ đều đã biết tin Eumenides vượt ngục và đã chạy thoát. Nỗi kinh lạc ban đầu qua đi, họ bắt đầu tập trung lực lượng để chuẩn bị nghênh đón Một cuộc chiến sắp tới. Trong bầu không khí im lặng nhưng lại tiềm tàng sức chiến đấu như lúc này, ánh mắt mỗi người đều tập trung và La Phi để chờ đợi anh tiết lộ nhiều tình tiết vụ án hơn.
"Vào 2giờ 27 phút sáng nay tôi nhận được cuộc điện thoại từ trung đội trưởng Trương Hải Phong của khu trại giam giữ tội phạm nghiêm trọng. Anh ta cho biết: Đỗ Minh Cường đã chui vào trong Một chiếc xe tải chở hàng đã qua ngụy trang để trốn khỏi nhà tù. Biển số xe là 179 195. Tôi lập tức bố trí lực lượng cảnh sát triển khai tìm kiếm và chặn bắt chiếc xe tải đó, đồng thời tôi đích thân tới trường tiểu học Phan Hà nơi con trai Trương Hải Phong ở vì nghe anh ta nói, Đỗ Minh Cường đã ra Một "Bản thông báo tử vong", trên đó viết tên người thụ hình chính là con trai anh ta Trương Thiên Dương.
Nghe La Phi nói tới đây, Một người phụ nữ duy nhất có mặt trong phòng họp chớp mắt sau đó hơi lắc đầu. Người đó chính là Mộ Kiếm Vân, giảng viên tâm lý học của trường đại học Cảnh sát tỉnh. Trong quá trình truy bắt Eumenides lúc trước, Mộ Kiếm Vân là một trong những thành viên chủ lực. Cô tinh thông phân tích tâm lý tội phạm và đã từng phác họa thành công đặc điểm tính cách và sở thích của sát thủ Eumenides.
La Phi để ý tới phản ứng của Mộ kiếm Vân, anh hiểu tại sao đối phương lại lắc đầu như vậy. Phong cách hành động của Eumenides luôn biến hóa khôn lường, nhưng riêng việc đưa ra "Bản thông báo tử vong" và thi hành án tử thì hắn luôn tuân theo quy tắc nghiêm ngặt. Khó có thể tưởng tượng nổi một đứa trẻ con đang học tiểu học sao có thể kích hoạt ý đồ giết người của Eumenidese được chứ?
"Bản thông báo tử vong này đúng là rất kỳ lạ. Lúc đó Trương Hải Phong sốt ruột đi truy bắt Đỗ Minh Cường nên cũng không có thời gian nói cụ thể từng chi tiết". Vừa nói La Phi vừa tiện thể giải thích mấy câu: "Để đảm bảo an toàn tính mạng con người, tôi đã tới ngay ký túc xá của Trương Thiên Dương, lúc đó thằng bé vẫn an toàn nhưng người quản lý ký túc xá không chịu mở khóa cửa cũng không cho tôi vào. Anh ta nói nhất định phải là Trương Hải Phong đích thân tới anh ta mới mở cửa. Vậy là tôi lại gọi điện cho Trương Hải Phong nhưng điện thoại anh ta không thể nào liên lạc được. Sau đó, tôi phải gọi 110 để điều động cảnh sát khu vực tới. Thấy xe cảnh sát đến, người quản lý mới chịu đưa Trương Thiên Dương ra. Tôi đã bảo vệ thằng bé và đưa nó về đội cảnh sát hình sự. Trên đường đi, tôi đã gọi cho đội trưởng Liễu để cậu ấy tới tiếp viện.
