Chương 628: Lãnh Đạo Chính Thức.
-
Bố Y Quan Đạo
- Tịch mịch độc nam hoa
- 2431 chữ
- 2020-05-09 12:21:08
Số từ: 2424
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: vipvandan
Nhiều năm sau có rất nhiều người mượn đề tài phó thủ tướng Liên xuống thị sát Hoàng Hải và mượn đường sang Cảng Thành mà nói chuyện say sưa. Tất nhiên vấn đề mọi người thảo luận chỉ có một, đó chính là phó thủ tướng Liên đã nói ra những lời gì với ban ngành Cảng Thành, mà sau đó bộ dạng Cảng Thành chợt biến đổi.
Trước khi phó thủ tướng Liên đến thì bầu không khí chính đàn Cảng Thành cực kỳ trầm muộn, sĩ khí của mọi người giảm xuống, chia năm xẻ bảy. Hơn nữa hai vị đứng đầu khối chính quyền lại mâu thuẫn, tình cảnh giương cung bạt kiếm.
Nhưng sau khi phó thủ tướng Liên xuống thị sát Cảng Thành thì bầu không khí chính đàn chợt biến đổi, lập tức trở nên muôn màu muôn vẻ. Bầu không khí chính đàn trở nên nghiêm túc, mọi người khôi phục lại trạng thái đồng tâm hiệp lực như năm xưa, sức mạnh thành đồng vượt qua thời gian.
Cũng vì nguyên nhân như vậy mà lần thị sát của phó thủ tướng Liên được người ta ghi nhớ rất kỹ, lãnh đạo đã đi đến đâu, đã nói những gì, tất cả đều được người Cảng Thành kể với nhau rất say sưa. Mà quan trọng nhất chính là phó thủ tướng Liên xuống thị sát hai phường rồi gọi phó chủ tịch Trương ra vỗ ngực đảm bảo với nhân dân. Nhiều năm sau thì tình cảnh ngày đó được người ta nhắc đến và bầu không khí chợt kích động khó hiểu.
Nhưng sau khi phó thủ tướng Liên rời khỏi Cảng Thành thì bí thư tỉnh ủy Hoa Đông Tần Vệ Quốc thật ra mới chính là nhân tố quyết định để thay đổi cục diện chính trị ở Cảng Thành. Mà trong đó có ba người quan trọng nhất, Nhuận Uyên, Xa Vĩ và Trương Thanh Vân, nhưng cả ba đều không nói lộ ra câu nào.
Ai cũng biết bí thư tỉnh ủy đã lần lượt tiếp kiến ba vị lãnh đạo chủ chốt của Cảng Thành, nhưng không ai biết trong lúc nói chuyện thì có những câu nói gì. Vì người trong cuộc không nói, vì vậy mà người ngoài cũng chỉ biết mở rộng suy đoán với những sự việc phát sinh sau đó.
Bí thư Tần tiếp kiến ba lãnh đạo Cảng Thành, đồng thời cũng tiếp kiến những thường ủy khác trong Cảng Thành. Khi tiếp kiến các thường ủy thì bí thư Tần đưa ra những lời đánh giá cao độ đối với thành tích mà thành phố đạt được trong các năm vừa qua, hơn nữa còn có kỳ vọng rất cao về những đổi mới của thành phố, hy vọng sau này Cảng Thành có thể tiếp tục phát triển và trở thành cột trụ cho tỉnh Hoa Đông, tạo nên danh tiếng cho tỉnh Hoa Đông. Ngoài những vấn đề trên thì bí thư Tần nghe qua những báo cáo của đảng ủy về "Chế độ cải cách cán bộ toàn thành phố" và của khối chính quyền về "Quy hoạch và xây dựng Cảng Thành trong giai đoạn tiếp theo và những con đường tương quan", người báo cáo lần lượt là trưởng phòng tổ chức Trần Thành và phó chủ tịch thường vụ Trương Thanh Vân.
