Chương 322: Nịnh nọt


Không phải Cố Minh Châu tùy tiện đoán bừa, có nhiều chi tiết giống như những sợi chỉ màu được xếp ngay ngắn trên khung cửi, để 8nguyên ở đó thì không nhìn ra được hình thù gì, nhưng chỉ cần tỉ mỉ chậm rãi xoay con thoi thì một bức tranh sẽ mau chóng hiện3 ra trước mắt.

Mà giờ đây là lúc chân tướng đã sắp rõ ràng.
Một viên mứt quả được đưa tới trước mặt hắn, Ngụy Nguyên Kham thản nhiên cầm lấy bỏ vào miệng.
Cố Minh Châu cười hì hì cất hà bao đi. Nếu Ngụy đại nhân thích loại mứt quả này thì sao không mang một ít theo bên mình? Có lẽ là sợ mất đi sự uy nghiêm trước mặt người khác đó thôi!
Cố Minh Châu vui mừng hớn hở rót một tách trà đưa cho Ngụy Nguyên Kham:
Đại nhân vất vả rồi!

Ngụy Nguyên Kham đón lấy tách trà, trà lần này không còn pha bằng nước lạnh nữa, xem ra có làm thì mới có ăn thật. 2
Ngụy Nguyên Kham nói:
Từ khi Bạch Kính Khôn bị
Lỗ lão gia bắt nhốt, A Vân này vẫn thường âm thầm chăm sóc Bạch Kính Khôn, hai người lâu ngày sinh tình, A Vân không tiếc liên thủ với Bạch Kính Khôn giết chết 'Lỗ lão gia, từ đó về sau Bạch Kính Khôn hoàn toàn tin tưởng AVân, chuyện gì cũng nghe theo sự sắp xếp của AVân. Bạch Kính Khôn cũng truyền tay nghề thủ công của nhà họ Bạch cho A Vân, A Vân thậm chí còn sinh cho Bạch Kính Khôn một đứa con trai.

Dây dưa như thế chẳng trách Bạch Kính Khôn lại tình nguyện gánh chịu mọi tội danh.

Đại nhân, A Vân đó có phải là người nhà họ Lỗ không?
Cố Minh Châu cũng từng nghĩ tới, Bạch Kính Khôn có thể thuận lợi
tiếp quản
nhà họ Lỗ thì chắc chắn phải có người ở bên giúp đỡ.
Ngụy Nguyên Kham đáp:
Bạch Kính Khôn nói A Vẫn là con gái của Lỗ lão gia.

Cố Minh Châu đứng dậy đi ra bên ngoài:
Ta đi tìm mẹ, ta muốn ăn bánh hoa quế.


Ngoài trời đang mưa đẩy, tiểu thư đừng chạy lung tung!

Cô đã dần hiểu ra thủ đoạn của những kẻ đứng đằng sau, bọn chúng đã quen lợi dụng người thân bên cạnh, như vậy thì cho dù có bị điều tra tới, bọn chúng cũng vẫn có cơ hội thoát thân.
Có những chuyện bọn chúng không tiện ra mặt, những kẻ như Tôn chân nhân chính là một mắt xích quan trọng trong đó. Tôn chân nhân bôn ba khắp nơi không chỉ có thể đảm nhiệm nhiệm vụ đưa tin, mà thân phận của bà ta còn dễ dàng ra vào các phủ đệ, chiếm được sự tín nhiệm của các quý phu nhân. Tôn chân nhân đã từng tới phủ Định Ninh hầu khám bệnh cho Lâm thái phu nhân, cũng từng tới nhà họ Viên chăm sóc Bạch cung nhân.
Không phải năm đó thảm hoa Nghiêm cũng điều tra từ trên biển tới kinh thành, rồi đến Bắc Cương đấy ư? Con đường của thám hoa Nghiêm là căn nguyên khởi điểm cuối cùng mà bọn họ phải chạm tới.
Hiện giờ bọn họ đã làm rõ được phân nửa vụ án, chỉ cần có được thêm một vài manh mối nữa là có thể lôi từng kẻ còn lại ra ngoài ánh sáng.
Nghĩ vậy, Cố Minh Châu ngoài đầu nhìn ra ngoài cửa sổ:
Đại nhân, ngớt mưa rồi.
Cố Minh Châu vừa dứt lời thì bên ngoài trời như muốn chống đối với cô vậy,
ao
một tiếng lại mưa trở lại. Ngay sau đó Cố Minh Châu nghe thấy tiếng của Dương ma ma:
Đại tiểu thư đã ở trong thư phòng thì nghỉ ngơi luôn trong ấy, đừng quay về phòng vội, tránh bị cảm lạnh. Trong thư phòng có để hai cái lò sưởi ở gian ngoài. Trong tay người cầm gì thế? Sữa đông? Không phải đại tiểu thư vừa mới ăn cơm xong à? Còn ăn nữa là đầy bụng đấy.

