Q5 - Chương 12.2
-
Bản Thông Báo Tử Vong
- Chu Hạo Huy
- 3410 chữ
- 2020-05-09 04:04:09
Số từ: 3393
Dịch giả: Hương Ly
Cổ Nguyệt Books phát hành
NXB Văn Học
Đả tự: nth166
Nguồn text: wattpad
Trong khi đó La Phi chỉ khẽ nhún vai rồi nói: "Tôi đã đích thân thẩm vấn Thiệu Đại Tuyền rồi, ông ta vẫn một mực nói là làm mất chìa khóa xe, sau đó tới đêm khuya mới tìm được, ngoài ra không biết việc gì khác. Hoặc giả chính Đỗ Minh Cường đã lấy cắp chìa khóa của ông ta, mà cũng có thể là ông ta có mối liên hệ nào đó với Đỗ Minh Cường. Nhưng dù thế nào đi nữa cậu cũng không thể chứng minh hành vi này của ông ta là cố tình được, cậu cũng đừng hòng moi được tin gì từ miệng ông ta".
Mộ kiếm Vân hiểu được câu nói cuối cùng ấy của La Phi lên cười gượng nói: "trong tình hình như thế này, đến kẻ đần cũng sẽ không khai ra đâu, vì chỉ cần khai ra thì chẳng khác nào tự mình nhảy xuống hố phân cả".
Tăng Nhật Hoa khẽ chép chép miệng, đôi mắt đằng sau cặp kính díp lại thành hai hàng kẻ, bộ dạng ngán ngẩm vì không có kế nào khả thi. Một lúc sau cậu lại mở mắt ra nhìn La Phi như muốn tìm được chút hi vọng từ phía đối phương.
Nhưng lúc này La Phi lại xua tay ngắt dòng suy nghĩ của mọi người thực ra việc Đỗ Minh Cường làm sao mà trốn khỏi nhà tù được không hề quan trọng Tôi tập hợp mọi người tới đây hôm nay mục đích chủ yếu cũng không phải để thảo luận vấn đề này
"Đúng vậy!" Liễu Tùng như đã nghĩ thông đầu tiên, cậu nói: "Trọng điểm mà chúng ta quan tâm đáng lẽ phải là làm thế nào để bắt được hắn. Còn việc hắn trốn thoát như thế nào thì hãy để ban quản lý nhà tù phụ trách đi!"
La Phi trịnh trọng đưa ra một vấn đề: "Cho nên, đánh ra trước tiên chúng ta phải thảo luận: tại sao Đỗ Minh Cường lại muốn vượt ngục?". Sau đó anh hơi dừng lại một lát, chờ cho mọi người đều đã theo kịp mạch suy nghĩ của mình mới nói tiếp: "Dù Đỗ Minh Cường có dàn xếp khôn khéo tới mức nào đi chăng nữa thì vượt ngục vốn đã là một việc có tính rủi ro rất cao. Căn cứ vào thông tin từ phía nhà tù, trong quá trình vượt ngục, Đỗ Minh Cường đã giết mấy phạm nhân cùng phòng. Điều đó có nghĩa là một khi kế hoạch thất bại hắn sẽ phải trả giá bằng cả mạng sống của mình. Phải biết là Đỗ Minh Cường chỉ lĩnh án có năm năm tù. Xét về mức án này mà nói, việc hắn mạo hiểm như vậy quả thật không đáng chút nào. Bởi vậy, chúng ta có lý do để tin rằng: nhất định phải có nguyên nhân quan trọng nào đó đã chi phối Đỗ Minh Cường, khiến cho hắn không thể không vượt ngục. Trước nguyên nhân này hoặc là nằm trong nội bộ nhà tù hoặc là nằm ngoài phạm vi nhà tù Nếu là ngoài phạm vi nhà tù thì chỉ cần chúng ta biết được nguyên nhân và sẽ biết được Đỗ Minh Cường sẽ làm gì tiếp theo".
Đúng vậy trong lòng mọi người tất cả đều đã rõ: Nếu nguyên nhân hối thúc Đỗ Minh Cường vượt ngục nằm ngoài phạm vi nhà tù thì điều đó có nghĩa là hắn vội vàng vượt ngục nhằm hoàn thành Một việc gì đó. Việc này chẳng phải chính là manh mối quan trọng đang chờ phía cảnh sát tìm kiếm hay sao?