Sau khi bí thư Tần nghe xong báo cáo thì lập tức đưa ra những lời khẳng định cho phòng tổ chức và hệ thống quy hoạch và xây dựng của khối chính quyền, đặc biệt là bốn chữ "Đáng giá mở rộng!" cho ý nghĩa công tác mở rộng thành phố của Trương Thanh Vân.
Bốn chữ này có ý nghĩa quá lớn, ngay ngày hôm sau khi bí thư Tần rời khỏi Cảng Thành thì bí Thư Nhuận đã mở hội nghị thường ủy, đề nghị quy hoạch và xây dựng của Trương Thanh Vân lập tức được xem xét và thông qua. Hầu như chỉ trong thời gian vài ngày thì danh tiếng của Trương Thanh Vân bùng lên như diều gặp gió.
Dù là ai cũng không ngờ tình thế giương cung bạt kiếm trước đây lại được kết thúc như vậy, cuối cùng Trương Thanh Vân trở thành người thắng lớn. Sau này trong khối công tác quy hoạch và xây dựng thì chủ tịch Trương có quyền uy tuyệt đối, hắn chẳng khác nào đã mở ra cho mình một cấm địa ở khối chính quyền.
Điều này làm cho tất cả mọi người cảm thấy bất ngờ chính là sau khi Trương Thanh Vân cường thế giành chiến thắng thì quan hệ với Xa Vĩ lại không tan vỡ, mà điều đáng ngạc nhiên hơn chính là sau hội nghị thường ủy thì hai lãnh đạo lại bắt tay làm hòa. Sau khi Trương Thanh Vân đề xuất ý kiến ở hội nghị thường ủy thì Xa Vĩ là người đầu tiên đứng lên tỏ vẻ giúp đỡ, đồng thời cũng quyết đoán phê bình chính mình, thừa nhận trước kia mình chỉ nhìn một mặt vấn đề. Hơn nữa Xa Vĩ cũng nói đã liên hệ với Trương Thanh Vân, hai người đã xem xét kỹ càng, đã đạt thành nhận thức chung trong vấn đề quy hoạch và xây dựng, hy vọng thường ủy có thể giúp sức cho công tác của khối chính quyền.
Sự việc đến lúc này đã làm cho tất cả mọi người phải mở rộng tầm mắt, tất cả đều không dám tin vào mắt mình. Nhưng sau đó thì bầu không khí bên chính quyền đã hoàn toàn hòa hoãn, những phương diện sắp xếp cho quy hoạch xây dựng và kinh tế dần đi vào quỹ đạo.
Trong quá trình này Trương Thanh Vân và Xa Vĩ đều giữ vững mối liên hệ rất sâu, phối hợp có thể nói là tương đối ăn ý. Hai người giống như biến đổi, Trương Thanh Vân tất nhiên là tìm đúng vị trí, Xa Vĩ thì biểu hiện cực kỳ rộng lượng. Khối công tác chính quyền cũng vì hai vị lãnh đạo đồng tâm hiệp lực mà nhanh chóng phát triển, các mặt công tác đều đi vào quỹ đạo.
Những kinh ngạc và nghi kỵ của mọi người nhanh chóng giảm đi khi sự việc biến đổi, ngay sau đó lại cảm thấy vui mừng, ban ngành đoàn kết, mọi người đồng tâm hiệp lực, có rất nhiều chuyện được xử lý rất nhanh. Bây giờ mọi người đưa tay giúp đỡ lẫn nhau, không giống như trước kia, tuyến trên đánh nhau thì tueyens dưới còn cố gắng công tác sao?
Đối với tình huống trước mắt thì Trương Thanh Vân và cả Xa Vĩ đều có cảm xúc.
Sau khi trải qua sự việc lần này thì trong lòng Trương Thanh Vân cũng có phần xem trọng Xa Vĩ, cũng không thể nói quan hệ giữa hai người bây giờ là thật sự hòa hợp, chính trị thì vĩnh viễn chỉ nói về ích lợi mà thôi, không còn gì khác. Hai người từ thế đối địch chuyển sang hợp tác, đây hoàn toàn là một lần xoay người rất đẹp. Mà sau khi xoay người thì Trương Thanh Vân cũng thấy Xa Vĩ quả thật không hổ là nhân vật lớn ở Cảng Thành, nắm được mà cũng thả được, làm việc không tệ.
