Q5 - Chương 12.5
-
Bản Thông Báo Tử Vong
- Chu Hạo Huy
- 2421 chữ
- 2020-05-09 04:04:10
Số từ: 2404
Dịch giả: Hương Ly
Cổ Nguyệt Books phát hành
NXB Văn Học
Đả tự: nth166
Nguồn text: wattpad
A Hoa nói với giọng lành lạnh: "Tôi muốn nhìn thấy Báo Đầu chết trước!".
Yêu cầu lại tuy có hơi bất ngờ nhưng cũng hợp tình hợp lý. A Hoa biết tội của mình đã không thể nào nhận được sự khoan hồng nữa, nên tâm nguyện duy nhất của anh ta lúc này là được nhìn thấy kẻ thù của mình bị tiêu diệt trước. Nay anh ta còn căm hận Báo Đầu hơn cả sự thù hận với Eumenides. Vì anh ta và Eumenides ai theo chủ nấy, dù Không đội trời chung, song chí ít vẫn đều rất tôn trọng đối phương. Còn Báo Đầu và anh ta, mang tiếng là anh em nhiều năm, trong khi anh ta rất thật lòng đối xử với gã và cho dù cả đã phản giáo thì anh ta cũng chưa từng gây khó dễ gì cho gã, nhưng hoàn toàn không thể ngờ được rằng gã lại độc ác đến vậy, rõ ràng đó là một kẻ tiểu nhân xảo quyệt nguy hiểm. Nếu không thể chứng kiến ngày tận mạng của Báo Đầu thì quả thực anh ta chết không nhắm mắt.
La Phi có thể hiểu được tâm trạng của A Hoa. Trên thực tế anh ta cũng rất căm ghét loại người như Báo Đầu. Tuy đều là tội phạm nhưng dù là A Hoa hay Báo Đầu, mỗi người đều có vị trí khác nhau trong lòng anh. Anh suy ngẫm một lát thấy rằng tội của Báo Đầu xét về hành vi cố tình phạm tội hay mức độ nghiêm trọng của sự việc đều đã đủ nhận mức án tử hình. Bởi vậy, anh liền nhận lời ngay với A Hoa: "Tôi có thể sắp xếp để Báo Đầu tiếp nhận phán xét trước anh".
A Hoa gật đầu đáp "Đa tạ!". Dù anh ta và La Phi tiếp xúc chưa nhiều, nhưng giữa hai người họ lại rất dễ xây dựng được lòng tin. Anh ta tin rằng La Phi sẽ không thất hứa, và anh ta cũng cho đối phương đáp án, đúng như lời hứa ban đầu: "Muốn tóm được cái đuôi của Eumenides anh chỉ cần theo dõi thật chặt cô gái đó".
La Phi kẽ nheo mày như đã thầm cảm thấy điều gì đó nhưng lại chưa hoàn toàn xác định được.
A Hoa giải thích thêm: "Tôi nói với cô gái đó rằng hung thủ giết bố đẻ của cô ấy đã bị cảnh sát bắt giữ, có điều cảnh sát vẫn chưa nắm được chứng cứ chứng thực hắn ta giết người, bởi vậy hắn chỉ bị xử có 5 năm tù giam. Đây chính là nguyên nhân Eumenides vượt ngục, anh hiểu chưa?"
Hóa ra là vậy! Ánh mắt của La Phi dần dần trở nên rõ ràng hơn. Lúc đầu Đỗ Minh Cường mới bị bắt vì công tác của phía cảnh sát còn rất nhiều kẽ hở lên chân tướng của vụ án luôn là gương mặt trong nội bộ cảnh sát và không được công khai trước đại chúng. Bởi vậy, cô gái ấy chắc chắn cũng không biết gì. Giờ A Hoa đã nói chuyện này với cô ấy, đối với Eumenides đang ngồi trong tù, hắn chắc chắn là đang phải đối diện với một tình huống vô cùng khó xử. Lẽ nào chính tình huống đó đã hối thúc hành vi vượt ngục của Eumenides sao?
