Chương 351: Cực kỳ thân thiết
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 1793 chữ
- 2022-02-04 05:26:50
Trượng phu nhân vốn có làn da trắng nõn, lúc ở nhà khóc một trận, bây giờ ra ngoài lại hứng gió lạnh nên hai má vừa đỏ vừa sưng, trông cực kỳ đáng8 thương.
Lâm phu nhân bước lên kéo Trương phu nhân vào phòng trong. Bà sờ bàn tay lạnh buốt của Trương phu nhân, hỏi thăm:
Đã xảy ra chu3yện gì thế? Ra ngoài mà không mang cả lò sưởi tay sao?
Trượng phu nhân vừa nói dứt lời, chợt thấy rèm cửa khẽ động một cái, sau đó, nàng bất ngờ bắt gặp một cặp mắt to tròn, trong veo và sáng rỡ. Trong đôi mắt ấy, ngoại trừ vui vẻ thì không còn bất cứ cảm xúc nào khác.
Châu Châu, mau vào đây.
biệt.
Nếu như Trương thị không nói thì cô còn không biết Trương thị và mẹ của Đàm Tử Canh gặp nhau ở nhà họ Thân. Nói cách khác, nhà họ Thân đã hiểu rõ tình hình của Đàm Tử Canh từ lâu. Ngụy đại nhân cho người đi điều tra tình hình của điện trang tại Hưng kia nhưng đến bây giờ vẫn chưa tìm thấy ông chủ điện trang đó.
Lúc ở Sơn Tây, Ngụy Nguyên Kham không nể mặt bất cứ ai, tại sao ở nhà họ Cố lại đặc biệt như vậy? Người như Ngụy Nguyên Kham chắc chắn sẽ không làm những chuyện vô ích, hắn tiếp cận Cố Sùng Nghĩa thể này, rốt cuộc trong lòng đang mưu tính chuyện gì?
Thôi Trinh ngồi xuống, cất tiếng hỏi:
Hiện tại đã điều tra được gì rồi ạ?
Trượng phu nhân ngỡ ngàng nói:
Di mẫu, có phải cháu ngốc quá không, mấy chuyện này cũng không nghĩ ra. Bảo sao tình cảm của di mẫu và di phụ lại tốt như vậy.
Không đợi Lâm phu nhân tiếp lời, Trương phu nhân văn về khăn tay, nói tiếp:
Không sợ di mẫu chê cười, trước khi cháu gả cho Hầu gia, nghe nói Hầu gia thắng trận ở Bắc Cương, cháu đã kính phục chàng từ tận đáy lòng. Sau khi gả vào nhà họ Thôi, cháu đã âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải làm Hầu gia vui vẻ, luôn luôn vui vẻ. Cháu hy vọng Hầu gia có được tất cả những chuyện vui vẻ, tiếc là đời không như mơ, thái phu nhân đã thành ra như vậy, cháu cũng mãi không thể mang thai.
Trương phu nhân nhìn Cố Minh Châu:
Sắc mặt Châu Châu càng lúc càng hồng hào rồi đấy.
Lâm phu nhân cười đáp:
Nó vẫn thế thôi, được cái là cao hơn chút rồi. Bình thường ta không nhận ra, đến lúc tủ nương đo quần áo mới biết.
Trượng phu nhân tỏ vẻ ân cần:
Chẳng phải giờ này Chầu Châu nên đi ngủ rồi sao? Cháu nhớ di mẫu từng nói mấy năm nay Châu Châu rất ham ngủ.
Lâm phu nhân kéo Châu Châu ngồi xuống:
Bình thường cũng đi ngủ sớm đẩy, ban ngày lại không ngủ nhiều. Bây giờ thì cả ngày chạy ra ngoài nhưng vẫn tràn đầy năng lượng thế này.
Trong thư phòng.
Thôi Trinh có cảm giác dường như Ngụy Nguyên Kham trước mặt đã hoàn toàn thay đổi. Trên người hắn không còn uy thể lạnh lùng kia nữa, nhất cử nhất động của hắn đều bộc lộ sự kính trọng dành cho Cố Sùng Nghĩa.