Sau khi nói chuyện với Tần Vệ Quốc thì ý chí của Trương Thanh Vân được quán triệt là điều đương nhiên, Xa Vĩ bị lãnh đạo gõ đầu quá mạnh, sau khi trải qua giai đoạn thất lạc và bất mãn ngắn ngủi thì nhanh chóng bày ra tâm tư của mình.
Sau sự kiện lần này thì Trương Thanh Vân và Xa Vĩ là đối thủ được được quyết định, nhưng lần đầu tiên Xa Vĩ tìm tiếp xúc lại chính là thỏa hiệp với Trương Thanh Vân. Hành động này của Xa Vĩ cũng hợp ý Trương Thanh Vân, tất nhiên Trương Thanh Vân cũng không muốn đối nghịch với Xa Vĩ. Hai người có quan hệ cấp trên cấp dưới, ai mà chẳng có công tác riêng mình, nếu không tôn trọng lãnh đạo thì sao có thể công tác tốt?
Trước kia Trương Thanh Vân có nhiều hành động cũng chỉ vì bất đắc dĩ, cũng vì Xa Vĩ không bày ra vị trí chính đáng, không muốn thừa nhận sựt thật là Trương Thanh Vân đã vững vàng trên Cảng Thành. Hắn liều mạng chèn ép không gian sinh tồn của Trương Thanh Vân ở khối chính quyền, bây giờ thất bại thì xem như có được một bài học.
Khoảnh khắc này Xa Vĩ có thể dừng cương trước bờ vực, có thể nói là thấy rõ tình thế, Trương Thanh Vân tất nhiên rất hoan nghênh. Vì vậy khi hai người tiếp xúc thì Trương Thanh Vân cũng tỏ vẻ mình không có vấn đề, cũng nói rõ sẽ cố gắng giúp đỡ Xa Vĩ xây dựng kinh tế Cảng Thành, sẽ giúp Xa Vĩ trên phương diện tài chính và thuế vụ.
Cứ như vậy mà hai người bắt tay giảng hòa, có thể nói là đúng như ước nguyện. Trương Thanh Vân nhận được một sân khấu để thi triển tài năng, sau này không sợ có kẻ cản tay, mà Xa Vĩ thì hóa giải được nguy cơ đầu tiên, vào thời điểm mấu chốt thì hắn mới phát hiện ra đối thủ thật sự của mình là Nhuận Uyên.
Xa Vĩ quyết đoán giảng hòa với Trương Thanh Vân hầu như có thể nói là thoát khỏi số phận bị Nhuận Uyên và Trương Thanh Vân giáp công. Sự thật đã chứng minh Xa Vĩ quyết đoán và tự cứu được mình, sau khi bí thư Tần rời khỏi Cảng Thành thì Nhuận Uyên tích cực hơn rất nhiều, lão vâng lệnh giúp đỡ cho Trương Thanh Vân nắm chặt công tác và tạo ra thành tích.
Có thanh Thượng Phương Bảo Kiếm của bí thư tỉnh ủy thì tâm tình của Nhuận Uyên chợt thông thoáng hơn rất nhiều, bí thư Tần giao cho lão nhiệm vụ thì cho thấy lãnh đạo vẫn còn tín nhiệm. Điều này cực kỳ quan trọng, Nhuận Uyên có thể mượn cơ hội này để giúp đỡ Trương Thanh Vân, đồng thời cũng kéo những lợi ích của mình quay về. Chỉ cần lão và Trương Thanh Vân cùng hợp sức thì Xa Vĩ nào còn không gian sinh tồn?
Nhưng Nhuận Uyên có thể nói là tuyệt đối không ngờ, bình thường lão xem thường Xa Vĩ, nhưng đến thời điểm mấu chốt thì đối phương mới lộ ra bản chất kinh điển. Sau khi Xa Vĩ bị bí thư phê bình thì đầu óc chợt thông suốt, hắn điều chỉnh tâm tình trong thời gian ngắn, hơn nữa còn thấy rõ tình tế và ra tay quyết đoán.
