Chương 501: Giả mạo chỉ dụ của vua


Nghe được lời Hoàng Xương nói, Đức phi lắc đầu theo bản năng.


Không được, không được!
Đức phi sốt ruột đến mức đôi mắt ứng 8đỏ:
Trong cung vẫn còn Ngụy hoàng hậu và Thái hậu nương nương, nếu như chúng ta ra tay chắc chắn sẽ bị bọn họ bắt được.


Ho3àng Xương không tiếp tục khuyên nhủ mà chỉ nói:
Vậy thì chỉ có thể không chiến đã bại, đợi Ngụy hoàng hậu và Thái hậu cũng đến chất9 vấn nương nương thôi. Nương nương đã nghĩ ra là phải giải thích thể nào chưa? Ngụy hoàng hậu là người như thế nào, không phải nương6 nương không biết đấy chứ? Nếu Tô Phủ đã điều tra đến những người phụ nữ kia thì Quý phi nương nương sẽ biết Nguyễn Cầm bên cạnh Cun5g vương là người của nương nương. Đến lúc ấy, Khương quý phi cũng sẽ đứng về phía Ngụy hoàng hậu.

Hoàng Xương đáp:
Nô tài sẽ nghĩa cách giải quyết, chỉ cần Túc vương gia đăng cơ ngồi lên ngai vàng rồi thì cứ bảo Hoàng hậu và Quý phi âm mưu hãm hại tân hoàng. Bọn họ chết đi thì phe phái của Quý phi cũng sẽ tan rã, nhà họ Ngụy và nhà họ Quách cũng thế, hao tổn quá nhiều nhân lực chỉ có thể phó mặc cho người xử lý.


Bọn họ có lợi hại đến đầu thì người cầm được chiếu thư đăng cơ vẫn là Túc vương, ngoài Túc vương ra, tất cả những kẻ khác đều là loạn thần tặc tử.

Cuối cùng Đức phi đưa ra quyết định:
Được, ta sẽ đi viết thư ngay.

Đức phi nhìn về phía điện Dưỡng Tâm:
Ngươi... Bây giờ ngươi muốn hại Hoàng thượng à?
Đôi mắt Hoàng Xương sâu thăm thẳm, ông ta nhìn Đức phi:
Nô tài đã chuẩn bị xong rồi, nếu như nương nương cũng chuẩn bị ổn thỏa thì nô tài sẽ hầu hạ Hoàng thượng uống chén trà này.

Đức phi trông đợi ngày đó đến nhưng trong đầu bà ta luôn là Hoàng thượng nâng đỡ Túc vương lên ngai vàng chứ chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ đi tới bước này.

Cho dù Hoàng thượng lập Túc vương lên làm Trữ quân, lúc Túc vương kế thừa Hoàng vị cũng sẽ không được thuận buồm xuôi gió. Người phải đối mặt với Ngụy hoàng hậu và Thái hậu nương nương, hiện tại trong cung người của chúng ta cũng không ít, người cứ xem như là mọi việc diễn ra sớm hơn dự định đi.

Hoàng Xương đáp:
Nô tài có thể mô phỏng một bản thánh chỉ cho Túc vương gia dẫn binh vào cung. Mấy năm nay nô tài theo hầu Hoàng thượng, có thể mô phỏng được nét bút của Hoàng thượng.

Đức phi trợn tròn mắt:
Ngươi muốn giả mạo chỉ dụ của vua? Nếu như để Hoàng thượng biết được thì sẽ bị lật tẩy ngay đấy...

Hoàng Xương lạnh lùng đáp:
Hoàng thượng sẽ không biết được đầu, bởi vì Hoàng thượng đã bị Ngụy hoàng hậu chọc cho giận đến mức trúng gió, đã bất tỉnh nhân sự chỉ còn hơi thở cuối cùng chờ Túc vương đến, giao giang sơn Đại Chu này lại cho Túc vương.

Đức phi choáng váng đầu óc.

Không còn thời gian nữa, người hãy đưa ra quyết định ngay bây giờ đi!
Dưới sự thúc giục của Hoàng Xương, cuối cùng Đức phi nói:
Ngoài những việc này ra, có chuyện gì cần ta làm nữa không?

