Chương 245: Người cha cặn bã


Người đứng trước mặt hắn không còn là Tưởng cô nương có tật nói lắp nữa, giọng nói cực kì êm tai, có điều nếu cô chỉ nói câu
làm hết sức mì8nh
cho mỗi mình hắn nghe thì tốt rồi.

Ngụy Nguyên Kham quay đầu, ánh mắt trở nên sâu thăm thẳm, quai hàm bạnh ra, gương mặt nghiêm3 nghị tăng thêm mấy phần uy dũng. Hắn tiến lên trước, quan phục khẽ đung đưa, toàn thân tỏa ra một luồng khí lạnh lẽo. Người nhà họ Trình t9hấy thế liền có cụm sang một bên, không dám tiến lên trước bắt chuyện. Cố Minh Châu vừa khéo mượn oai của Ngụy đại nhân để cùng bước vào, q6uả nhiên không có ai dám bước đến gặng hỏi bọn họ.

Phu nhân, sao người lại ra đi như thế?


Phu nhân ơi, sao người nỡ lòng bỏ lại hai vị tiểu chủ tử!


Tại sao ta lại không biết?
Trình đại lão gia đáp:
Nàng ấy bị nhốt trong viện để tự suy ngẫm, ngoại trừ mấy người hầu ở bên cạnh hầu hạ ra thì không có ai bước chân vào cả. Hơn nữa nếu không phải là tự tử thì tại sao nàng ấy lại sai người hầu lui ra hết? Ta đã hỏi những chuyện này từ lâu rồi.

Trình Dực liên tiếp lời:
Cha nhìn thấy viên thị qua đời, khó tránh trong lòng cảm thấy bị thương nên suy nghĩ sẽ rối rắm, chưa chắc đã tra hỏi tỉ mỉ. Cứ giao những chuyện này lại cho nha môn làm đi thôi, mọi người đều có thể an tâm.

Nhưng trước đây ở trong phủ công chúa Hoài Nhu, Cố Minh Châu đã chính mắt nhìn thấy Trình đại lão gia chối đây đẩy chuyện phải người sát hại Triệu thị năm xưa. Trình đại lão gia lật mặt như lật sách, lời người này nói ra không thể tin tưởng hoàn toàn. Tuy nhiên Trình đại lão gia ngăn cản nha sai phủ Thuận Thiên và nhóm người của Trình Dực một cách cương quyết, dứt khoát, không hề sợ hãi như thế lại khiến cô cảm thấy có thể tìm ra được manh mối từ thi thể của Viện thị.

Ngụy đại nhân.
Tiết lão thông phán nhìn thấy Ngụy Nguyên Kham liền lập tức tiến lên nghênh đón.
Trình đại lão gia cũng ngẩng đầu, thấy bóng dáng Ngụy Nguyên Kham, ông ta bất giác rùng mình. Ngụy Nguyên Kham không nói một lời, chỉ nhìn chằm chằm ông ta bằng đôi mắt sắc nét, sâu trong đời con ngươi như ẩn chứa một thanh đao sắc bén mổ xẻ con người ông ta ra, nhìn thấy trong lòng ông ta đang suy nghĩ những gì.
Trình đại lão gia không ngờ Ngụy Nguyên Kham lại đến đây nhanh như thế. Ngụy Nguyên Kham khác với với người của phủ Thuận Thiên, ông ta không thể dùng thân phận hoàng thân quốc thích tạo áp lực cho hắn được, nếu nói đến ngoại thích thì làm gì có ai vượt qua nhà họ Ngụy?
Ngụy Nguyên Kham lạnh nhạt đáp lời:
Giống như đại lão gia nói khi nãy, Viễn thị là các mệnh phu nhân, thân phận cao quý không thể xem thường. Viên thị đột ngột qua đời tất nhiên phải tra hỏi cẩn thận, thêm nữa thi thể của Viện phu nhân là chứng cứ quan trọng của vụ án này, nơi đặt thi thể cần phải được canh giữ nghiêm ngặt.

