Chương 462: Chủ sự
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 1376 chữ
- 2022-02-06 09:23:01
Nghe thái phu nhân nhắc tới hôn sự của Kham ca nhi, Viên phu nhân sững sờ ngay tại chỗ. Hình như Kham ca nhi không có ý định thành thân8 mà.
Mẹ.
Viên phu nhân hỏi:
Có phải trong lòng mẹ đã chọn được người thích hợp rồi không? Là cô nương nhà nào thể ạ, con đã3 gặp bao giờ chưa?
Cha mẹ đặt tên cho đệ đệ là Cố Tử Thuần, mẹ gọi đệ ấy là Thuần ca nhi.
Cha mẹ đặt cái tên
Thuần
là mong đệ đệ chất phác thuần hậu, hai người họ đặt cái tên này lúc
bệnh ngu dại
của cô vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn.
Lý thải phu nhân vẫn cười không nói.
Viên phu nhân lộ vẻ oán giận.
Hay là thế này đi.
Lý thái phu nhân nói:
Con đi hấp cho mẹ hai quả lê, mẹ sẽ nói cho con biết.
Lý thái phu nhân cố nén cơn buồn cười, cô con dâu này của bà điểm nào cũng tốt, mỗi tội là thành thật quá.9 Thứ bày ra sờ sờ trước mắt nó rồi nhưng nếu không chỉ rõ cho nó, nó cũng sẽ không nghĩ linh tinh. Hơn nữa hai đứa Kham ca nhi và Châu6 Chấu nhanh nhạy quả, nếu chờ đến khi con dâu bà tự phát hiện chắc lúc ấy đã đổi thiếp canh với nhà họ Cổ luôn rồi.
Mẹ.
Viên5 phu nhân sốt sắng giục:
Sao mẹ không nói gì? Mẹ làm con sốt ruột quá!
Viên phu nhân khó xử nói:
Hai quá nhiều quá, lễ tính hàn, hôm qua mẹ đã lén bảo ma ma quản sự làm hai quả rồi.
Lý thái phu nhân không ngờ chuyện này cũng có thể bị con dâu phát hiện ra, nhưng vì ăn lề, bà bèn cứng miệng ngụy biện:
Đó là vì Trần ma ma trong phòng mẹ bị ho, mẹ bảo bà ấy hấp lệ ăn cho khỏi.
Cố Minh Châu dặn:
Ta dẫn người qua đó, đợi mẹ tỉnh lại, ma ma hãy nói. Ta sẽ xử lý mọi việc ổn thỏa.
Theo ý của tộc di mẫu, cô sẽ cho người theo Trâu Tương đưa linh cữu về Hồ Bắc, mai táng tộc di mẫu ở phần mộ tổ tiên nhà họ Trâu. Đến khi chuyện bên đó thu xếp ổn thỏa rồi lại đưa Trâu Tương về kinh thành.
Cố Minh Châu đi ra khỏi phòng Lâm phu nhân, đang định đến phòng khách dặn dò quân sự trong viện làm việc thì thấy quân sự bước vào bẩm báo.
Quản sự nói:
Tương đại gia sai người đến báo tin, di thái thái qua đời rồi ạ.
Cố Minh Châu đã sớm có dự liệu, chỉ là không ngờ bọn cô vừa đi, Trâu Lâm thị đã qua đời. Có lẽ thật sự giống như Dương ma ma nói, Trâu Lâm thị sợ ảnh hưởng đến mẹ và đệ đệ nên đã cố gắng chống đỡ đến bây giờ.
Cố Minh Châu nhìn về phía tiểu viện của mẹ:
Mẹ vừa ngủ, lát nữa hãy vào bẩm báo.
Bây giờ mẹ không thể ra ngoài đi lại, biết chuyện cũng chỉ có thể dặn dò người dưới làm việc, mà mấy chuyện này cô cũng sắp xếp được.
Dương ma ma gật đầu.
Khắp trong ngoài phủ đã được dọn dẹp sạch sẽ, trong phòng mẹ còn đặt mấy chậu hoa lan. Tháng này mẹ bôn ba đi về hai lượt, cũng may quản sự trong nhà hầu hạ tốt nên mới không mắc phải bệnh tật gì.
Mạc Dương Minh bắt mạch cho Lâm phu nhân, cơ thể phu nhân đã không có gì đáng ngại nên bà đã để đơn thuốc lại rồi quay về Thượng Thanh quản, Cố Minh Châu cảm thấy thời gian này người thay đổi lớn nhất chính là đệ đệ. Đệ đệ ăn được ngủ được, lúc mới sinh thể trạng đệ ấy hơi yếu ớt nhưng bây giờ đã vừa trắng trẻo vừa mập mạp.
Cố Minh Châu thay xong quần áo, trước khi lên đường cô lại dặn dò quản sự:
Đến hẻm Hoa Sen xem thế nào, có tin tức gì phải báo cho ta biết ngay.