Trong khi La Phi dần hiểu ra mọi chuyện, ánh mắt Mộ Kiếm Vân lại càng đầy hoài nghi, cô đã đoán được rằng cô gái kia chắc là TrịnTrinhjG - con gái của vị cảnh sát bị sát hại Trịnh Hách Minh. Nhưng cô thực sự không tài nào hiểu nổi việc Đỗ Minh Cường vượt ngục sao lại là do ảnh hưởng của Trịnh Giai?
Lúc này La Phi với viên cảnh sát tới và nói: "Được rồi, dẫn anh ta đi đi". A Hoa không chờ viên cảnh sát phải gọi mà đã tự đứng dậy và đi về phía cửa sau của phòng thẩm vấn. Khi tới cửa anh ta bỗng dưng lại quay đầu nhìn La Phi và nói "Chờ cho tới ngày anh bắt được hắn hãy tới mộ đốt tờ giấy thông báo cho tôi nhé!"
La Phi không nói gì mà chỉ gật đầu đáp lại. A Hoa cười lớn rồi quay người rời khỏi đó. Dường như trong lòng anh ta đã không còn vướng mắc gì nữa.
Chưa đợi A Hoa và viên cảnh sát kia đi Mộ Kiếm Vân đã không thể kiên nhẫn hơn được nữa, lông mày dựng lên, cô vội hỏi La Phi: "Đội trưởng La, có phải anh còn điều gì giấu mọi người không?"
La Phi thành thật thừa nhận trước: "Đúng là có, nhưng khi tôi gọi cô cùng tới đây nghĩa là tôi đã không muốn giấu cô nữa rồi".
Mộ Kiếm Vân không biết phải làm sao, đành bĩu môi nói: "Thế thì anh nói đi". Tuy cô rất không vừa ý về cái kiểu luôn tự cho mình là đúng và luôn muốn tự thâu tóm mọi việc của La Phi, nhưng đó chính là tính cách cứng cỏi của anh chẳng ai có thể thay đổi được.
La Phi chỉ nhìn vào cái máy ghi âm đặt trên bàn và nói: "Vậy thì tôi sẽ nói về cuộn băng ghi âm này trước..."
La Phi vừa nói, Mộ Kiếm Vân đã ngắt lời anh: "Việc này không cần anh phải nói tôi đã biết rồi".
La Phi cảm thấy hơi kỳ lạ: "Cô biết rồi? Cô biết gì nào?"
"Tôi biết vì sao anh đã có được cuộn băng ghi âm từ trước rồi nhưng lại không chịu đưa ra để bắt A Hoa về quy án", Mộ Kiếm Vân nhìn La Phi như vừa cười vừa không và nói với vẻ rất chắc chắn.
La Phi bật cười một tiếng. Anh ngồi khoanh tay không nói gì, tỏ thái độ "nguyện lắng nghe" như đang cố ý thử tài đối phương vậy.
Mộ Kiếm Vân bèn ghé khuôn mặt xinh đẹp lại gần bên tai La Phi, cố tỏ ra bí hiểm, cô nói: "Vì cuộn băng ghi âm đó vốn là giả".
Câu nói này như nói trứng tim La Phi vậy, anh đột ngột nhìn Mộ Kiếm Vân, thần sắc có chút lúng túng, giống như học sinh đang quay cóp bị giáo viên bắt được tại chỗ vậy.
Mộ Kiếm Vân thấy La Phi hoảng hốt như vậy liền cười lên sung sướng.
La Phi cứ thế nhìn chằm chằm Mộ Kiếm Vân chừng 2, 3 giây, sau khi biết chắc không phải đối phương cố tình hù dọa mình, anh bèn hỏi một cách khổ sở: "Làm sao mà cô nghe ra vậy? Cuộn băng này có sơ hở gì à?". Vừa hỏi anh vừa không chờ Mộ Kiếm Vân trả lời, vội tua lại cuộn băng định nghe lại từ đầu nội dung vừa rồi một lần nữa.
