Chương 360: Thằng bé có biết không?
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 1607 chữ
- 2022-02-04 05:27:03
Ngụy Nguyên Kham bước ra khỏi phủ Hoài Viễn hầu, Sơ Cửu lập tiến lên đón:
Đại nhân, giờ chúng ta về phủ sao?
Sơ Cửu suýt 8nữa là cần phải lưỡi. Cố đại tiểu thư nói chuyện với Tam gia, hắn ta ở bên cạnh nghe cả tối, không ngờ hắn ta lại gọi
đại nhân
t3heo Cổ đại tiểu thư.
Ngụy Nguyên Kham nhìn đồng hồ cát:
Không còn sớm nữa, cũng nên chuẩn bị lên triều rồi.
Lý thải phu nhân gật đầu nói:
Các cháu đi đi!
Ba huynh đệ lần lượt ra ngoài, Viên phu nhân đang định tiến lên hầu hạ Lý thái phu nhân thì bà phất phất tay:
Ở đây không cần con, con cũng thức trắng đêm rồi, về nghỉ một lát đi.
Đuổi hết đám con cháu đi rồi, Lý thái phu nhân để ma ma quản sự đỡ vào phòng. Trong phòng không có người ngoài, Lý thái phu nhân ngẩng đầu nhìn bức tranh hoa mai trong trời đông lạnh đang treo trên tường. Đó là bức tranh Ngụy hoàng hậu vẽ trước khi gả vào phủ Lỗ vương.
Ngụy Nguyên Kham thay y phục xong mới vào phòng chính.
Lý thái phu nhân và Viên phu nhân đang ngồi trên noãn tháp. Vừa nhìn thấy Ngụy Nguyên Kham, trên khuôn mặt Lý thái phu nhân mới lộ ra nụ cười:
Cuối cùng cũng trở về rồi. Trời lạnh thế này mà còn phải bôn ba ở bên ngoài. Cũng không biết rốt cuộc triều đình cho cháu bao nhiêu bổng lộc, đáng để cháu bản mạng thế này không nữa.
Nói vậy thì là Hoài vương tính kế Thái tử rồi?
Ngụy Nguyên Chẩn nói:
Chẳng phải vụ án này là thuận theo vụ án binh loạn của Lâm Tự Chân mà điều tra tiếp ư? Nghĩ kĩ lại thì cũng rất hợp lý. Thái tử bị kéo xuống thì người tiếp theo có khả năng trở thành trữ quân là Hoài vương.
Ngụy Nguyên Chẩn nói đến đây, trên mặt xuất hiện vẻ mặt vui sướng:
Mua bán ngựa chiến, buôn lậu hàng nhập ngoại, đây đều là bút tích của Thái tử và Hoài vương. Để xem xem chúng còn có thể đổ tội lên đầu ai nữa. Tam đệ, đệ có điều tra vụ án này tiếp không? Ta muốn xem xem Hoài vương còn có thể xoay xở thế nào.
Căn phòng lặng đi trong phút chốc. Ngụy Nguyên Kham nhìn Ngụy Nguyên Hoằng:
Đại ca ở Hồng Lư tự thì hãy lưu tâm đến chuyện tiến công của Nam phiên và Tây phiên nhiều hơn.
Nhị ca cũng vậy. Có thể trong kinh doanh sẽ phát hiện ra điểm kì lạ.
Ngụy Nguyên Kham nói:
Kẻ đó cài cắm người và cơ sở ngầm ở mọi nơi, không biết lúc nào chúng mới nổi lên gây sóng gió.
Ngụy Nguyên Kham gật đầu:
Tuy trước mắt Bộ Hình chỉ bắt Bàng nhị lão gia những nhà họ Thân sẽ bị liên đới nhanh thôi, Thần Đồng Hoài và Thần Quý Thành thường xuyên qua lại với phủ Hoài vương. Những học trò khác họ mà tộc học nhà họ Thân thu nhận vẫn luôn làm việc cho nhà họ Thân. Thân tiên sinh - gian tể ở Đông cung là người của nhà họ Thân. Hoàng thượng vốn đã nghi ngờ chuyện này rồi, giờ nhà họ Thân lại để lộ ra sơ hở, chắc chắn Hoàng thượng sẽ lệnh cho Bộ Hình điều tra đến cùng.
Thân Quý Thành là Thượng thư Bộ Lễ, chuyển quản chuyên khoa cử, chắc chắn mấy năm nay y đã lấy lòng không ít nhân tài cho Hoài vương. Khoảng thời gian tới, triều đình khó tránh sẽ xảy ra một phen tranh chấp. Bất kể người hãm hại Thái tử có phải là Hoài vương hay không thì Quý phi cũng sẽ bắt lấy thời cơ này mà chèn ép phủ Hoài vương, tốt nhất là khiến Hoài vương không thể tranh đoạt vị trí trữ quân được nữa.
Ngụy Nguyên Kham gật đầu. Chắc chắn là Nhị t5húc đã kể tình hình cho tổ mẫu rồi. Có lẽ giờ tổ mẫu đang lo lắng lắm.
Ngụy Nguyên Kham trở về Ngụy phủ, Ngụy Nguyên Hoằng lập tức nói:
Nhị thúc nói phủ Hoài Viễn hầu xảy ra chuyện, bọn ta vẫn luôn ở nhà đợi tin, tổ mẫu cũng không ngủ được, chỉ sợ độ làm việc cho triều định lại bị người ta chỉ trích.
Lý thái phu nhân nghe vậy thì hiểu:
Cũng có nghĩa là người hãm hại Thái tử không nhất định là Hoài vương nhưng kết cục của Hoài vương cũng sẽ không tốt hơn Thái tử?