Tăng Nhật Hoa đưa mắt nhìn lên trên và hỏi: "Rốt cuộc hắn muốn làm gì? lẽ nào lại có Một "Bản thông báo tử vong" mới mà hắn buộc phải thi hành trong thời gian sắp tới sao?"
Đây có lẽ là phán đoán dễ dàng nhất hiện nay đối với một sát thủ có niềm tin kiên định như Eumenides mà nói còn có chuyện gì khác quan trọng hơn chuyện trừng phạt những kẻ tội phạm đang ung dung tiêu dao ngoài vòng pháp luật kia.
La Phi nhìn Tăng Nhật Hoa rồi nói theo chủ đề của đối phương: "Tôi cần cậu làm một bản phân tích chi tiết theo phán đoán này, tiến hành thẩm tra những tội nhân mà pháp luật chưa thể trừng trị được, mục tiêu trọng điểm là có thể khoanh vùng được những đối tượng sau: những đối tượng gần đây gây ra tội ác đã được lan truyền rộng rãi và đang chuẩn bị trốn ra nước ngoài; những đối tượng mới vào tù hoặc sắp vào tù; đối tượng có bệnh hiểm nghèo có khả năng di căn trong thời gian ngắn nhất".
"Tôi hiểu rồi!" Tăng Nhật Hoa dùng tay vừa đẩy cặp mắt kính của mình lên vừa trả lời, vẻ bề ngoài uể oải của cậu lại lộ ra chất tinh anh lão luyện: "Trong vòng một ngày tôi sẽ nộp cho anh bản báo cáo thẩm tra chi tiết".
La Phi đáp lời "rất tốt!" rồi quay sang nhìn Mộ Kiếm Vân nói: "Cô giáo Mộ, cô có thể phân tích sâu hơn tâm lý của Eumenides xem ngoài khả năng thi hành "Bản thông báo tử vong" ra, còn có yếu tố bên ngoài nào có thể hối thúc hắn vội vàng vượt ngục như vậy không?"
Mộ Kiếm Vân nhíu mày đáp: "Tôi không nghĩ ra.... Nếu hắn đã hạ quyết tâm trở thành một sát thủ chính nghĩa thì trên đời này còn có gì khiến cho hắn phải lưu luyến nữa đâu?"
Tuy Mộ Kiếm Vân không thể cho La Phi một câu trả lời có giá trị nhưng mà nói của cô lại khiến cho anh hơi chột dạ.
Vì La Phi biết rằng không phải Eumenides không lưu luyến gì hết, chỉ có điều việc này không có ai biết mà thôi. Eumenides đã mãi mãi không thể nào quên được người con gái đó. Dù lúc bản thân lâm nguy nhưng hắn vẫn lo gửi gắm cô ấy cho người đáng tin cậy trước. Có điều, hiện giờ người nhận lời chăm sóc cô ấy đã gặp nạn, lẽ nào vì Eumenides đã biết được thông tin đó nên mới vượt ngục để có thể tự mình chăm sóc cô ấy?
Nhưng La Phi lại lập tức tự phủ định giả thiết này, vì hậu quả của việc vượt ngục hoàn toàn đi ngược lại với giả thiết của anh. Trước tiên, Eumenides rất rõ việc La Phi sớm đã biết hắn coi trọng cô gái ấy như thế nào, bởi vậy hắn muốn tiếp xúc được với cô ấy chắc chắn không thể qua khỏi tầm kiểm soát của La Phi. Nhưng điều đó tất nhiên cũng không có nghĩa là hắn không có cách nào qua lại với cô ấy. Bởi Eumenides vào tù với thân phận Đỗ Minh Cường, sau khi hắn mãn hạn và được ra tù, thân phận này lại trở thành người thường, dù có bị La Phi theo dõi cũng chẳng hề hấn gì. Nhưng một khi vượt ngục, Đỗ Minh Cường sẽ trở thành đại phạm trong vụ trọng án. Bởi vậy, hắn sẽ phải trốn La Phi cả đời, điều này có nghĩa là hắn vĩnh viễn sẽ không có cơ hội để tiếp cận với cô gái đó nữa.
Thế nên chắc chắn không phải là vì người con gái đó mà vượt ngục . Nếu vì cô gái, đó hắn lên ngoan ngoãn cải tạo trong tù, trở thành một người trong sạch mà La Phi cũng chẳng dám động tới mới phải.
