Chương 502: Đã có chuẩn bị từ trước
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 1719 chữ
- 2022-02-06 09:24:21
Hoàng Xương thở phào một hơi, nhanh chóng lấy chiếu thư đã chuẩn bị xong xuôi ra.
Năm xưa Tiên hoàng ban lệnh xử lý mẫ8u tử Khang phi theo pháp luật nhưng đến khi Lỗ vương lên làm Hoàng đế thì bắt đầu tàn sát đẫm máu phủ Ô Táp nhà mẹ của Khang 3phi. Cả nhà ông ta là thông gia với nhà mẹ Khang phi nên đương nhiên cũng nằm trong số đó.
Đôi mắt cậu em phát sáng, gương mặt tràn ngập vẻ hân hoan.
Hoàng Xương và Đức phi ở trong điện Dưỡng Tâm chờ đợi tin tức. Người phải đi lần lượt đến cung Từ Ninh, cung Khôn Ninh, bắt lấy Thái hậu và Hoàng hậu trước là đồng nghĩa với việc nắm chắc được thế cục trong cung.
Cái gì?
Hoàng Xương nghe tiếng kêu thảm từ bên ngoài truyền tới, sau đó là âm thanh đao kiểm đánh nhau, ông ta siết chặt nắm tay định ra ngoài xem xét tình hình.
Gần như cùng lúc đó, tín sử do Hoàng Xương thức ngựa chạy nhanh ra khỏi thành. Gã phải chuyển tin tức này cho Lương vương. Kinh thành đại loạn, xin Lương vương thống lĩnh đại quân tiến đánh kinh thành.
Trên đường từ phủ Vĩnh Bình đến kinh thành cũng có một đội binh mã đang hành quân thần tốc, Đội kỵ binh này lao đi nhanh như tên bắn, chớp mắt đã biến mất trên đường chính.
Túc vương hô to:
Bản vương không hề mưu phản, phụ hoàng mật chỉ gọi bản vương vào cung! Cùng bản vương chiến đấu thoát vòng vây, sau chuyện này chắc chắn bản vương sẽ luận công mà bạn thưởng!
Hy vọng duy nhất củay là đánh được vào cung, mong là mẫu phi đã giúp y quét sạch trở ngại. Chỉ cần y được ngồi lên ngai vàng một cách thuận lợi, thiên hạ này sẽ là của y.
Hoàng Xương bảo người gửi thư tay của Đức phi ra ngoài, tất cả những người ủng hộ Túc vương đều sẽ khởi binh cùng với Túc vương, còn những tai mắt mà bọn họ đã cài cắm trong cung cũng sẽ ra tay cùng.
Người trong Cẩm quân của Lương vương gia cũng sẽ đánh thẳng vào cung, giúp một phần sức lực, tranh thủ chớp lấy thời cơ giết chết Thái hậu và Ngụy hoàng hậu.
Bọn họ cầm theo một lá cờ lớn, tỷ có nhìn thấy không? Đệ nhìn thấy rồi.
Cậu em trai đang theo học ở học đường trong tộc, nhận được mặt chữ ấy.
Đó là chữ Ngụy, nghe nói phủ Vĩnh Bình có một vị Ngụy tướng quân đang đánh trận, con đường này dẫn về kinh thành, có phải bọn họ đã đánh thắng trận nên Ngụy tướng quân thống lĩnh đội quân quay về kinh thành không?
Hoàng Xương vừa nghĩ đến đây thì đã nhìn thấy nội thị toàn thân đầy máu lảo đảo ngã vào đại điện, tiếp theo đó mấy Long Cẩm Ủy bước vào, sau cùng là... Nguy hoàng hậu.
Hoàng hậu nương nương tới rồi.
Hai tỷ đệ ven đường vừa mới mua đồ trên chợ phiên về, chỉ nghe thấy tiếng vó ngựa giã rền vang, sau đó người thuộc đội kỵ mã ấy biến mất ngay trước mắt.