Xa Vĩ đơn giản nhanh chóng bắt tay giảng hòa với Trương Thanh Vân, công tác của chủ tịch Trương chủ yếu nằm bên phía chính quyền, chủ tịch Xa giúp đỡ phó chủ tịch Trương là danh chính ngôn thuận.
Tuy trong lòng Nhuận Uyên tức giận đến cực điểm nhưng đây là điều không thể tránh được, lão chỉ biết trơ mắt nhìn hai đối thủ trở thành đồng chí có quan hệ khăng khít.
Mà đối với những vấn đề này thì Trương Thanh Vân đứng trên lập trường của mình và có cái nhìn đặc biệt. Hắn biết rõ bây giờ mình đang ở Cảng Thành, dù sao hắn cũng chỉ là cấp phó, nếu muốn có không gian phát triển thì điều kiện quan trọng nhất chính là Nhuận Uyên và Xa Vĩ phải ủng hộ và tạo điều kiện.
Vì vậy khi Xa Vĩ đến xin bắt tay giảng hòa thì Trương Thanh Vân cực kỳ tình nguyện, lúc này làm hòa mới thật sự là hòa. Trước kia Trương Thanh Vân và Xa Vĩ đối mặt cứng nhắc với nhau, hai người tạo ra tình cảnh giương cung bạt kiếm, toàn bộ Cảng Thành có ai không biết? Cuối cùng Trương Thanh Vân là người thắng, Xa Vĩ nhận đòn đau, sau này nếu Trương Thanh Vân không tạo ra sơ hở lớn thì hắn tuyệt đối không dám ngáng chân.
Mà nếu xét từ khía cạnh khác thì Nhuận Uyên và Xa Vĩ là hai cán cân ở Cảng Thành, Trương Thanh Vân vĩnh viễn chỉ đứng về bên yếu, như vậy mới giữ vững sự cân đối. Nhưng hai người Nhuận Uyên và Xa Vĩ luôn kiêng kỵ lẫn nhau, vì thế mà không gian sinh tồn của Trương Thanh Vân mới rộng mở, điều này hắn thấy rất rõ ràng.
Nếu dựa theo tình hình trước mắt thì Xa Vĩ vừa bị ngăn cản, đặc biệt là một chủ tịch nhưng lại thất bại, điều này làm lực ảnh hưởng của hắn giảm mạnh. Vì vậy sau đó chiến tranh giữa Trương Thanh Vân và Xa Vĩ phải trở thành tơ lụa, không còn cứng nhắc, không đánh rắn dập đầu.
Tuy đánh rắn dập đầu rất thỏa chí nhưng đánh xong thì sau này Cảng Thành sẽ là một nhà của Nhuận Uyên, như vậy Trương Thanh Vân làm gì còn không gian sinh tồn? Trước kia tình hình ở Cảng Thành là thế nào thì Xa Vĩ biết rõ, mà Nhuận Uyên là người thế nào thì Trương Thanh Vân cũng đã sớm biết, tất nhiên hắn không thể không đề phòng.
Tất nhiên quan trọng nhất là Trương Thanh Vân hiểu một điều, trong ban ngành thì đoàn kết luôn tốt hơn đối kháng. Một ban ngành đoàn kết mới thật sự có sức chiến đấu, mọi người đồng lòng, mọi người đồng tâm hiệp lực thì sức mạnh thành đồng. Tất cả sẽ vì một mục tiêu mà cố gắng, ít đi những tình cảnh cản tay lẫn nhau, tất nhiên sẽ dễ tạo ra thành tích.
Chỉ cần có thành tích thì đây là cục diện vui vẻ với tất cả mọi người, tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ thích cục diện như vậy. Chỉ như bây giờ thì hắn mới thật sự lăn lộn ở Cảng Thành và sẽ trở thành lãnh đạo chính thức.