Vừa nói, ánh mắt La Phi vừa thể nhìn về phía bên phải ở gần anh. Người ngồi đó là một chàng trai cao gầy, cơ bắp rắn chắc, gương mặt kiên nghị. Đó chính là chiến sĩ xuất sắc nhất của đội cảnh sát đặc nhiệm Liễu Tùng. Vì thân thủ Eumenides rất giỏi nên từ ngày thành lập "Tổ chuyên án 4.18" đội Cảnh sát đặc nhiệm luôn là lực lượng chiến đấu tại hiện trường đáng tin cậy trong cuộc chiến này. Người đầu tiên gia nhập và đại diện nhóm chỉ huy trọng tâm là đội trưởng đội Cảnh sát đặc nhiệm Hùng Nguyên. Sau đó, Hùng Nguyên gặp lại trong một lần hành động, từ đó Liễu Tùng lên thay thế anh. Năm ngoái, sau khi Đỗ Minh Cường bị bắt vào tù, tổ chuyên án đã giải tán Liễu Tùng trở về đội Cảnh sát đặc nhiệm và từ đó tháng trước thành đội trưởng đội Cảnh sát đặc nhiệm mới.
Liễu Tùng nhìn La Phi và gật đầu đáp lại. Mới sáng sớm nhận được cuộc điện thoại của La Phi, cậu đã lập tức đến đội Cảnh sát hình sự chịu trách nhiệm bảo vệ Trương Thiên Dương nhưng Liễu Tùng vẫn nghi ngờ về tính chân thực của "Bản thông báo tử vong" đó. Chưa nói tới việc đứa trẻ này vô tội, cho dù có đi chăng nữa thì Eumenides cũng không việc gì phải tiết lộ bản thông báo đó ra sớm như vậy. Phải biết là phía cảnh sát quyết không đưa một đứa trẻ ra làm "mồi câu" và đứa bé đó cũng không có lý do gì để rời khỏi tầm kiểm soát của phía cảnh sát cả. Một khi cảnh sát đưa đứa bé về đội Cảnh sát hình sự để bảo vệ nghiêm ngặt Eumenides dù có tài cán tới đâu mấy thì cũng có thể làm gì được chứ? Cho nên đó không phải là "Bản thông báo tử vong" đánh được phát ra, mà hơn nữa đó còn là "Bản thông báo tử vong" không khả thi. Nếu bản thông báo tử vong đó có thật thì e rằng nó phải có một ý nghĩa nào khác.
La Phi nhìn Liễu Tùng rồi lại hướng về phía mọi người tiếp tục nói: "3:16 sáng tôi nhận được báo cáo chiếc xe tải mang biển kiểm soát 17 91 95 đó đã bị chặn bắt tại đầu đường Quốc Hưng ở Đông Thành. Tạm thời chỉ phát hiện có một người lái xe ở trên xe. Tôi lập tức đến hiện trường, vừa mặt thẩm vấn lái xe Thiệu Đại Tuyền, vừa tổ chức lực lượng cảnh sát tiến hành khám xét toàn diện chiếc xe. Nhưng kết quả lại khiến tôi rất khó xử. Trước hết, Thiệu Đại Tuyền không hề biết gì về việc vượt ngục của Đỗ Minh Cường, ông ta kiên quyết nói là vì không tìm thấy chìa khóa xe nên mới ở lại nhà tù, tới sáng mới rời khỏi đó. Và chiếc xe tải đó đúng là không thể có dấu vết được ngụy trang nào cả và cơ bản là không thể nào giấu cả Một người lớn mà lại qua được sự kiểm tra chặt chẽ của nhà tù".
"Giương đông kích tây" phải không? Một người ngồi bên cạnh không thể nhẫn nại hơn được nữa nên đã lên tiếng: "Đỗ Minh Cường vốn không hề ở trong chiếc xe đó, cả "Bản thông báo tử vong" kia cũng chỉ là một cái bẫy, mục đích là để điệu hổ ly sơn, khống chế sức lực của phía cảnh sát mà thôi.
Người vừa nói là một thanh niên ngoài 20 tuổi. Cậu ta đeo một cặp kính, thân hình gầy ốm. Bộ đồng phục cảnh sát rộng thùng thình hoàn toàn không hợp với cậu, mặc lên người mà không hề có chút chút cảm giác uy nghiêm nào cả. Nhưng, vị trí của người này không hề nhỏ, cậu ta tên Tăng Nhật Hoa, là chuyên gia hàng đầu về an ninh mạng và an toàn thông tin trong giới cảnh sát tỉnh thành.