Ngụy Nguyên Hoằng nghe đến đây liền nói:
Vậy tam đệ thì sao? Đệ định điều tra người thực sự đứng đằng sau sắp đặt ván cờ này ư?
Ngụy Nguyên Kham gật đầu:
Không tìm được kẻ này, chỉ e Đại Chu sẽ đại loạn.
Chẩn ca nhi, đừng nói lung tung.
Viên phu nhân nhíu mày nhìn Ngụy Nguyên Chẩn:
Con hiểu cái gì, tam đệ con có suy nghĩ riêng.
Con nói chẳng sai gì cả.
Ngụy Nguyên Chẩn nói:
Tam đệ đi Sơn Tây điều tra vụ án, không biết kẻ nào trong kinh đồn là tam đệ cố ý nhằm vào Thái tử vì báo thù cho cha. Nếu tam đệ không điều tra rõ ràng, chỉ e những tội danh kia đã đổ lên đầu tam đệ rồi. Lúc ấy Hoài vương và Túc vương đều rụt đầu trong phủ không chịu ra mặt. Đây chẳng phải là ngồi yên xem kịch, mong Thái tử và nhà họ Ngụy lưỡng bại câu thương sao? Giờ cũng đến lúc chúng phải nếm mùi khổ sở rồi.
Viên phu nhân siết chặt khăn tay:
Nghe mà ta thấy lo lắng quá.
Biết được là chuyện tốt.
Lý thải phu nhân nói:
Chúng ta cũng có thể đề phòng trước. Không biết mới đáng sợ.
Viên phu nhân đứng dậy:
Hoài vương phủ thế nào rồi? Liệu có ai lại nói con làm việc thiên tư..
Không đâu.
Ngụy Nguyên Hoằng giải thích giúp đệ đệ mình:
Tam đệ đã nói, là Bộ Hình bắt người nhà họ Bàng, chuyện này không liên quan đến tam đệ.
Ngụy Nguyên Kham nói:
Đại ca yên tâm đi. Lần này là Bộ Hình dẫn người bắt đệ đệ nhà mẹ đẻ Hoài vương phi, không liên quan đến đệ. Đệ cũng giao hết manh mối điều tra được cho Bộ Hình rồi.
Ngụy Nguyên Hoằng than thở:
Tuy rằng triều đình để để điều tra vụ án nhưng chuyện liên quan đến Hoàng tử, có thể tránh đi cũng tốt, đỡ chuốc họa vào thân.
Ngụy Nguyên Kham nói:
Đệ đi thay y phục rồi gặp tổ mẫu.
Còn về thay y phục gì nữa?
Ngụy Nguyên Chẩn cũng bước nhanh tới đón, trùng hợp nghe được câu này thì kéo Ngụy Nguyên Kham:
Bên chỗ tổ mẫu đã chuẩn bị đầy đủ rồi.
Ngụy Nguyên Kham nhìn xung quanh, thấy Lô ma ma vẫn luôn đứng ở bên cạnh thì mới gật đầu, đi theo Ngụy Nguyên Chẩn đến sân viên của Lý thải phu nhân.
Vào đến cửa là hắn đến phòng ngách để thay y phục. Ma ma quản sự trong sân viện Lý thải phu nhân đã đợi sẵn ở đó. Nhìn thấy Lô ma ma đến, ma ma quản sự lập tức lui sang một bên.
Lô ma ma hầu hạ Ngụy Nguyên Kham thay áo ngoài, phát hiện ra bên trong áo dài còn có một chiếc áo khoác không tay. Chiếc áo khoác ấy ngắn, vừa nhìn là biết là của con gái.
Lô ma ma tựa như không phát hiện ra điểm khác lạ gì, sắc mặt vẫn như thường mà gấp gọn gàng chiếc áo khoác ngắn kia. Chuyện còn lại thì giao cho hai tên đầy tớ làm.
Viên phu nhân nói không lại con trai nhỏ, chỉ đành nhìn Ngụy Nguyên Kham:
Kham ca nhi, chuyện nên làm thì làm, đừng nghe nhị ca con, nó không hiểu gì cả, chỉ được cái liều lĩnh thôi.
Ngụy Nguyên Chẩn còn muốn nói gì đó nhưng lại bị Viên phu nhân trừng mắt, chỉ đành ngậm miệng lại.
Đi thôi.
Viên phu nhân nhìn Ngụy Nguyên Hoằng và Ngụy Nguyên Chẩn:
Để Thái phu nhân và Kham ca nhi nói chuyện với nhau.
Vội vàng cái gì?
Lý thái phu nhân nói:
Ta cũng không có gì đặc biệt muốn dặn Kham ca nhi. Cả nhà cùng nghe đi, biết đâu còn có thể đưa ra chủ ý gì đó.
Lý thải phu nhân lại nói tiếp:
Ngồi xuống cả đi! Nghe Kham ca nhi nói.
Bà nhìn Ngụy Nguyên Kham:
Chuyện lần này của phủ Hoài vương có lớn hay không?
Cùng là xưng hô, Cố đại tiểu thư gọi một tiếng, Tam gia liền lập tức trở nên ôn hòa, thậm chí đến cái9 áo khoác ngoài Thái phu nhân làm cho cũng đã được mang đến. Còn hắn ta gọi một câu liền cảm thấy bản thân đang ở trong chuồng heo6 luôn rồi.
Sơ Cứu cúi đầu, hằng giọng:
Trong nhà sai người đến hỏi.
Hắn luôn âm thầm tính kể người khác, giờ cuối cùng cũng gặp quả báo rồi.
Trong mắt Lý thải phu nhân lóe lên hận thù:
Tiếc là bách tính của Đại Chu cũng bị liên lụy theo.
Ma ma quản sự tiến lên cẩn thận bóp chân cho Lý thái phu nhân.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.