Chương 285: Ngon không?
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 1802 chữ
- 2022-02-04 05:25:23
Huyền Vi cảm thấy tóc gáy trên người dựng đứng cả lên. Cô ta nhìn xung quanh, dường như trong bóng tối có vô số cặp mắt đa8ng nhìn cô ta trừng trừng. Vừa rồi lúc cô ta lấy đồ trong gian điện khác đã cảm thấy kỳ lạ, chỉ trong vài giây ngắn ngủi,3 tượng thần thờ phụng kia đã xê dịch vị trí,
Ban đầu cô ta tưởng rằng mình hoảng loạn nên gặp ảo giác, bây giờ Th9ọ Tiên nương nương trước mặt nói chuyện thì đúng là hoàn toàn xác thực.
Cố Minh Châu gật đầu, những chuyện còn lại cứ giao cho Ngụy đại nhân. Cô nhìn về phía chiếc hộp phía sau tượng thần. Cái hộp đó tốt nhất cứ để Huyền Vi dẫn người của nha môn tới lấy, như vậy sẽ càng đáng tin hơn.
Rảo bước ra khỏi đại điện, Bảo Đồng sát lại, thì thầm hỏi:
Đại tiểu thư, ban nãy... Ngụy đại nhân hỏi xin người mứt hoa quả à?
Biết vậy hắn ta đã ở trong góc chợp mắt một lúc rồi.
Cố Minh Châu thò đầu ra nhìn Huyền Vi ngất giữa đại điện, ban ngày cô đã để ý, trong số mấy đồ đệ bên cạnh Tôn chân nhân, lúc niệm Đạo Minh Huyền Vị này là người thành kính nhất. Vừa rồi lúc lấy đạm ba cô ra khỏi tượng thần, Huyền Vi cũng liên tục vái lạy, nếu trong lòng đã chột dạ thì chỉ cần lợi dụng một chút là có thể được việc,
Ngụy Nguyên Kham nhìn thiếu nữ cất hà bao vào chỗ cũ, thầm nghĩ, diễn kịch thì bảo hẳn phối hợp, đến lúc ăn mứt hoa quả thì ăn một mình à?
Cây châm lửa sáng lên, Cố Minh Châu vừa vặn trông thấy ánh mắt có phần u ám của Ngụy đại nhân. Cô vô thức nói:
Hết rồi, đợi bao giờ về...Nửa cầu sau cô không nói tiếp, bảo về đưa bù cho Ngụy đại nhân một viên mứt hoa quả thì không được thích hợp cho lắm, với cả sao Ngụy đại nhân lại thích thứ này được cơ chứ?
Huyền Vi lui về phía sau.
Bất thì6nh lình, giữa đại điện vang lên một giọng nói, giọng nói ấy vừa nhưnam vừa như nữ, lại giống như hai người đang cùng nói 5chuyện:
Buông nhất niệm vào nơi u tối, lục căn quẩn kết, tha tam nghiệp mà tự dối mình, thập ác tích tụ, chỉ biết theo đuổi hồng trần, há phải lo những điều bạc ác...
Cố Minh Châu dùng lưỡi đẩy viên mứt hoa quả trong miệng từ má phải sang má trái, đáp:
Ngụy đại nhân chỉ tò mò thôi.
Giống như lúc Tiểu Bạch thấy Nguyên Tiêu ăn bánh hoa, nó cũng muốn ăn thử ấy.
Hình như cách nói này của tiểu thư không có gì sai, nhưng kể cũng lạ. Ngụy đại nhân là người ăn nói nghiêm túc, hiên ngang đĩnh đạc, sao bỗng nhiên vừa nãy lại khác thường thế nhỉ? Bảo Đồng còn nghi ngờ Ngụy đại nhân ban nãy là người khác đóng giả.
Có người phối hợp đóng giả với cô, đương nhiên là làm chơi ăn thật.
Cố Minh Châu muốn chia cho Ngụy đại nhân một viên mứt hoa quả, có điều cô khẽ móc hà bao thì thấy đã hết mất mứt rồi.
Hai má hồng hồng của thiếu nữ phồng lên, dáng vẻ rất đàng hoàng, quả thực không thể làm ai tức giận nổi.
Ngon không?