La Phi không phản ứng gì trước lời bình luận như vậy. chỉ tiếp tục nói theo mạch suy nghĩ của mình: "Vì tôi không thể nào gọi điện thoại cho Trương Hải Phong, nên sau đó tôi liền liên hệ trực tiếp với bên nhà tù. Bên đó đã phát động phương án truy bắt, lãnh đạo của ban quản lý nhà tù cũng đã đích thân tới điều tra hiện trường, nhưng lạ thay, chính Trương Hải Phong - người đầu tiên phát hiện ra phạm nhân vượt ngục lại bặt vô âm tín. Theo lời kể của lính gác cổng nhà tù, Trương Hải Phong sau khi phát động phương án truy bắt khẩn cấp liền lái xe truy đuổi đào phạm. Lúc đó, anh ta rất vội vàng, thậm chí còn không tiếp nhận khâu kiểm tra như thường lệ của lính gác.
Tăng Nhật Hoa vỗ tay thật mạnh và nói: "Trương Hải Phong có vấn đề, cái xe đó của anh ta càng có vấn đề! Chưa biết chừng Đỗ Minh Cường trốn trong chính chiếc xe đó!"
Lúc này ánh mắt La Phi nhìn về phía Tăng Nhật Hoa. Anh gật đầu đáp: "Tôi cũng thấy mấu chốt của vấn đề là ở Trương Hải Phong. Bởi vậy, ngay sau đó tôi đã điều động lực lượng cảnh sát bắt đầu tìm kiếm chiếc xe cảnh sát của Trương Hải Phong trên phạm vi toàn thành phố, nhưng rất lâu mà vẫn chưa có kết quả gì. Mãi tới 5:21 sáng nay tôi có một cuộc điện thoại từ số lạ gọi tới, sau khi nghe máy thì hóa ra đó lại là Trương Hải Phong. Anh ta hỏi tình hình con trai mình thế nào, tôi cũng nói thật cho anh ta biết rằng Trương Thiên Dương tuyệt đối an toàn. Trương Hải Phong liền nói: "Đội trưởng La, cảm ơn anh, xin lỗi!"
Tăng Nhật Hoa nghe vậy liền "ồ!" lên một tiếng. Cậu vốn đoán rằng Trương Hải Phong rất có thể chính là đồng phạm trong kế hoạch vượt ngục của Đỗ Minh Cường, nhưng nếu xét về cuộc điện thoại này Trương Hải Phong thì lại có vẻ không giống lắm. Vậy là cậu không kiên nhẫn được nữa và hỏi: "Anh ta rốt cuộc có chuyện gì vậy?"
La Phi khẽ nhếch mép và nói với vẻ bất lực: "Tôi còn chưa kịp hỏi gì thì anh ta đã cúp máy. Tôi đã điều tra số điện thoại đó là điện thoại công cộng ở gần hồ Minh Nguyệt ngoại ô thành phố. Tôi lập tức phái người cùng đi tới đó tìm kiếm, cuối cùng đã tìm thấy xe cảnh sát của Trương Hải Phong ở trên một con đường nhỏ hẻo lánh cạnh hồ. Chỉ có điều trong xe không có ai cả, xe cũng đã bị phá hỏng không tài nào khởi động nổi. Cửa kính sau xe cũng bị đập vỡ, trên hiện trường giải rác một vài đoạn dây vải có lẽ được sẽ ra từ ga giường trong phòng giam."
Tân Nhật Hoa chỉ "ừm" một tiếng rồi vuốt vuốt mấy sợi tóc rối trên đỉnh đầu như đang thầm phân tích điều gì đó. Mộ kiếm Vân và Liễu Tùng tuy không lên tiếng nhưng ánh mắt hai người đều đăm chasmh, rõ ràng là đang suy đoán ẩn tỉnh sau sự việc này.
