Chương 663: Đã biết quây đất nuôi dê rồi



A, đúng!
Hoắc Vân Thâm chuyển đổi cách gọi:
Mẹ, con là rể của mẹ - Hoắc Vân Thâm, lần đầu tiên gặp mẹ.


Ở trước mặt mẹ vợ, Hoắc Vân Thâm n8ắm tay Hứa Hi Ngôn, trịnh trọng nói:
Hoắc Vân Thâm có thể thề với trời, cả đời này sẽ dùng tính mạng bảo vệ cho mẹ con Cảnh Hi. Mong mẹ hãy yên tâm 3giao con gái mẹ cho con!


Đường Phi Mặc vẫn luôn yên lặng nhìn, Hoắc Vân Thâm quỳ xuống thề, cũng cảm thấy xúc động. Cậu bé cũng cầm bàn ta9y nhỏ của Anh Bảo, đặc biệt túc trực nói:
Dì Cảnh, mẹ Cảnh, Đường Phi Mặc con cũng có thể thề với trời, cả đời này sẽ dùng tính toán bảo vệ Anh Đào 6chu toàn . Hai người cứ yên tâm giao Anh Đào cho con đi!


Vâng ạ.
Anh Bảo trả lời dõng dạc.
Nhìn hai lớp trẻ nói chuyện với nhau, Hứa Hi Ngôn và Hoắc Vân Thâm trao nhau một cái mắt quái lạ, trong lòng không thể phục hồi được nữa.
Đường Phi Mặc mới 7 tuổi thôi mà đã biết đất nuôi rồi!
Trời ơi, Hứa Ngôn ngữ cũng bắt đầu thấy lo cho bông hoa nhài nhà mình.
Ở bên trong, bọn họ đang tiến hành phúng viếng, còn trong rừng cây ở xa lại có một chiếc xe màu đen dừng lại.
Ở ghế sau xe có một người đàn ông trông rất lạnh lùng và u ám. Vì kính đen người dùng nên không nhìn thấy rõ mặt, chỉ có thể nhìn thấy các đường nét cạnh.
Sức mạnh may mắn của cô ta không đủ?
Hay là căn bản coi thường cô ta?
Nhưng nếu đã coi thường thì vì sao còn bao nuôi cô ta chứ?
Này vừa nói ra, cả Hoắc Vân Thâm, Hứa Hi Ngôn và Anh Bảo đều đồng loạt quay đầu n5hìn cậu. Đường Phi Mặc thấy công việc không có gì xấu, chỉ quay sang hỏi thẳng Anh Bảo:
Anh Đào, em có bằng lòng với anh không?

Anh Bảo tưởng anh đang chơi trò chơi với mình nên gật đầu:
Bảo Bảo bằng lòng, mỗi ngày Bảo Bảo đều muốn ở cùng anh.

Đường Phi Mặc vui vẻ nâng gương mặt nhỏ của Anh Bảo lên, hôn lễ một cái:
Ừ, cứ quyết định như thế đi! Từ nay về sau, em chỉ có thể là vợ nhỏ của một mình anh!


Tổng giám đốc mặc định, xin lỗi ...

Hứa Tâm Như dè dặt nói, chỉ sợ đắc tội với thân phận cao quý.
Nhưng cô thật sự rất tò mò. Mặc dù Ngự Thiên chủ động đến tìm cô ta, cung cấp cho cô ta điều kiện sống rất tốt, không khác gì đại gia bao nuôi nhưng lại không bao giờ động vào cô ta. Rốt cuộc là vì sao chứ?
Bên cạnh đó là một người phụ nữ mặc trang phục gợi cảm để lộ ra ngoài, bàn tay được sơn đỏ của cô ta đang vẽ chân tường vững chắc.

Lấy tay ra!

Mặc Ngự Thiên lạnh lùng một tiếng, khiến Hứa Tâm Như sợ hãi khi chạy tay, rút ​​vàng rút tay khỏi ngực hắn.
Xem về bản căn cứ, Hứa Tâm Như hoàn toàn không nghĩ ra nguyên nhân Mặc Ngự Thiên xuất hiện làm đại gia của cô ta, công việc này thật sự rất phi logic.

Cho dù trong lòng rất tò mò, nhưng cô ấy cũng không hỏi nhiều.

Lúc này cô ấy nhìn ra ngoài cửa sổ, mới phát hiện bọn họ sang trang nghĩa. Cô ta buồn bực hỏi:
Tổng Giám đốc Mặc định, chúng ta tới nghĩa trang làm gì vậy?


Mặc Ngự Thiên thở dài nhưng không trả lời, chỉ có ánh mắt lạnh lùng vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, theo dõi bóng lưng mảnh mai trong nghĩa trang xa.

Cô gái kia gọi là Cảnh Hi.

Sau khi hắn đi tới Bái Kinh mới biết được, cái tên
Hứa Tâm Như
mà cô ấy để lại cho hắn lúc đó thật sự là tên giả.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bảo Bối Giá Trên Trời.