Trình đại lão gia tiếp tục trợn trừng hai mắt, muốn phản bác nhưng lại chẳng biết nên nói từ đầu. Không ngờ chỉ hai ba cầu của Ngụy Nguyên Kham, trên dưới nhà họ Trình đều bị canh giữ hết.
Nhà họ Trình treo đèn lồng trắng, người đầu trong nhà mặc áo trắng để tang, trong viện tử tràn ngập mùi những giấy những hương đốt cháy nghi ngút. Trời đã tối dần, cộng thêm mùi khói nồng nặc thế này khiến cả nhà họ Trình bị làn khói mù của sự tiêu điều bao phủ. Cơn gió lạnh lẽo thổi qua, những người hầu đứng trong viện tử bất giác rùng mình vì lạnh.
Trong phòng của Viện thị vang lên tiếng kêu khóc nghẹn ngào, là người hầu và thiếp thất của Trình đại lão gia đang khóc than cho bà ta.
Ngụy Nguyên Kham nói:
Nếu như vậy thì làm theo ý của Trình đại lão gia.

Trình đại lão gia mừng thầm trong lòng, chẳng ngờ Ngụy Nguyên Kham lại đồng ý dễ dàng như vậy, ông ta vừa thở phào nhẹ nhõm thì nghe thấy Ngụy Nguyên Kham tiếp tục nói.
Trình Dực đứng đối mặt với Trình đại lão gia, Trình đại lão gia trợn trừng mắt, lông mày dựng thẳng, gương mặt tỏ vẻ chỉ muốn bóp chết đứa con trai mình tự sinh ra ngay tại chỗ.
Trình Dực đáp:
Bà ta không phải là mẹ con, vả lại con cũng không ép chết bà ta. Cha nói lúc Viên thị treo cổ tự tử người không ở trong viện tử, vậy làm sao người có thể khẳng định Viễn thị thật sự treo cổ chứ không phải do bị người khác hãm hại?

Nói dứt lời, Ngụy Nguyên Kham nhìn sang bên cạnh, Cổ đại tiểu thư dẫn theo Liễu Tô đi vào trong căn phòng nơi Viên thị treo cổ, động tác của cô vẫn nhanh nhẹn như vậy.

Mang một chiếc ghế đến cho Trình đại lão gia.
Ngụy Nguyên Kham ra lệnh:
Cho đại lão gia canh chừng ở đây, ngài ấy cũng có thể yên tâm hơn.

Đưa thi thể về là vì ngỗ tác còn phải tiến hành khám nghiệm lại thi thể theo tình tiết vụ án đã tra hỏi được, phải đợi cho đến khi vụ án kết thúc mới có thể tẩm liệm thi thể.
Trình đại lão gia lập tức lên tiếng:
Viên thị là các mệnh phụ, sao có thể xử lý như người bình thường như thể được?

Ngụy Nguyên Kham dời mắt khỏi người Trình đại lão gia, hắn nhìn về phía Tiết lão thông phán:
Đã khám nghiệm thi thể chưa?

Tiết lão thông phản đáp:
Ngỗ tác đã khám nghiệm bước đầu xong rồi, đang viết tài liệu ở bên trong, có lẽ sẽ khiêng thi thể của Viện phu nhân và quần áo mặc khi ấy đến nghĩa trang nhưng Trình đại lão gia lại không chịu đồng ý.


Đừng tưởng ta không biết ý đồ của ngươi!
Trình đại lão gia hận đến nghiến răng nghiến lợi:
Ngươi muốn ta mất hết mặt mũi! Ngỗ tác đến đây khám nghiệm thì sẽ phải động đến thi thể của nàng ấy. Lẽ nào người chết rồi còn chưa đủ, đến thể diện cũng muốn cướp đi mất luôn à? Tại sao các ngươi lại ác độc như thế? Cho dù nàng ấy muốn hại mẹ ngươi và Bành Lương, chẳng phải bây giờ hai người bọn họ vẫn đang sống yên ổn đấy ư? Nàng ấy lại mất đi tính mạng vì danh tiếng, các ngươi còn cảm thấy chưa đủ sao?