Tỷ, có phải một nhóm người vừa đi qua không?
Túc vương nắm chặt từ danh sách, ánh mắt sắc lẹm như dao cau, sải những bước lớn về phía thân tín của mình.
Tào đại học sĩ theo sau lưng Túc vương, ông ta là quan văn nên không ngờ đến việc có một ngày lại phải chứng kiến cảnh tượng như thế này. Ông ta hít một hơi thật sâu, đợi vượt qua cửa ải trước mắt rồi thì nhà họ Tào sẽ thật sự trở thành ngoại thích, gia tộc nhà mẹ của Thái hậu. Cuối cùng ông ta cũng đã lấy được vinh hoa phú quý vô thượng này về cho nhà họ Tào.
Túc vương vừa tận mắt trông coi việc luyện binh, đứng trước mặt các tướng sĩ để khích lệ sĩ khí, nhìn thấy từng đôi mắt của các tướng sĩ, y cảm thấy kiên định lạ thường.
Vương gia.
Lần biển động ấy của phủ Ô9 Táp có rất nhiều người chết, ông ta trơ mắt nhìn cha mẹ, huynh đệ bị giết. Ông ta chật vật trốn chui trốn nhủi trong núi hòn6g tìm cơ hội xông vào nha môn, giết chết tướng quân và quan viên thống lĩnh binh lính, cho dù có chết cũng phải mang theo vài5 mạng người cùng lên đường, nhưng còn chưa kịp lên kế hoạch thì binh mã triều đình đã bao vây khắp núi lùng bắt những người chạy thoát.
Vào lúc chẳng còn đường nào để đi, ông ta đã được Lương vương cứu giúp. Lương vương là đứa con trai nhỏ nhất của Tiên hoàng. Tuy phản đối những việc làm của Lỗ vương nhưng trong tay chẳng có quyền bình gì, dâng tấu mấy lần xin triều đình nương tay song cũng chẳng được tiếp thu. Đến cả bản thân Lương vương cũng đang trong tình thể ngặt nghèo, có thể bị Lỗ vương tính kể bất cứ lúc nào.
Túc vương cau mày, lẽ nào những người này đã biết tin tức từ trước nên trốn hết cả rồi? Không thể nào, thông tin vừa từ trong cung gửi ra, bọn chúng không thể có thời gian chuẩn bị được.
Thân tín nói:
Là thật đấy ạ, những vị phó tưởng trong danh sách lẽ ra nên ở trong doanh làm nhiệm vụ nhưng tất cả đều chẳng thấy bóng dáng đâu.
Từ lúc ấy ông ta đã bắt đầu đi theo Lương vương, thề rằng có một ngày sẽ trả thù tên cẩu Hoàng đế, báo thù cho cha mẹ, huynh đệ và tất cả những người chết oan của phủ Ô Táp.
Lương vương sắp xếp một thân phận cho ông ta, ông ta để lại con trai nối dõi cho nhà họ Phỏ. Sau khi gửi gắm con trai nối dõi cho Lương vương xong thì tịnh thân vào cung.
Tiếng chém giết nổi lên khắp bốn bề, kinh doanh trở nên hỗn loạn.
Túc vương nắm chắc thanh kiếm bên eo, chẳng biết rốt cuộc trong cung đã xảy ra những gì, nhưng rõ ràng ý đồ của bọn họ đã bị kẻ khác phát hiện.
Nhìn thấy bóng dáng cữu cữu đang vội vã đi đến, Túc vương cho người bên cạnh lui ra rồi đi về phía Tào đại học sĩ.
Vương gia, trong cung xảy ra chuyện rồi.
Giọng nói của Tào đại học sĩ hơi khàn, ông ta hạ giọng nói:
Hoàng thượng biết nương nương bày mưu tính kể cho ngài suốt mấy năm nay rồi.
Gương mặt Túc vương biến sắc.
Hoàng Xương... làm sao thế? Xảy ra chuyện gì rồi? Hoàng Xương...