Nhà họ Đam muốn thông qua hẻm Hoa Sen để tiếp cận phủ Hoài Viễn hầu nhưng bị bọn họ phát hiện ra manh mối trước một bước. Trước kia cha từng nhắc nhở hẻm Hoa Sen, nhưng hẻm Hoa Sen cứ không chịu nghe, vẫn cố thu vén hôn sự với nhà họ Đàm. Bây giờ Đàm Định Phương bị nhốt vào đại lao Long Cẩm Ủy, đại gia nhà họ Đàm cũng sẽ bị triều đình tra hỏi, hẻm Hoa Sen thấy tình hình như vậy chắc không dám qua lại với nhà họ Đầm nữa mới phái.
Vốn là một chuyện vui, đột nhiên lại biến thành tai họa.
Lão phu nhân nhà họ CỔ cứ nghĩ mà sợ hãi, muộn thêm chút nữa là hai nhà đã trao đổi thiếp canh, định xong ngày cưới rồi.
Lão phu nhân nói:
Hay là sai người đi hỏi thăm xem, rốt cuộc có phải là Long cấm ủy không?
Cố Sùng Văn vô cùng kinh hãi, ông ta lau mồ hôi lạnh trên trán:
Con tận mắt nhìn thấy mà, nếu là nha môn khác thì con nhất định sẽ đi nghe ngóng thử, nhưng quan phục của Long Cẩm Ủy khác với những nha môn khác, con tuyệt đối sẽ không nhìn nhầm.
Viên phu nhân không tin:
Mẹ không nếm thử à?
Không hề, lúc ấy mẹ ngủ rồi.
Viên phu nhân vặn lại:
Mẹ ngủ rồi sao mẹ biết?
Lý thái phu nhân phân bua:
Tại lúc sáng Trần ma ma nói với mẹ đấy chứ.
Thái phu nhân giảo biện chỉ vì hai quả lê, tuy Viên phu nhân rất không tình nguyện nhưng cuối cùng vẫn mềm lòng:
Một quả lê, không thể nhiều hơn.
Lý thái phu nhân bất đắc dĩ đồng ý:
Được rồi, chọn quả to một chút, bỏ nhiều đường vào.
Viên phu nhân lại hỏi tiếp:
Vậy bây giờ mẹ có thể nói cho con biết rồi chứ? Rốt cuộc là cô nương nhà nào?
Cố Minh Châu biết cha mẹ nhọc lòng lo nghĩ, muốn sau này đệ đệ có thể chăm sóc cô chu đáo.
Nhũ mẫu đang dỗ Thuần ca nhi ngủ, Lâm phu nhân cũng nằm xuống nghỉ ngơi. Về đến phòng mình, cơ thể bà cũng thoải mái hơn, chỉ trong giây lát đã chìm vào giấc ngủ.
Lý thải phu nhân nhìn dáng vẻ lo lắng của con dâu, vẫn chưa thỏa mãn:
Lát nữa chúng ta vừa ăn lê vừa nói đi.
Viên phu nhân đành chịu:
Con biết rồi ạ.
Bị thải phu nhân trêu chọc như vậy, cảm giác lo lắng đè nặng trong lòng bà cũng vơi đi một phần.
Hay là con tiện tay làm địa điểm tâm nữa đi?
Chỉ là không biết cuối cùng nhà họ Đàm có giở thủ đoạn gì nữa hay không, cũng may bên đó có Phùng biểu ca theo dõi giúp, cô mới có thể yên tâm hơn đối phần.
Hẻm Hoa Sen quả nhiên vô cùng hỗn loạn.
Nhưng như vậy liệu có thẳng thắn quá không?
Cố Minh Châu bảo vệ mẹ và đệ đệ về đến Hầu phủ.
Sau lưng vang lên giọng nói của Lý thải phu nhân, Viên phu nhân vờ như không nghe thấy, bà rảo bước chân, biến mất nơi cuối hành lang dài.
Trên mặt Lý thái phu nhân lộ rõ ý cười, bà phải nghĩ xem lúc sang phủ Hoài Viễn hầu phải mang những gì. Hay là mang chữ Kham ca nhi viết với tranh nó vẽ đi nhỉ? Để cho Lâm phu nhân xem kỹ, nói không chừng lại thích khám ca nhi thì sao?
Gương mặt Cố lão phu nhân tái mét. Trong phòng vang lên tiếng lẩm bẩm của Cố lão thái gia. Ngày nào Cố lão thái gia cũng uống say túy lúy, chẳng biết gì về chuyện xảy ra trong nhà, gặp chuyện khó khăn lại cho người đi gọi Cố Sùng Nghĩa, hoàn toàn không có dáng vẻ của người làm chủ một gia đình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.