Đúng lúc La Phi đang suy ngẫm, có một bóng người vội vàng chạy vào trong phòng họp. Mọi người chẳng ai bảo ai đều quay ra nhìn người đó. Cậu chính là Doãn kiếm - trợ thủ của La Phi.
La Phi không chờ đợi Doãn Kiếm mở miệng nói gì thì đã hỏi trước: "Sao rồi?". La Phi phái cậu đi thám thính tin tức từ phía nhà tù nên thấy cậu vội vã trở về như vậy liền đoán chắc là có phát hiện gì mới.
"Bây giờ không được gặp Trương Hải Phong, ban quản lý nhà tù không cho chúng ta nhúng tay vào vụ này". Doãn Kiếm nói như vừa đấm vừa xoa: "Nhưng quá trình Đỗ Minh Cường vượt ngục về cơ bản đã rõ". Hắn với mấy tên tội phạm nghiêm trọng cùng phòng giam men theo ống thông gió và ống dẫn nước mưa để vào được trong toàn nhà văn phòng, sau đó hắn giết ba kẻ đồng phạm trong tầng hầm của toàn nhà, đồng thời hắn còn cố tình tung tin vượt ngục giả nhằm đánh lạc hướng truy đuổi của nhân viên trực ban nhà tù sang phía chiếc xe tải. Còn Đỗ Minh Cường trốn trong xe cảnh sát của Trương Hải Phong để chờ cơ hội tập kích anh ta, sau đó lái xe của Trương Hải Phong thoát khỏi nhà tù".
La Phi "ừm" một tiếng đồng thời anh ta chú ý dường như kích động hơn nhiều so với nội dung lời nói của Doãn kiếm nên lập tức gặng hỏi: " Còn gì nữa không?"
"Mọi người nhìn thứ này đi, đây là thứ Đỗ Minh Cường bỏ lại hiện trường gây án", vừa nói Doãn Kiếm vừa rút ra một túi nhựa đựng vật chứng trong suốt từ trong túi áo ra. Chiếc túi đó đựng mấy mảnh giấy bìa cứng trên đó có biết có vết nước mưa và máu quện vào nhau vẫn còn chưa khô.
La Phi Đón lấy chiếc túi rồi nhìn qua một lượt sau đó buột miệng nói: "Bản thông báo tử vong".
Doãn Kiếm nuốt nước bọt cái ực và đáp: "Đúng vậy! Một lúc bốn bản!"
Thần sắc La Phi bỗng chốc trở nên nghiêm nghị, anh đeo một đôi găng tay trắng vào sau đó cẩn thận lấy từng mảnh giấy trong chiếc túi đó ra rồi lần lượt từng tờ ra xem, sau đó mới xác định được không nghi ngờ gì nữa đó chính là nét chữ của Eumenides.
Mộ Kiếm Vân cùng mấy người kia đều đứng dậy và tới gần quan sát. Bọn họ đều hiểu rất rõ sự tồn tại của những mảnh giấy kia có ý nghĩa gì.
Tăng Nhật Hoa khẽ than một câu: "Như vậy thì Đỗ Minh Cường coi như đã thừa nhận mình là Eumenides rồi". Năm ngoái, tổ chuyên án mất bao công sức mới bắt được Đỗ Minh Cường về quy án nhưng vì không có chứng cứ nào chứng minh được thân phận sát thủ của hắn lên cuối cùng chỉ có thể xử hắn ngồi tù năm năm. Giờ Đỗ Minh Cường cuối cùng cũng đã tự thừa nhận bộ mặt thật của mình, chỉ tiếc là hắn lại thoát được ra ngoài và tới giờ vẫn chưa rõ hành tung.
Mộ Kiếm Vân nói: "Không cần biết hắn có bao nhiêu thân phận hợp pháp, từ sau chỉ cần chúng ta bắt được hắn thì hắn sẽ không còn cách nào phủ nhận chính mình là Eumenides nữa".
La Phi cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý nhưng anh lập tức lại nói thêm một câu với giọng tự trào: "Chỉ cần hắn không cắt đứt mấy ngón tay còn lại là được". Trong lần truy bắt Đỗ Minh Cường trước đó, La Phi từng có được dấu vân tay ngón giữa bàn tay trái của Eumenides, nhưng Đỗ Minh Cường đã cắn đứt đầu ngón tay đó khiến cho dấu vân tay mà La Phi có được chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Sau đó, Đỗ Minh Cường vào tù, La Phi cố lưu trữ tất cả dấu vân tay trên các ngón tay còn lại của hắn. Giờ mấy "Bản thông báo tử vong" kia đã tố cáo thân phận của Đỗ Minh Cường. Hắn muốn che đậy thân phận sát thủ của mình thì buộc phải hủy tất cả các ngón tay còn lại mới được.