Cố Minh Châu nghe thấy tiếng Ngụy Nguyên Kham, Ngụy đại nhân có hứng thú với mấy thứ này thật à? Hình như không giống Ngụy đại nhân ngày thường cho lắm.
Cố Minh Châu khẽ gật đầu:
Ngon.
Có điều hình như trả lời như vậy không đúng lắm, thế là cô lại lắc đầu luôn.
Cố Minh Châu vô cùng vui vẻ, cô lấy hà bao bên hông ra, lấy một viên mứt hoa quả bỏ vào trong miệng. Thần tiên đều có quả cũng để ăn, đương nhiên cô cũng không thể rảnh rang.
Cố Minh Châu ngậm viên mứt hoa quả mà trong lòng đắc ý, nhớ tới Ngụy đại nhân vẫn còn đang bên cạnh. Hiếm lắm mới được một lần Ngụy đại nhân không những tán thành ý kiến của cô mà còn chịu cùng
hợp mưu
với cô.
Sơ Cửu cảm thấy chân mình tê rần, có vẻ như tam gia chơi rất vui, giả giọng nói hệt như thần tiên được thờ trong điện thần.
Điều duy nhất không được mỹ mãn cho lắm là nên cho cả hắn ta và tam gia cùng niệm Đạo kinh. Hắn ta cũng giả giọng nữ được cơ mà. Sơ Cửu vừa nghĩ vừa lại gần tượng Thọ Tiên nương nương xem xét, tam gia và Cố đại tiểu thư vẫn chưa ra ngoài, sao thế nhỉ? Hay là vở kịch này vẫn chưa diễn xong?
Hơi ngọt quá, ăn nhiều sẽ đau răng.
Nói như vậy chắc Ngụy đại nhân sẽ không muốn ăn thử nữa.
Đau răng? Ngụy Nguyên Kham khẽ nhíu mày, xem ra lần sau hắn phải bỏ ít đường đi mới được.
Ngụy Nguyên Kham dẫn người rời đi, Sơ Cửu rút một cây ngân châm đâm vào người Huyền Vi. Cây chùm này đủ lớn, là Cố đại tiểu thư bảo Bảo Đồng đưa cho hắn ta. Hắn ta nhanh tay nhanh mắt đâm xuống,
máu tươi lập tức chảy ra từng giọt. Sơ Cứu thỏa mãn dục gặc đầu. Bên hông Bảo Đồng có đeo một cái túi vải nhỏ, không biết bên trong có bao nhiêu đồ chơi mới lạ. Hôm nào đợi Phùng An Bình hối lộ hắn ta thịt bò, hắn ta phải mang cho Bảo Đồng, đổi lấy mấy thứ lặt vặt này.
Huyền Vi quỳ thụp xuống, liên tục vái lạy:
Đệ tử biết sai rồi, đệ tử biết sai rồi!
Cô ta phủ phục dưới đất, cảm giác lại càng rõ ràng hơn. Đúng là nền đất đang chấn động, như thể có một người khổng lồ vừa đi qua. Cô ta nơm nớp lo sợ nhìn xung quanh, chỉ sợ trên mặt đất nứt ra một hang động lớn, nuốt chửng cô ta vào, từ đó mãi mãi rơi xuống địa ngục u ám của Phong Đô đại đế.
Tiếng niệm kinh kia vẫn tiếp tục vang vọng trong đại điện, lần này biến thành giọng nữ
Có lòng gian trá, đào tường khoét vách, lén công làm tư, dổi ngoài lừa trong, tam bảo tài vật, ngũ tỉnh tài vật, vùn vụt không dừng.
Huyền Vi nằm trên mặt đất khẽ động đậy, Sơ Cửu lao ra khỏi đại điện nhanh như một cơn gió.
Huyền Vi chậm rãi tỉnh dậy. Cô ta ngẩng đầu lên, chỉ thấy những ngọn đèn bày trước tượng phật tỏa ra ánh sáng u ám. Cô ta đang ngẫm lại những gì đã nhìn thấy, nghe thấy lúc trước là thật hay là giả thì thấy trước mặt mình có mấy tờ giấy. Trên giấy chép Đạo kinh, chính là những câu vừa nãy Thọ Tiên nương nương hiển linh đã nói.