Nhưng Mộ Kiếm Vân đã đưa tay ra chắn nút Play của máy để ngăn hành động của La Phi lại.
Cô nói: "Được rồi, anh cũng đừng tự hù dọa mình nữa, cuộn băng anh thiết kế hoàn toàn không có chút sơ hở nào".
La Phi nhíu mày thật chặt và như tự nói với mình: "Vậy thì tại sao..."
Mộ Kiếm Vân cũng không nỡ giày vò anh thêm nữa, cuối cùng cô cũng trả lời thẳng thắn: "Là Tăng Nhật Hoa nói cho tôi biết đấy, anh ấy không giống anh đâu, anh ấy không thể nào giấu nổi chuyện gì trong lòng được".
La Phi chợt bừng tỉnh rồi lắc đầu nói với giọng khổ sở: "Cái tên tiểu tử này..."
Cuộn băng ghi âm đó đúng là làm giả mà người thực hiện chính là cao thủ máy tính Tăng Nhật Hoa.
Năm ngoái A Hoa liên thủ với Hàn Hạo giết chết Lâm Hằng Cán và Mông Phương Lượng trong tòa nhà Long Vũ. Vụ án này chúng làm trót lọt không chút kẽ hở rồi đổ tội cho Eumenides. Tuy La Phi đã nhìn rõ được thủ pháp của A Hoa nhưng khổ nỗi Hàn Hạo đã chết nên không có người làm chứng trực tiếp. Sau đó, phía cảnh sát biết được Hàn Hạo có giữ lại một cuộn băng ghi âm để vạch tội A Hoa nhưng lại đến chậm một bước. Cuộn băng đã bị lấy đi trước. Sau khi Eumenides vào tù La Phi đã từng nhiều lần khuyên nhủ hắn, hi vọng hắn có thể giao nộp cuộn băng đó cho phía cảnh sát, để A Hoa chịu sự trừng phạt của pháp luật. Có điều Eumenides vẫn án án binh bất động. Mãi cho tới khi La Phi phát hiện ra A Hoa đang chăm sóc cho Trịnh Giai, anh mới nhận ra rằng Eumenides và A Hoa đã có thỏa thuận với nhau từ trước. Điều này có nghĩa là phía cảnh sát đã không còn khả năng tìm được điểm mấu chốt trong vụ án A Hoa từ phía Eumenides nữa.
Lúc đó cuộc chiến giữa A Hoa và Cao Đức Sâm ngày một khốc liệt và đã trở thành mối họa lớn cho trị an của cả tỉnh thành. La Phi nóng lòng muốn diệt trừ hai thế lực tà ác này, nhưng anh ta lại lo lắng rằng: trong bối cảnh cân bằng trước mắt nếu phía cảnh sát không dốc toàn lực để diệt trừ cái ác thì sẽ rất dễ bị một trong hai thế lực đó lợi dụng và trở thành đồng bọn giúp chúng trấn áp thế lực còn lại. Trong cuộc đọ sức ba bên này, La Phi không muốn trở thành trai cò mà muốn trở thành ngư ông đắc lợi.
Thế là, anh bắt đầu lập mưu xem có thể mượn một sức mạnh nào đó để phá tan cục diện giằng co khốc liệt này giữa A Hoa và Cao Đức Sâm hay không. Tốt nhất có thể khiến cho hai bên tiến tới nước quyết sống mái một phen, sau đó phía cảnh sát sẽ có thể danh chính ngôn thuận đứng ra thanh toán nốt tàn cuộc, từ đó xóa sổ hoàn toàn hai thế lực bạo hành lớn nhất trong tỉnh thành.