Lâm phu nhân biết Cổ Sung Văn không những mua thóc gạo mà còn có một cửa hàng mua bán tạp hóa, đồ đạc bài trí, sử dụng trong nhà đều có đủ, tuy không ít thứ là đồ cũ hỗn tạp nhưng nếu sửa chữa cẩn thận thì chẳng khác gì đồ mới. Muốn tốn ít bạc mà mua được đồ tốt một chút thì đương nhiên mua những thứ này là có lợi nhất, Trưởng phu nhân làm vậy cũng không có gì sai.
Lâm phu nhân kéo tay Trương thị:
Cháu không làm gì sai cả, nếu là ta, có lẽ ta cũng sẽ làm vậy.
Trương phu nhân khẽ mỉm cười.
Cố Minh Châu nhón một viên mứt hoa quả bỏ tọt vào miệng. Vừa rồi cô không nhìn lầm đấy chứ? Lúc nhắc đến chuyện Thối Trinh thắng trận ở Bắc Cương, hình như trong mắt Trương thì có một cảm xúc đặc
Cháu không nên làm vậy.
Trương phu nhân áy náy nói:
Vốn dĩ cháu không hiểu về nhà họ Đàm ở Phúc Kiến, lại quá lỗ mãng, nếu như nhà họ Đàm thực sự là loại người đó, há chẳng phải liên lụy đến nhà họ Cổ hay sao?
Lâm phu nhân an ủi:
Vụ án vẫn chưa điều tra rõ, cháu cũng đừng quá lo lắng, cho dù đúng là thế thật thì cũng không trách cháu được, đều là lựa chọn của bản thân thôi.
Lâm phu nhân không ngờ Trương thị đến đây là vì chuyện này. Bà nhấc ấm trà, rót một chén cho Trương thị:
Không vội, cháu uống ngụm trà cho ấm người đi đã. Chuyện này có gì đầu cơ chứ, cháu cũng không ngờ được nhà họ Đàm sẽ xảy ra chuyện mà.
Trượng phu nhân khẽ gật đầu, nàng cầm chén trà lên nhấp một ngụm cho nhuận giọng rồi đón lấy lò sưởi tay từ tay quản sự nhà họ Cổ. Lúc này, sắc mặt nàng mới khá lên phần nào:
Lần trước cháu đến nhà họ Thân chơi, gặp mẹ của Đàm tam gia. Phu nhân nhà họ Đàm vào kinh thăm con trai, trên đường vừa hay gặp nữ quyển nhà Thân ngự sử, nhà họ Thân và nhà họ Đàm liền cùng kết bạn đồng hành vào kinh, thế nên bữa tiệc của nhà họ Thân lần đó, nhà họ Thân đã mời mẹ của Đàm tam giá đến dự.
Ma ma quản sự đứng bên cạnh Trương phu nhân vội vàng cúi đầu nhận lỗi:
Là sơ xuấ9t của chúng nô tỳ.
Không trách bọn họ.
Trương phu nhân ngước lên, cặp mắt vốn trong veo thường ngày giờ đây đỏ vằn tia máu:
Là cháu v6ội vàng muốn tới chỗ di mẫu, tiện tay bỏ lại lò sưởi tay trong phòng.
Nói xong, Trương phu nhân cụp mắt, nét mặt ngập tràn vẻ thấp thỏm lo âu:
5Di mẫu, cháu đã nghe nói chuyện ở hẻm Hoa Sen. Đều tại cháu không tốt, nhà họ Đàm là cháu tiến cử cho bên hẻm Hoa Sen.
Hai má Trương phu nhân hơi ửng đỏ:
Cháu... cháu nói thật mà. Trong lòng Hầu gia đều là chuyện lớn của triều đình, cháu đã không giúp được gì, sao còn có thể gây thêm rắc rối cho Hầu gia nữa?
Cái gì mà rắc rồi mới chẳng không rắc rối.
Lâm phu nhân thở dài:
Di mẫu thấy cháu quá cẩn thận rồi, người một nhà đầu thể tính toán chuyện này, thế khác nào coi nhau như người ngoài đâu?
Hòa thượng chạy được những miếu thì không tập hợp những manh mối này lại chắc chắn chúng sẽ cùng chỉ về một hướng nào đó.