Cố Minh Châu sững người, cô nghe thấy Bảo Đồng nói:
Đại tiểu thư, Dương ma ma tới thăm tiểu thư ạ.

Ngụy Nguyên Kham trước giờ không thích nghe người khác khen ngợi, đối với hắn thì những cầu từ đón đưa đó chỉ có tính chất xu nịnh đến buồn nôn, đừng nhìn khuôn mặt tươi cười của cô ấy mà tưởng bở, thực chất chẳng khác gì gương mặt vú em dỗ dành hẳn uống thuốc hồi nhỏ.

Đại nhân, có muốn ăn một viên không?

Viên Tri Hành lợi dụng Đồ Sát Viện và Binh mã ti ngũ thành vận chuyển đồ tiến cống hồng trục lợi cho bản thân. Bạch Kính Khôn dẫn theo người nhà họ Lỗ vận chuyển hàng hóa trên biển Sơn Đông. Người quản lý nhà họ Lỗ và con thuyền trên biển là ai? Chỉ cần bắt được người này thì sợi dây sẽ được nối lại một cách hoàn chỉnh.
Nhưng những chuyện này thì có liên quan gì tới cái chết của A Thuyền và vụ án của Triệu lão tướng quân? Viên Tri Hành muốn giết Triệu thị hoàn toàn là vì từng cùng nhà họ Trình ủ mưu hại chết Triệu thị trước đây? Bọn chúng làm như vậy là để bảo đảm vị trí của Viên thị trong nhà họ Trình? Không đúng, chắc chắn là còn nội tình nào đó mà bọn họ chưa điều tra tới.
Ngụy Nguyên Kham nói tiếp:
Lần này Bạch Kính Khốn vào kinh, A Vân cũng đi theo.


Đại nhân, ngài đã hỏi ra được tung tích của A Vân rồi à?

Ngụy Nguyên Kham nói:
Ta và Kiều Tung cùng nghe thẩm vấn, Bạch cung nhân nhận rằng cái chết của Viện thị cũng là do Viên Tri Hành sắp xếp. Lần này Viên Tri Hành không còn đường chối cãi, Bộ Hình cũng sẽ truy bắt A Vân và nhà họ Lỗ, Phe cánh của Quý phi vẫn luôn nung nấu ý định bắt kẻ đã hãm hại Thái tử, nhận được tin này cũng sẽ không ngồi yên, có thêm người muốn bắt đám người này thì chúng ta cũng tiết kiệm được sức lực, tiếp tục lần theo những manh mối khác.

Cố Minh Châu cười nói:
Đúng là chỉ có đại nhân nghĩ xa.

Chỉ trong chớp mắt, trong thư phòng đã không còn ai, như vậy thì cũng sẽ không có ai phát hiện ra bí mật cố giấu trong gian phòng nghỉ. Ngụy Nguyên Kham chỉnh sửa y bào trên người, đột nhiên lại cảm thấy hơi tiếc nuối.
Mưa vẫn trút xuống ào ào không ngớt.
Ngụy Nguyên Kham nhìn đôi mắt sáng long lanh kia, hắn biết vì sao Châu Châu lại cảm thấy hào hứng. Ở Sơn Tây điều tra vụ án là vì Cố hầu và ông Trương, giờ đây chắc là vì muốn bắt được kẻ năm đó đã hãm hại thảm hoa Nghiêm. Năm đó mọi người cùng ở trong ngục, cách cô đối đãi với đám người thám hoa Nghiêm vượt xa hắn.
Cho cô thứ khác thì cô không thích, chỉ đành tìm ra manh mối, giúp cô sớm ngày giải oan cho cố nhân.
Dương ma ma bước vào trong phòng, đập ngay vào mắt bà là hai cái bát trống không trên bàn. Đại tiểu thư cầm một cuốn sách, đang ghé miệng húp canh gà trong bát.