Thực ra Cao Đức Sâm mưu hại A Hoa không những không thành mà ngược lại còn làm hại tới cô gái Minh Minh vô tội. Điều này khiến cho A Hoa càng hạ quyết tâm tìm Cao Đức Sâm báo thù. Cao Đức Sâm cũng vì thế có phần sợ hãi, ngày thường lúc nào cũng có vệ sĩ theo sát, hắn càng không dễ gì mà chịu gặp A Hoa. Đôi lúc La Phi có chút suy nghĩ: nếu cuộn băng vạch tội hoa của Hàn Hạo rơi vào tay Cao Đức Sâm thì tốt biết mấy. Với kiểu đặt lợi ích lên hàng đầu của Cao Đức Sâm, hắn chắc chắn sẽ tìm gặp A Hoa để đem cuộn băng đó ra uy hiếp anh ta. Trong mắt hắn, A Hoa ngoài việc ngoan ngoãn nghe lời ra thì không có con đường nào để đi nữa. Nhưng, chuẩn mực làm người của A Hoa hoàn toàn khác với Cao Đức Sâm. Khi bị đối thủ nắm được tử huyệt, anh ta sẽ quyết không đầu hàng xin tha mà chỉ liều một phen sống mái với kẻ địch để cùng chết. Và đối với phía cảnh sát, cục diện đó rõ ràng là kết cục lý tưởng nhất.
Chỉ tiếc là cuộn băng đó đã không còn khả năng xuất hiện nữa, La Phi thẩm tiếc trong lòng rồi đột nhiên một ngày anh bỗng nảy ra ý định: Nếu phải châm ngòi cho cuộc quyết đấu sinh tử giữa A Hoa và Cao Đức Sâm thì ý nghĩa chính của cuộn băng ghi âm kia cũng không còn quan trọng nữa. Nếu đã như vậy thì tại sao lại không làm giả 1 cuộn băng khác? Chỉ cần có thể làm cho thật giả lẫn lộn thì có thể đạt được hiệu quả như dự tính ban đầu.
Nghĩ vậy La Phi lập tức đến tìm Tăng Nhật Hoa để tư vấn, nếu xét về mặt kỹ thuật thì việc làm giả của băng ghi âm có khả thi hay không. Còn Tăng Nhật Hoa thì nói rất rõ ràng với La Phi rằng: Chỉ cần có thể tìm được tư liệu ghi lại giọng nói của Hàn Hạo hồi còn sống thì sẽ có thể dùng thao tác máy tính tương ứng với tiến hành phân tích sóng âm thanh trong giọng nói của Hàn Hạo, sau khi có được mô hình số liệu rồi sẽ đưa tư liệu âm thanh của người khác vào mô hình đó và khớp chúng lại với nhau. Như vậy có thể làm giả được đoạn ghi âm giọng nói của Hàn Hạo. Tất nhiên, mỗi người đều có thói quen cố định khi nói, dù là âm nhẹ hay trọng âm, tiết tấu ngắt nghỉ hay cách dùng trợ từ ngữ khí đều khác nhau. Bởi vậy, dù có tiến hành mô phỏng rất hoàn hảo đối với âm điệu thì đoạn ghi âm làm giả cũng không thể nào qua mắt được khâu giám định nghiêm ngặt của bên tư pháp, có điều nếu chỉ dùng để lừa người bình thường thì cũng đã thừa khả năng rồi.
Hàn Hạo là đội trưởng cũ của đội Cảnh sát hình sự tỉnh thành nên từng để lại rất nhiều tư liệu âm thanh trong các cuộc họp hay hội nghị. La Phi đưa các tư liệu đó cho Tăng Nhật Hoa, hai người cùng bắt tay vào việc làm giả đoạn ghi âm. Thực ra người đọc đoạn "tự bạch" đó chính là La Phi, những cái gọi là "dấu vết đặc biệt" cố tình để lại hiện trường vụ án thực ra cũng không hề tồn tại. Chỉ là khi án mạng xảy ra, trong phòng tối đen như mực, sau đó hiện trường được bàn giao cho phía cảnh sát, như vậy A Hoa sao có thể hiểu ra được bí mật trong đó?