Tăng Nhật Hoa cũng ùa vào với sự tự trào của La Phi, cười hi hi, sau đó lại nói: "Vậy thì xem ra lần vượt ngục này của Đỗ Minh Cường là chuyện tốt đối với việc chúng ta kết thúc vụ án nhỉ?"
Mọi người ở đó đều hiểu ý của Tăng Nhật Hoa. Nếu Đỗ Minh Cường không vượt ngục thì chờ sau khi hắn mãn tù được thả ra, chỉ cần thay tên đổi họ trở thành một người khác, hắn vẫn có thể tiếp tục gây án. Còn cảnh sát, trừ phi bắt được quả tang nếu không cho dù có đối mặt với hắn cũng bất lực. Còn hiện giờ, cho dù Đỗ Minh Cường có thay đổi thân phận hay không, có tiếp tục gây án hay không, chỉ cần có thể bắt hắn về thì tổ chuyên án sẽ giành được phần thắng trong cuộc chiến với Eumenides. Xét từ góc độ này mà nói, việc Đỗ Minh Cường vượt ngục lại là việc tốt đối với tổ chuyên án. Những người khác để ý tới thân phận của mình, dù họ có nghĩ vậy cũng sẽ không nói ra, chỉ có Tăng Nhật Hoa là phổi bò ăn nói không che đậy thôi.
La Phi bỗng chau mày, anh đặt lần lượt 4 "Bản thông báo tử vong" lên mặt bàn rồi quan sát tỉ mỉ. Những vết máu bắn tung té càng khiến cho La Phi hiểu rằng việc không ngại bộc lộ thân phận Eumenides chứng tỏ hành vi vượt ngục của Đỗ Minh Cường hẳn phải có ý nghĩa quan trọng hơn rất nhiều.
Liễu Tùng nhìn thấy "Bản thông báo tử vong" gửi cho Trương Thiên Dương liền không nhịn được mà cất lời hỏi: "Đây là thứ tội danh gì vậy?"
La Phi quay sang nhìn Liễu Tùng và nói: "Cậu có thể cho các anh em đang bảo vệ Trương Thiên Dương rút lui được rồi. Eumenides sẽ không đụng đến đứa trẻ đó đâu. Bản thông báo này hoàn toàn không được thành lập, đó chỉ là công cụ giúp Đỗ Minh Cường vượt ngục mà thôi".
Mộ Kiếm Vân gật đầu thể hiện ý kiến tán đồng nói: "Đây là chiến thuật tâm lý của Đỗ Minh Cường. Trước tiên giết chết 3 người bạn tù sau đó lại đưa ra "Bản thông báo tử vong" cho Trương Thiên Dương, như vậy Trương Hải Phong chắc chắn sẽ hoảng loạn rồi đột ngột hạ lệnh truy bắt, sau đó lại bị đối phương khống chế, những điều này chẳng có gì kì lạ cả".
Lúc này Doãn Kiếm đột nhiên nhớ ra điều gì, cậu vội nói xen vào: "Trong ba tên tội phạm nghiêm trọng ấy, có một tên bị trọng thương và vẫn còn sống".
La Phi lập tức hỏi: " Ồ? là ai vậy?"
Tên đó là Hàng Văn Trị" , Doãn Kiếm vừa nói vừa chỉ vào cái tên trên một "Bản thông báo tử vong".
"Hàng Văn Trị ư?" La Phi hơi giật mình, dường như cánh cửa nào đó trong ký ức của anh ta lại lật mở ra. Anh hỏi lại Doãn kiếm với giọng đầy kinh ngạc «là anh ta?»
"Ai cơ?" Doãn Kiếm hỏi lại theo bản năng. Còn những người khác thì đều có vẻ không hiểu gì cả.
