Chương 1109: Sơ hở của nghiêm thịnh (1)


Khuôn mặt mang thần sắc kiêu ngạo, như một vị hoàng tử đẹp trai tôn quý.

Khuôn mặt của cậu giống Nghiệm Thừa Trì như đúc.

Bất kì a8i nhìn hai cha con họ đứng cạnh nhau cũng không thể nghi ngờ chuyện họ là cha con ruột.
Lòng bàn Hạ Trường Duyệt giật giật, cô quay sang nhìn Nghiệm Thừa Trì, để rồi nhìn thấy anh cũng cau mày, nhưng lại không nói gì.
Hai đứa trẻ hình như cũng biết Nghiêm Thịnh không thích chúng, kéo dài mãi mới chầm chậm nói:
Chào ông.
Hai anh em nói cùng một lúc, hoàn toàn không cần phải nói trước, như đã hẹn nhau từ sớm.
Hai giọng nói vừa vang lên, Nghiêm Thịnh như mới bừng tỉnh, lấy lại tinh thần rồi nhếch miệng lên cười cứng đơ, giơ tay ra với bọn trẻ.
Nghiêm Thịnh chấn động, dường như ngồi không khôn3g vững, chỉ muốn lao về phía hai đứa trẻ.
Hai tay ông ta năm thật chặt thành giường bệnh, trợn to mắt.

Hai đứa trẻ này thật sự l9à con cháu?
Nghiêm Thịnh run rẩy hỏi Nghiệm Thừa Trì.
Hạ Trường Duyệt nhìn phản ứng của ông ta, hơi cau mày.
Vì mẹ của hai đứa là cô, nên Nghiêm Thịnh cũng không thích cả chúng sao? Nhưng chí ít nó cũng là con cháu nhà họ Nghiêm.
Ánh mắt ông ta nhìn hai đứa trẻ đột nhiên lộ ra sự ghét bỏ...

Ông ơi vì sao ông lại ở đây? Ông ốm ạ?
Hãn Hãn nghiêng đầu hỏi, đôi mắt to đen nhánh, sáng lấp lánh có thần nhìn Nghiêm Thịnh,

Ừ, ông bị bệnh.
Nhưng nhìn thấy các cháu, ông rất vui.

Tốt, tốt quá rồi.
Nhà họ Nghiêm chúng ta lại có thêm hai người thừa kế.
Bác cảm thấy rất vui...
Nghiêm Thịnh nói xong mới nhớ ra quên hỏi tên hai đứa bé.

Nghiêm Thư Hãn và Nghiêm Thư Mạt, Hãn Hãn Mạt Mạt, qua cho ông ôm nào.
Trái ngược với sự kích động của Nghiêm Thịnh, phản ứng của Nghiệm Thừa Trì thật bình tĩnh, thậm chí còn có phần lạnh nhạt.
Anh nhìn sang Hãn Hãn, bình thường Hãn Hãn rất nghịch ngợm, nhưng hôm nay lại nghe lời một cách kì lạ, nắm tay em gái mình đi về phía Nghiêm Thịnh.
Cậu bé trèo lên giường bệnh, ngồi trong lòng Nghiêm Thịnh.
Dường như ông ta không dám tin, mình lại đột nhiên có thêm hai đứa cháu, mà còn là6 những đứa trẻ nhìn không tầm thường...
Sắc mặt Nghiêm Thịnh biến đổi rất rõ rệt, từ sững sờ tới kinh ngạc, tới không dám tin...
5chỉ có điều, không nhìn ra sự vui mừng.
Chắc chắn ông sẽ sớm khỏi
.

Đôi tay cứng đờ của Nghiêm Thịnh giơ ra xoa mặt của Hãn Hãn.

Nhìn Mạt Mạt đang cố vươn đôi chân ngắn ngủn trèo lên giường, trong mắt ông ta vẫn tràn đầy sự kinh ngạc, tựa như không thể tin được Nghiệm Thừa Trì lại đột nhiên có hai đứa con lớn thế này.

Chức ông này đến quá đột ngột.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.