Hoàng Xương nói:
Người phải viết một bức thư tay thông báo cho Túc vương gia, để Túc vương gia thông báo cho tất cả những người thân cận. Đầu tiên là chiếm lấy kinh doanh, nếu như có tướng lĩnh không phục thì lập tức hành quyết ngay.


Nếu không phải lần đó xảy ra chuyện, có lẽ bây giờ nổ tài vẫn còn bị lão gia Đông Hưng đó chèn ép, làm một Phó tổng quan nhỏ nhoi ở Tư lễ giảm. Những điều này nô tài đều hiểu rõ cá, tất cả mọi thứ nô tài có bây giờ đều là nhờ Đức phi nương nương ban cho.

Nói rồi, Hoàng Xương tiến lên trước dịu Đức phi:
Nên là nương nương không thể thất thể được, cho dù có liều cả tính mạng nô tài cũng phải nâng đỡ Túc vương gia lên kế thừa.

Được cảnh tay mạnh mẽ vững chắc của Hoàng Xương dìu lấy, dường như Đức phi có thêm một ít sức lực:
Chúng ta nên làm thế nào đây?


Nương nương cũng đừng vọng tưởng là vụ án không được điều tra rõ ràng. Ngoài Tô Phủ phủ Thuận Thiên ra, Kiều Tung của Bộ Hình cũng đang điều tra án. Kiều Tung biết thì không cần nô tài nói nữa nhỉ? Một khi tất cả mọi chuyện bị vạch trần, nương nương chẳng có cơ hội tránh thoát đầu, chỉ có thể cúi đầu nhận tội mà thôi.

Đức phi siết chặt nắm tay, Quý phi có thù tất báo tuyệt đối không chịu để yên, huống hồ gì bà ta nào chỉ tặng mỗi Nguyễn Cầm cho Cung vương? Từ lúc Cung vương mười một tuổi thì đã bị kỹ nữ do bà ta phải đi dụ dỗ mất rồi, cũng từ khi ấy Hoàng thượng bắt đầu nảy sinh lòng chán ghét với Cung vương. Nếu Nguyễn Cầm khai nhận những chuyện này thì Quý phi tuyệt đối sẽ không buông tha cho bà ta.
Còn cả hai lần sẩy thai của Ngụy hoàng hậu nữa... Có khi đều đổ hết cả lên đầu bà ta, khi ấy Hoàng thượng cũng chẳng bảo vệ được bà ta.
Hoàng Xương khịt khịt mũi, nhìn về phía tiểu hoàng môn:
Khi nãy có người tới à?

Tiểu hoàng môn trả lời:
Không ạ, chỉ có tiểu nhân ra ngoài đổi than trong lò sưởi ấm thôi.

Tiết trời đã ấm dần nhưng lửa than thì vẫn không thể thiếu được. Hoàng Xương gật đầu, tiểu hoàng môn đó không phải là người của ông ta, có rất nhiều cung nhân và nội thị ở bên cạnh Hoàng thượng, ông ta không thể lôi kéo tất cả bọn họ về dưới trướng mình được. Làm như vậy vô cùng nguy hiểm, nhỡ đâu sơ sẩy một chút là sẽ làm người khác nảy sinh lòng nghi ngờ ngay.
Dứt lời, Đức phi nhìn về phía điện Dưỡng Tâm:
Nơi này giao cho ngươi trước vậy.
Nhìn bóng dáng Đức phi rời đi, Hoàng Xương cười khẩy. Hoàng đế luôn thích những người phụ nữ vô dụng, đến thời khắc cuối cùng cũng chính người phụ nữ ấy tiễn Hoàng đế về Tây thiên.
Hoàng Xương quay về điện Dưỡng Tâm, bên trong nội điện có hai tiểu hoàng môn đang hầu hạ. () Tiểu hoàng môn: Thời Hán chỉ những hoạn quan có cấp bậc thấp hơn hầu cận bình thường một cấp. Sau này thì chỉ chung hoạn quan và tiểu thái giám vào thời nhà Thanh.
Hoàng Xương liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, chẳng biết tiểu hoàng môn đã mở cửa sổ ra tự bao giờ, một mùi hương kì quái loáng thoáng truyền ra từ trong nội điện.
Không đúng, Hoàng thượng biết chuyện Lương vương và Châu Trạch Thừa thì làm sao còn bảo vệ bà ta được nữa? Chỉ hận không thể băm nát bà ta ra làm nghìn mảnh mà thôi...
Đức phi cảm thấy như máu toàn thân bị rút cạn trong nháy mắt, bà ta nhìn Hoàng Xương chằm chằm:
Sẽ còn cách khác thôi, xưa nay người luôn có nhiều cách, không thể thấy chết không cứu vào lúc này được. Đừng quên người có được ngày hôm nay cũng là nhờ ta thủ thỉ không biết bao nhiêu lời tốt đẹp bên tại Hoàng thượng giúp người đấy.