La Phi tạm thời không giải thích ngay được, ánh mắt anh trùng xuống rồi lập tức động não suy ngẫm. Anh chợt nhớ tới người thanh niên mà anh bắt hồi đầu xuân năm nay, tên của người đó là Hàng Văn Trị. Chàng trai đáng thương ấy bị một đứa con gái lừa hết sạch tài sản. Cuối cùng, vì anh ta dùng bạo lực để đòi tiền nên đã phạm tội cướp đoạt tài sản và bắt giữ con tin. Lúc đó, anh ta thụ lý vụ án này, biểu hiện của đôi nam nữ kia khiến anh tin rằng giữa họ thực sự có mối quan hệ nợ nần. Chỉ có điều Hàng Văn Trị không có cách nào chứng thực được chuyện đó nên cũng không sao rửa sạch tội cho mình được. Từ góc độ này mà nói, Hàng Văn Trị vào tù với nỗi oan và tủi nhục vô cùng lớn, và nỗi oan đó cũng tương tự cảnh ngộ năm đó của Văn Hồng Binh - bố đẻ của Eumenides. Chỉ có điều La Phi theo nghề cảnh sát đã nhiều năm nay, nên anh anh đã sống quen thuộc với thiện ác, lạnh lùng trong cuộc đời. Đối với anh mà nói, chỉ có pháp luật mới là sợi dây tiêu chuẩn có thể ràng buộc hành vi của con người. Dù La Phi hoàn toàn đồng cảm với cảnh ngộ của Hàng Văn Trị, nhưng anh vẫn phải nộp lên cơ quan điều tra những tư liệu có liên quan đến vụ án theo đúng pháp luật. Sau đó, Hàng Văn Trị bị xử tù, La Phi cũng dần quên đi vụ án đó.
Lúc này đây, cái tên Hàng Văn Trị bỗng dưng lại xuất hiện trong vụ án vượt ngục của Đỗ Minh Cường. Đến giờ La Phi mới biết, người thanh niên có cảnh ngộ tương tự với Văn Hồng Binh lại ở cùng phòng gian với Eumenides. Còn khi Đỗ Minh Cường vượt ngục, anh ta lại là người duy nhất chịu sự trừng phạt của Eumenides mà lại đại nạn không chết. Tất cả những việc này lẽ nào chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên?
Không! từ trước tới giờ La Phi chưa bao giờ tin vào cái gọi là trùng hợp. Khi bất cứ một sự trùng hợp nào xảy ra, anh ta đều thể đi tìm mối liên hệ tất nhiên được ẩn chứa bên trong nó.
Lát sau suy nghĩ của La Phi lập tức quay trở lại, anh lại hỏi Doãn Kiếm: " Giờ anh ta đang ở đâu?"
Doãn Kiếm trả lời "Chắc là đang ở phòng trọ bệnh của bệnh viện Nhân dân tỉnh. Nghe nói vừa mới được cấp cứu xong".
"Tôi cần tư liệu chi tiết của người này!", tay La Phi gõ mạnh lên mặt bàn, sau đó anh nhìn Tăng Nhật Hoa rồi nói: "Cậu đi sàng lọc hồ sơ của Hàng Văn Trị cho tôi, bao gồm cả hoàn cảnh gia đình, sơ yếu lý lịch .... và phải cực kì chi tiết. Tôi muốn biết có phải cậu ta có mối liên hệ gì đó với tập đoàn Long Vũ hay không?"
Tăng Nhật Hoa chỉ đáp một câu: "Rõ!", gương mặt cậu ta vẫn đầy hồ nghi, thực sự không thể nào nghĩ ra được chuyện này thì có liên quan gì tới tập đoàn Long Vũ.
Lúc này La Phi lại nhìn sang Doãn Kiếm và nói: "Cậu vẫn phải đi một chuyến nữa tới nhà tù để điều tra thật cụ thể cho tôi những biểu hiện của Hàng Văn Trị khi ở trong nhà tù, trọng điểm bao gồm: ai sắp xếp phòng gian cho anh ta, bản ghi chép những lần có người vào thăm anh ta, mối quan hệ giữa anh ta và Đỗ Minh Cường như thế nào..."
Doãn kiếm nhanh nhẹn đáp "Rõ!" rồi đứng lên đi làm nhiệm vụ ngay. Mặc dù người mới ngồi được có khoảng hai ba phút còn chưa ấm chỗ.
"Cô Mộ, cô đi với tôi đến bệnh viện Nhân dân để gặp Hàng Văn Trị một lát. Đội trưởng Liễu, cậu hãy ở lại đội cảnh sát hình sự để chờ lệnh và chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào!" Khi nói tới mấy câu cuối cùng này, La Phi đứng dậy, lưng anh thẳng tắp cương nghị, những mệt mỏi trước đó dường như đã hoàn toàn bị ngọn lửa chiến đấu trong anh thiêu đốt hoàn toàn.