Chương 662: Đau lòng cho bông hoa nhài thơm ngát nhà mình


Hoắc Vân Thâm cúi xuống lấy con gái, hôn lên mặt cô bé và hỏi:
Con với mẹ đã chuẩn bị xong chưa?



Chúng tôi chuẩn bị xong rồi!
Anh8 Bảo quay đầu gọi:
Mẹ nhanh tới đây đi!


Phụt ... Anh đúng là lo lắng linh tinh, bây giờ bọn chúng mới là trẻ con thôi, ai biết sau này sẽ thế nào chứ!

Nói cũng phải, ai cũng có thể đoán được tương lai, bây giờ suy nghĩ nhiều thì rõ ràng là buồn lo vô ích.
Hoắc Vân Thâm nhận đồ trong tay Hứa Hi Ngôn, đi với cô ra khỏi cửa:
Sao em mang theo nhiều đồ vậy? Anh đã chuẩn bị đầy đủ đồ rồi.


A, những thứ này là đồ ăn em tự làm, để lát nữa qua thăm ông nội.


Mẹ ... Chúng ta tới thăm mẹ ...

Hứa Hi Ngôn đứng trước mộ của mẹ mình, viền mắt đã thấm, cổ xót xa.
Hôm nay Hoắc Vân Thâm mặc định bộ hoàn chỉnh có thể thủ công màu đen, Đường Phi Mặc cũng đặc biệt ăn ý với một bộ vest nhỏ. Họ đi cùng hai mẹ con Hứa Hi Ngôn, lại giống như sắp đi tham gia cuộc thi thời trang gia đình đẹp nhất ở đài truyền hình.
Bốn người cùng đi trước ngôi mộ của Cảnh Như Nguyệt.
Từ khi về nước đến giờ, cô ấy vẫn luôn bận rộn với công việc của mình, không đến thăm mộ cô ấy một lần, mãi đến tận bây giờ mới có thời gian trôi qua. Cô thật sự không phải là một con gái hiếu thảo.

Nhà họ Hứa rồi, Hứa Tấn Sơn cũng nhận được ứng dụng nên có, mẹ ở trên trời có thể nghỉ rồi nhỉ?

Hoắc Vân Thâm nhìn theo bóng lưng của hai đứa trẻ kia, thở dài.
Hứa Hi Ngôn nghe được bèn hỏi:
Đang yên lành kéo dài cái gì?

Hoắc Vân Thâm đặt hương nến trái cây theo sức hâm mộ, Hứa Hi Ngôn ôm bó hoa vân môn màu trắng trong lòng, tay con gái đứng nhìn bia mộ.
Ảnh chụp trên bia vẫn rõ nét, người phụ nữ trên đó tươi cười nhẹ nhàng tựa như chưa từng rời đi, vẫn sống bên cạnh bọn họ.

Ôi, anh chỉ đau lòng cho bông hoa nhài thơm ngát nhà mình thôi.

Có thể mỗi người làm cha đều sẽ lắng nghe, mong bông hoa nhài nhà mình không trúng đích phân trâu.
Hoắc Vân Thâm nhìn xuống cậu nhóc, tuy không lên tiếng n6hưng trong lòng lại thầm nghĩ, tên cậu nhóc này hay thật, tuổi còn nhỏ mà không lo học hành, cứ bắt lấy con gái nhà chú có đúng không?
<5br>Hứa Hi Ngôn cười, nói:
Được, nhà cô chú muốn đi thăm bà ngoại của Anh Đào, nếu như cháu không thấy buồn chán thì có thể đi cùng cô.


Vâng ạ, vâng ạ!
Đường Phi Mặc hài lòng kéo bàn tay nhỏ nhắn của Anh Bảo, cô bé đi ra ngoài.

Tới đây! Chúng ta lên đường thôi!
Hứa Hi Ngôn cầm theo hai túi đồ lớn đi tới, nhìn thấy 3Đường Phi mặc nhiên hỏi:
Phi Mặc tới đấy à!

Đường Phi Mặc thấy bọn họ chuẩn bị ra ngoài liền hỏi:
Chú Hoắc, dì Cảnh, mọi người mu9ốn đi đâu thế ạ? Có thể dẫn cháu đi cùng không? Cháu muốn đi cùng Anh Đào.

Hoắc Vân Thâm gật đầu, Hứa Hi Ngôn ra khỏi cửa.
...
Tại nghĩa trang ở khu ngoại ô Tây Bái Kinh.
Hai người lớn theo lối mòn xuống xe, Dịch Tiêu đề theo đạo sĩ bảo vệ ở xung quanh.

Hôm nay con gái tới đây còn dẫn theo cháu ngoại của mẹ nữa. Con tên là Anh Bảo, năm nay đã 4 tuổi rồi.


Còn lại cả rể của mẹ, Hoắc Vân Thâm, có anh ấy thiết lập an ninh con nên mẹ có thể yên tâm.

Hứa Hi Ngôn đặt bó hoa tươi trước bia mộ rồi quỳ xuống đất, sau đó xoay người nói với Anh Bảo:
Bảo bối, con đến đây, nhanh chóng dập đầu bà ngoại.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bảo Bối Giá Trên Trời.