Không biết mấy người họ còn phải nói chuyện đến lúc nào.
Lâm phu nhân nhìn Trượng phu nhân, nói:
Cháu cũng đừng câu nệ, chúng ta cùng thêu thùa mấy thứ, ăn chút trà bánh rồi từ từ chờ đi.
Đừng.
Trương phu nhân vội ngăn cản Lâm phu nhân:
Hầu gia không có... chỉ là Hầu gia nghe chuyện nên lo lắng, cháu cũng cuống nên mới không nói rõ với chàng. Hầu gia đối xử với cháu rất tốt, trước giờ chưa từng trách mắng cháu vô cớ.
Thấy dáng vẻ bênh vực phu quân như một tiểu cô nương của Trương phu nhân, Lâm phu nhân không khói bật cười thành tiếng:
Cháu xem đi, nó bắt nạt cháu thế này mà cháu còn nói đỡ cho nó.
Trương phu nhân ngồi nhấp từng ngụm từng ngụm trà nhỏ, lòng vẫn nặng nề tâm sự.
Thấy thế, Lâm phu nhân bèn nói:
Trinh ca nhi trách móc cháu vì chuyện này à? Lát nữa di mẫu sẽ đi hỏi nó.
Nghe vậy, Trưởng phu nhân ngây người.
Lâm phu nhân mỉm cười giải thích:
Bất kể trong nhà ngoài ngõ có chỗ nào cần nó ra mặt, đương nhiên phải giao cho nó làm rồi.
Trương phu nhân gật đầu, đoạn nàng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, có vẻ như rất mong ngóng Thối Trinh.
Cố Minh Châu vẫn luôn nhìn Trượng phu nhân, cô cảm thấy vô cùng hứng thú với nhất cử nhất động của Trương phu nhân lúc này. Cha mẹ cô ân ái là thế nhưng cô lại chưa từng nhìn thấy biểu cảm giống Trượng phu nhân trên gương mặt mẹ.
Trương phu nhân nói:
Đàm phu nhân sắp xếp cho Đàm tam gia xong liền vội vàng quay về Phúc Kiến. Gần đây cháu cũng mới nghe Mạnh phu nhân ở hẻm Hoa Sen nói, phu nhân nhà họ Đàm ưng ý Minh Uyển, Đàm tam gia cũng có ý với Minh Uyển.
Lâm phu nhân gật đầu:
Lão phu nhân nhờ Hầu gia nhà ta đến nhà họ Đàm bàn chuyện hôn sự của hai đứa bé, vốn dĩ là chuyện tốt, không ngờ lại xảy ra sơ suất như vậy.
Lâm phu nhân cũng nhìn thấy con gái vừa vào phòng, bà ân cần hỏi:
Con chạy đi chạy lại không thấy lạnh à?
Cố Minh Châu chạy đến bên cạnh Lâm phu nhân, thân mật kéo cánh tay bà, rồi như thể lúc này mới nhìn thấy Trương phu nhân, cô quay sang hành lễ với Trương phu nhân:
Tẩu tẩu.
Phu nhân nhà họ Đàm lần đầu vào kinh, không thông thạo tiếng phổ thông lắm. Cháu thấy bà ấy tránh vào một góc không nói chuyện với ai nên mới đến bắt chuyện với bà ấy mấy câu. Lúc ấy cháu mới biết con trai phu nhân nhà họ Đàm vừa nhậm chức trong quân doanh kinh thành.
Lúc trước Cố lão phu nhân đặc biệt dặn dò cháu rằng Minh Uyển cũng không còn nhỏ nữa, lão phu nhân bảo cháu để ý mấy thanh niên tài tuần trong kinh xem có ai mà làm mai cho Minh Uyển. Cháu thấy con người Đàm phu nhân không tệ, Đàm thượng thư lại là người có tiếng tăm nên mới có ý giới thiệu hẻm Hoa Sen cho bà ấy. Vừa hay phu nhân nhà họ Đam muốn thuê nhà, sắm sửa đồ đạc cho Đàm tam gia ở kinh thành. Thì Cổ lão gia cũng có một cửa hàng như vậy đó, lúc này cháu mới nhắc với Đàm phu nhân một câu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.