Ai da, đại tiểu thư của tôi ơi, không được ăn nữa đâu! Lần trước phải uống hai bát nước gạo mới đỡ, hôm nay ăn nhiều thế này thì lại phải bảo nhà bếp nấu nước gạo tiêu cơm mất thôi!

Cố Minh Châu nhìn Ngụy Nguyên Kham, Ngụy Nguyên Kham vẫn thản nhiên như không ngồi ở đó, như thể vốn chẳng để tâm đến việc có bị người khác nhìn thấy hay không.
Cố Minh Châu nắm lấy cổ tay Ngụy Nguyên Kham, kéo hắn vào trong gian phòng nghỉ.
Sau khi Kiều Tung đi, hắn đã dặn Trương Đồng quay về lấy con gà Ngũ Hắc, còn mình thì quay lại đại lao thẩm vấn kỹ Bạch Kính Không
Cố Minh Châu cẩn thận lắng nghe.
Ngụy Nguyên Kham ngẩng đầu, quả nhiên đã nhìn thấy ngay nụ cười sáng bừng trên gương mặt thiếu nữ. Ai nói con gái khi cười không được để lộ răng? Lúc vui vẻ sao lại phải dùng khăn tay che lại, nụ cười rạng rỡ nhường ấy khiến người khác cũng không kìm được mà vui lây.
Ngụy Nguyên Kham nói:
A Vân đang ở phủ Bảo Định, Bạch Kính Khôn xảy ra chuyện, chắc chắn cô ta đã bỏ đi, dù vậy nhưng vẫn còn để lại manh mối, ta đã cho gia tướng dẫn người lần theo rồi.

Ngụy Nguyên Kham ở trong gian phòng nghỉ nghe thấy tiếng của ma ma quân sự, dường như có thể tưởng tượng ra được dáng vẻ của cô ngay lúc này, chắc chắn là vừa khiến người ta thương xót, lại vừa khiến người ta phải lo lắng.

Đại tiểu thư của tôi, tiểu thư vẫn còn cười được à?


Bạch Kính Khôn đã nhận tội rồi, người thật sự quản lý nhà họ Lỗ là một người phụ nữ tên là A Vân.

Cố Minh Châu nghe thấy câu này lập tức phấn chấn hẳn lên.
Tôn chân nhân bối độc lên ngân châm, thủ đoạn rất giống năm đó đối phó với ông Trường, bà ta chính là con thoi chạy xuyên suốt giữa các vụ án, đảm nhiệm những việc không thể cho người khác thấy.
Hàn Ngọc, Viên Tri Hành đều từng sử dụng
con thoi
Tôn chân nhân. Muốn biết nhà họ Thôi có dấu vết của con thoi này không thì cũng rất đơn giản, chỉ cần cho người tới nhà họ Thời tra hỏi là có thể phát hiện ra manh mối.
Vụ án ở phủ Thái Nguyên và vụ án xảy ra trong kinh9 vốn nằm trên cùng một đường thẳng. Tôn chân nhân và Viên Tri Hành có quan hệ mật thiết. Bọn họ lợi dụng sự hổ thẹn của Bạch c6ung nhân đối với A Thuyền để tùy ý điều khiển Bạch công nhân trong lòng bàn tay, khiển Bạch công nhân nghĩ vết thương trên châ5n mình là báo ứng A Thuyền để lại.
Bạch công nhân phải chịu đọa đày khổ sở, nhưng trong lòng vẫn luôn cảm thấy có lỗi, cảm thấy bệnh tật của mình đã làm liên lụy tới Viên Tri Hành, một lòng một dạ xử lý chuyện trong nhà giúp Viên Tri Hành, đem cả nhà họ Bạch, bao gồm cả ca ca mình ra bù đắp cho Viên Tri Hành. Đội huynh muội này hoàn toàn sống trong bàn cờ mà người khác bày sẵn, giống như con lừa bị bịt hai mắt, hết lòng hết dạ kéo cối xay cho chủ nhân, cho dù bị bắt cũng vẫn cố sức bao che cho Viên Tri Hành.
Trong phủ Định Ninh Hầu, Trương phu nhân đứng ở trước cổng trông ngóng mà mãi vẫn không nhìn thấy bóng dáng Thôi Trinh.

Một bàn cơm canh thịnh soạn đã chuẩn bị sẵn trong phòng, nhưng Trương phu nhân lại không muốn động đũa.
Phu nhân, cẩn thận cảm lạnh.
Ma ma quản sự đắp thêm áo lên vai Trương phu nhân.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.