Giọng nói của Đức phi lại vang lên, Hoàng Xương hận không thể đổ một chén trà độc vào miệng Đức phi để bà ta bầu bạn cùng với tên hôn quân đó luôn. Nhưng mà sắp rồi... Ông ta chỉ cần nhẫn nại thêm một lúc nữa, đợi Lương vương vào kinh dẹp loạn, ông ta có thể đích thân giết chết ả đàn bà đó.
Cõi lòng Túc vương run lên, không thể dây dưa vào lúc này được, chậm trễ sẽ xảy ra biến:
Tập trung bình mã, cùng bản vương tiến cung!
Túc vương vừa dứt lời đã nhìn thấy một nhóm người tiến về phía y, những tướng lĩnh ấy người mặc giáp trụ, tay cầm thanh kiếm sắc bén, khi thể hùng hổ đi tới.
Là Triệu phó tướng, là người thuộc phe Thái hậu mà vương gia bảo chúng thuộc hạ trừ khử.
Nhìn dáng vẻ hùng hổ đi tới của Phó tướng Triệu là biết ngay bọn họ đã có chuẩn bị từ trước. Phó tướng Triệu rút thanh kiếm dài ở eo ra:
Túc vương mưu phản, các tướng sĩ cùng ta đuổi giết phản tặc.
Vương gia.
Một trong số các thân tín quay lại:
Không đúng lắm, những người có tên trên danh sách này đều không ở trong doanh.
Cái gì?
Tào đại học sĩ nắm chặt lấy cổ tay Túc vương:
Những nương nương đã ổn định tình hình trong cung, muốn ngài dẫn binh mã vào cung, đợi Hoàng thượng băng hà rồi ngài sẽ đăng cơ thành Hoàng đế.
Tào đại học sĩ nhét danh sách vào trong tay Túc vương:
Đây là những tướng lĩnh cần phải giải quyết, chuyện không thể chậm trễ, mau ra tay đi!
Phải.
Nhanh quá, chớp mắt đã chẳng thấy bóng dáng đâu.
Cảm giác đoạn tử tuyệt tôn ấy chẳng ai có thể hiểu được, nhưng vì báo thù thì việc gì cũng đáng giá cả. Cuối cùng, dưới sự mưu tính của Lương Vương, ông ta từng bước leo đến vị trí này, bây giờ là lúc ông ta giết chết Hoàng đế, phò tá minh chủ lên ngôi.
Một lúc lâu sau, Đức phi quay lại điện Dưỡng Tâm, nhìn thấy Hoàng để không động đậy gì trên sạp, bà ta ngã ngồi xuống ghế.
Hoàng Xương, người tới đây nhìn xem, có phải Hoàng thượng tắt thở rồi không? Hoàng Xương, Hoàng thượng băng hà rồi.
Giọng nói hoảng loạn của Đức phi lại vang lên lần nữa.
Trong vòng nửa canh giờ, Đức phi đã la hét mười mấy lần rồi. Hoàng Xương chẳng đủ kiên nhẫn dỗ dành Đức phi thêm. Ông ta đứng trước cửa đại điện, tỉ mẩn để mắt đến động tĩnh bên ngoài.
Hoàng nội quan, không ổn rồi! Hoàng hậu nương nương dẫn người đánh đến bên ngoài điện Dưỡng Tâm rồi. Hình như người của Long Cẩm Ủy đã đầu quân về phe Hoàng hậu nương nương rồi.
Tào đại học sĩ cưỡi ngựa chạy thẳng đến kinh doanh, cuối cùng cũng nhìn thấy người hầu cận của Túc vương.
Mau...
Suýt nữa là Tào đại học sĩ ngã từ trên lưng ngựa xuống, ông ta siết chặt tay người hầu cận:
Mau lên, đưa ta đi gặp Túc vương gia!
Hầu cận của Túc vương liên dầu Tào đại học sĩ đi đến thao trường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.