Hoàng Xương ngước mặt lên nhìn Đức phi:
Nếu nô tài muốn không dây vào thì đã chẳng bày mưu tính kể cho nương nương như thế này rồi, nô tài tuyệt đối không dám quên ân đức của nương nương. Một khi vụ án của Châu Trạch Thừa được điều tra rõ ràng, nô tài cũng không thể chạy thoát nổi.


Còn nữa... Chỗ nô tài có danh sách những tướng lĩnh đi theo nhà họ Quách, nhà họ Ngụy và phương quý phi. Người phải để Túc vương gia xử lý những người này trước, giết chết bọn chúng thì đồng nghĩa với việc chúng ta đã thành công một nửa.

Nô tài sẽ mô phỏng viết chiều mời các vị nội các đại học sĩ mà Hoàng thượng tin tưởng vào cung, còn có đám người Phủ doãn Thuận Thiên - Tô Phủ nữa, những người này chịu trung thành cống hiến công sức cho Túc vương là tốt nhất, nếu như không được cũng phải...

Hoàng Xương làm động tác tay tỏ ý phải giết.
Đức phi nói:
Ngụy hoàng hậu, Thái hậu và Quý phi thì sao?


Lui xuống đi.
Hoàng Xương ra lệnh:
Ở đây có ta hầu hạ rồi.
Vốn dĩ việc này không hợp quy tắc, nếu Hoàng để biết chắc chắn sẽ quở trách Hoàng Xương nhưng Hoàng đế đã chẳng còn cơ hội ấy nữa rồi. Bây giờ trên dưới điện Dưỡng Tâm đều đã đổi thành người của ông ta.

Hoàng Xương sắp xếp tay chân đầu vào đó xong xuôi, bây giờ mới rót một chén trà, bước vào bên trong nội điện. Biết bao nhiêu ngày đêm rồi, cuối cùng ông ta cũng đợi được đến ngày hôm nay.
Hoàng thượng.
Hoàng Xương khẽ giọng gọi:
Đã nửa canh giờ rồi, ngài cũng nên dậy đi thôi.


Hoàng thượng nằm trên sạp chẳng có động tĩnh gì.


Hoàng thượng?


Hoàng Xương khẽ nâng cao giọng, Hoàng đế vẫn chẳng hề nhúc nhích.

Hoàng Xương đưa tay ra cẩn thận kiểm tra hơi thở của Hoàng đế, hô hấp hơi yếu ớt, hình như đã hôn mê rồi. Hoàng Xương mừng rỡ, nếu bệnh của Hoàng đế thình lình trở nặng thì ông ta đỡ phải phí công phí sức. Có điều để cho chắc chắn, ông ta vẫn sẽ đỡ Hoàng đế dậy rồi đổ chén trà trong tay vào miệng Hoàng đế. Hoàng đế ở trạng thái hôn mê nên hàm răng nghiến chặt, Hoàng Xương không thể rót nước trà vào được. Đúng lúc Hoàng Xương đang nóng ruột thì Hoàng đế đang được ông ta đỡ đột ngột trợn ngược mắt, cả người co quắp hết cả lại.

Hoàng Xương đưa tay bịt chặt lỗ mũi của Hoàng đế, ông ta lật người lại đè ngược lên người Hoàng đế để không phát ra âm thanh quá to. May mà hiện tại bên ngoài đều là người của ông ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.