Huyền Vi rùng mình, lúc này cửa đại điện bỗng bật mở, một cơn gió thổi ào vào trong điện. Huyền Vi quay đầu nhìn ra ngoài cửa, bên ngoài là màn đêm đen kịt. Bỗng nhiên cô ta ngửi thấy mùi giấy cháy, lập tức quay đầu lại thì thấy mấy tờ giấy chép Đạo kinh trước mặt không biết đã bốc cháy từ lúc nào. Tro tàn bị gió cuốn lên, bay tứ tung khắp nơi,
Huyền Vị trợn tròn hai mắt, cô ta đã hoàn toàn hiểu ra. Vừa rồi là các thần linh đã tha thứ cho cô ta.
Giọng nam lại nói:
Ngu xuẩn vô tri, nhiễu nhương cướp đoạt, bất chấp ân nghĩa, không sợ thần minh...
Huyền Vì gần như muốn xỉu ngay tại trận. Giờ cô ta đã có thể xác định là thần tiên Đạo gia hiển linh, nếu không sao những giọng nói kia có thể biết những tội ác cô ta đã phạm? Bọn họ lén giấu những thứ kia chính là phạm phải đại tội trộm cắp.
Huyền Vi phủ phục trên mặt đất, liên tục dập đầu. Đạo tổ Tam Thanh, Tam bảo quân, Thân mẫu nguyên quân, cô ta nhất định sẽ tỉnh ngộ, sẽ không tiếp tục làm chuyện ác nữa. Dập đầu xong, Huyền Vi lập tức nhở đến chuyện xảy ra bên ngoài. Cô ta phải đi ngăn cản, phải đi khuyên nhủ sư phụ.
Huyền Vi lảo đảo bò dậy, chạy thẳng ra bên ngoài.
Đại nhân.
Sơ Cửu gọi:
Hòm hòm rồi, người của nha môn phủ Thuận Thiên đã đến.
Bảo Đồng tiến lên đỡ Cố Minh Châu xuống khỏi bệ thờ, nhắc nhở:
Đại tiểu thư, chúng ta cũng nên đi thôi. Trong đạo quản xảy ra chuyện, chắc chắn ma ma quản sự đang tìm đại tiểu thư đấy.
Huyền Vi muốn chạy ra ngoài.
Rầm
một tiếng, hai cánh cửa đại điện bỗng đóng sập lại, nhốt cô ta lại trong điện.
Là Thọ Tiên nương nương hiển linh, bọn họ thân là đệ tử Đạo môn lại dùng đạo quản làm lá chắn, âm thầm làm chuyện ác khiến thần tiên nổi giận.
Cố Minh Châu và Bảo Đồng đi xa, Ngụy Nguyên Kham mới nhìn về phía Sơ Cửu:
Đánh thức Huyền Vi dậy đi.
Sơ Cửu khẽ gật đầu.
() Trích pháp kinh tạ tội của Chính Nhất đạo, một trong số 38 giáo phái Đạo giáo Trung Quốc.
Lúc giọng nói vang lên, Huyền Vi cảm thấy nền đất dưới chân rung lên, dường như toàn bộ đại điện đều bị giọng nói kia chấn động đến mức sụp đổ.
Trên đỉnh đầu sụp xuống thành một lỗ hổng lớn, sau đó mảnh ngói rơi xuống rào rào. Huyền Vi không dám trốn tránh, chỉ liên tục dập đầu:
Đệ tử không dám nữa, đệ tử hối cải, đệ tử không dám nữa.
Huyền Vi còn chưa nói xong, bỗng cảm thấy một vật nặng nên thẳng lên đầu mình, sau đó cô ta lập tức ngất đi.
Trong khoảnh khắc Huyền Vị ngã xuống, đại điện không rung nữa. Sơ Cửu và hộ vệ nhà họ Ngụy bước ra từ trong bóng tối.
Từ đầu đến cuối, Tôn chân nhân vẫn không xuất hiện. Tô Phủ không thể đợi thêm được nữa, bèn dẫn người đi vào trong đạo quán. Cho dù Thánh thượng trách phạt, ông cũng phải điều tra rõ ràng. Bọn họ đã bắt được người nhà họ Lỗ, ngọn núi phía sau đạo quán cũng xuất hiện hàng lậu từ ngoài biển vào, sao có thể trùng hợp như vậy?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.