Giờ phút này, Trình đại lão gia tựa như một người góa vừa mất đi chính thế của mình, gương mặt tràn đầy sự đau đớn và tức giận, cách cư xử có vẻ không hề đáng nghi.
Chuyện này xem như là một cái hay khi làm việc cùng với Ngụy đại nhân. Có người 5đạp phẳng mọi chông gai trước mặt, bọn họ chỉ cần nương theo thế mà làm là được.
Cố Minh Châu tỉ mỉ quan sát nhà họ Trình.
Một lúc lâu sau Trình đại lão gia mới hỏi lại:
Bọn ta nào phải phạm nhân, sao các người có thể làm như vậy được?

Ngụy Nguyên Kham khép mắt:
Trình đại lão gia yên tâm, trước khi chuyện được điều tra rõ ràng sẽ không có ai áp tội danh lên đầu các người đầu, vì mặt mũi của Viện phu nhân các người nên không thể không làm vậy.

Ngụy Nguyên Kham giữ quan phục ra, nhàn nhạt đáp lời:
Trình đại lão gia nói rất có lý, có phải thi thể của Viện thị không rời khỏi nhà họ Trình là xem như đã giữ gìn được thể diện không?

Trình đại lão gia tiếp lời:
Ít nhất không được rời khỏi nhà họ Trình, nếu không đến nghĩa trang còn không biết sẽ bị đối xử như thế nào.

Tiếng khóc bị những âm thanh ồn ào cắt ngang, Cổ Minh Chu nghe ra được đó là giọng nói của Trình đại lão gia:
Ngươi còn muốn làm gì nữa? Ép chết mẹ ngươi rồi không nói, còn muốn ép chết cha ruột phải không?

Cố Minh Châu bước lên trước, đúng lúc nhìn thấy Trình Dực ở trong sân.

Bảo ngỗ tác của nha môn và người canh gác thi thể của nghĩa trang đến nhà họ Trình,
Ra lệnh xong, Ngụy Nguyên Kham lại ngước mắt nhìn Trình đại lão gia:
Trình đại lão gia dọn dẹp hẳn một sân riêng viện riêng, sắp xếp người của nha môn, thi thể của Viện phu nhân cũng phải khiêng vào trong khu nhà ấy. Bắt đầu từ bây giờ, nha sai sẽ cùng canh gác cổng nhà họ Trình, người nhà họ Trình ra vào đều phải bẩm báo với nha môn.

Trình đại lão gia trợn trừng mắt:
Làm thế là có ý gì? Tại sao lại cho nha sai trông giữ nhà họ Trình?

Trình đại lão gia cau mày, Ngụy Nguyên Kham đang muốn giam giữ ông ta? Nghĩ đến đây ông ta ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, những người hầu hầu hạ bên cạnh viên thị đều đứng hết trong viện tử, chờ đợi nha phủ thẩm vấn. Trình đại lão gia suy nghĩ muốn tìm cái cớ gì đó để thoát thân, đột nhiên bả vai chợt thấy nặng, ông ta bị người khác ấn xuống ghế.

Trịnh đại lão gia muốn lớn tiếng quở trách nhưng lại nhìn thấy Ngụy Nguyên Kham thình lình quay đầu:
Bản quan điều tra án, nếu có người dám vô duyên vô cớ gây ầm ĩ thì luận tội xem thường triều đình theo luật.


Lòng bàn tay Trình đại lão gia ướt đẫm mồ hôi lạnh, ông ta nhìn Trình Dực, gân xanh nổi đầy trán. Đợi qua đêm nay, sáng sớm mai ông ta sẽ bẩm báo với Hoàng thượng. Ngụy Nguyên Kham tùy tiện làm bậy, tự ý giam giữ ông ta, xin Hoàng thượng làm chủ cho ông ta và nhà họ Trình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.