Còn La Phi thì vẫn tiếp tục nói: "Tôi lập tức gọi điện cho bên nhà tù để thông báo cho họ biết tình hình này. Bên đó nói với tôi rằng Trương Hải Phong đã tự đi về rồi. Anh ta giờ vướng vào tội tắc trách gây hậu quả nghiêm trọng, trước hết sẽ phải chịu sự giám sát và điều tra trong nội bộ. Tới đây, về cơ bản tôi đã hiểu hết tình hình vượt ngục của Đỗ Minh Cường rồi. Bởi vậy, tôi mới tập hợp các vị tới để cùng bàn bạc đối sách."
"Chắc chắn là Đỗ Minh Cường đã khống chế Trương Hải Phong trước, sau đó mới lái xe cảnh sát của anh ta rời khỏi nhà tù". Người không thể kiên nhẫn nhất trong số những người ngồi đó là Tăng Nhật Hoa. Hễ có chút suy nghĩ gì là cậu không thể không nói ngay ra được. Cậu tiếp tục đưa ra phán đoán của mình: "Xe bị vứt ở ven hồ Minh Nguyệt, nơi đó rất hoang vắng, làm vậy sẽ kéo dài được thời gian cảnh sát phát hiện ra chiếc xe; còn mấy đoạn dây vải kia chắc chắn là được dùng để trói Trương Hải Phong. Sau khi Đỗ Minh Cường đi khỏi đó, Trương Hải Phong mới huých vỡ cửa kính sau xe rồi lấy miếng kính vỡ nào đó để cưa đứt dây trói; vì điện thoại di động của anh ta đã bị Đỗ Minh Cường lấy mất nên anh ta chỉ có thể tìm một bốt điện thoại công cộng để liên hệ với anh; sau khi biết con trai mình vẫn an toàn anh ta bèn vội vàng trở về nhà tù. Điều này chứng tỏ đi anh ta tắc trách, nhưng ít nhất việc để Đỗ Minh Cường tẩu thoát không phải do anh ta cố tình gây ra".
Liễu Tùng điềm đạm hơn Tăng Nhật Hoa một chút. Đợi đối phương nói xong hết, cậu mới chậm rãi bổ sung ý kiến của mình: "Phân tích như vậy xem ra cũng hợp lý, chỉ có một điểm tôi cảm thấy khó lý giải, đó là Đỗ Minh Cường làm sao có thể khống chế Trương Hải Phong được?"
Mộ kiếm Vân khẽ lắc đầu và nói: "Đúng là rất khó lý giải, trong chuyện này tất có ẩn tình mà chỉ mình Trương Hải Phong mới biết". Yên lặng giây lát cô lại nhìn về phía La Phi và nói: "Việc này của phía nhà tù, chúng ta có tiện nhúng tay vào không?"
La Phi đáp: "Tôi đã phải Doãn Kiếm đến đó nói chuyện rồi". Dù vậy, La Phi hiểu rằng việc nhà tù có phạm nhân vượt ngục chẳng khác nào một cái bạt tai sỉ nhục đối với cả hệ thống quản lý nhà tù cả. Giờ đến cả trung đội trưởng khu trại giam cũng bị nhúng chàm, phía nhà tù chắc chắn sẽ tiến hành điều tra nội bộ và một vài ẩn tình trong đó có thể tiết lộ ra ngoài hay không thì khó mà đoán trước được.
Đột nhiên như nghĩ lại điều gì, Tăng Nhật Hoa dơ tay lên than vãn: "Ôi dào! Cái ông tài xế xe tải kia chẳng phải đang ở trong tay chúng ta sao? Tôi thấy chúng ta có thể tích cực thẩm vấn ông ta. Không tìm được chìa khóa à? Ai mà tin nổi? Tôi thấy ông ta đã thông đồng với Đỗ Minh Cường, vì nếu không phải cả nhà tù đuổi theo chiếc xe ấy tại đó thì làm sao Đỗ Minh Cường thoát ra ngoài được?"
Liễu Tùng và Mộ kiếm Vân cùng gật đầu bởi họ đều cho rằng ông lái xe đó có vấn đề.
P/S: TỚ ĐÃ TRỞ LẠI NHÉ. CUỐI TUẦN VUI VẺ!