Chương 1110: Sơ hở của nghiêm thịnh (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 559 chữ
- 2022-02-13 04:09:03
Bây giờ đột nhiên nghe thấy lời của Nghiêm Thịnh, đáy mắt cô xuất hiện sự kinh ngạc, bàn tay năm tay Nghiệm Thừa Trì cũng tự nhiên siết chặt8.
Nghiệm Thừa Trì trở tay nắm trọn bàn tay nhỏ bé hơi lạnh của cô vào tay mình, rồi xoay người.
Bác Cả yên tâm dưỡng bệnh,3 chuyện hôn lễ cháu tự có sắp xếp.
Nghiệm Thừa Trì, vừa rồi anh sao thế?
Vừa ra khỏi bệnh viện, Hạ Trường Duyệt bèn hỏi ngay.
Phản ứng vừa rồi của anh có phần kì lạ.
Anh không hề nhiệt tình với Nghiêm Thịnh.
Không có gì.
Anh chỉ nghĩ em ngốc như thế, anh phải ngày ngày theo sát em mới có thể bảo vệ được em và hai đứa bé.
Nghiệm Thừa Trì thò tay sang ôm eo cô, xoay người áp cô lên cửa xe.
Con ngươi sâu thẳm, nhìn chằm chằm khuôn mặt yêu kiều của cô.
Đến hai đứa bé cũng cảm thấy có gì đó, nên ngoan ngoãn đứng cạnh họ, chu mỏ.
Một lúc sau, trong phòng bệnh cũng không truyền ra tiếng động gì, vẻ mặt Nghiệm Thừa Trì lại bình tĩnh không biểu cảm.
Sau đó anh dắt ba mẹ con họ rời khỏi bệnh viện.
Chờ bác khỏe chút cháu sẽ đưa Hãn Hãn và Mạt Mạt tới thăm bác.
Được.
Cuối cùng9 bác cũng không phải lo lắng chuyện nhà họ Nghiêm không có hậu duệ nữa rồi.
Nếu bác được gặp chúng nó thường xuyên, ngày nào bác nằ6m mơ cũng sẽ cười mà tỉnh.
Đôi mắt Nghiêm Thịnh đỏ hoe, ông ta lau nước
mắt, lưu luyến nhìn hai đứa bé xuất chúng kia.
Ôn5g ơi bye bye.
Moah moah,
Mạt Mạt thấy ông khóc, chu miệng tặng hai nụ hôn gió.
Nghiệm Thừa Trì và Hạ Trường Duyệt dẫn hai đứa bé ra khỏi phòng bệnh.
Nghiệm Thừa Trì thu lại ánh nhìn, chợt đứng im bất động trước cửa phòng bệnh.
Thân hình cao lớn của anh toát lên sự lạnh lùng.
Hạ Trường Duyệt muốn hỏi vì sao, nhưng anh chợt nhìn về phía cô rồi khẽ lắc đầu.
Cô hơi thấp thỏm, không nói gì đứng cạnh anh.
Anh cúi đầu chuẩn bị hôn cô.
Xấu hổ...
Hai đứa nhỏ đứng bên cạnh đồng loạt che mắt lại.
Giây tiếp theo, Hãn Hãn nghĩ ra điều gì đó, bỏ tay ra bước lên giành mẹ thì Mạt Mạt đã nhào lên ôm cổ anh mình.
Anh không được ức hiếp ba!
Hạ Thư Mạt, em là đồ phản đố, mau bỏ tay ra...
Hãn Hãn bị Mạt Mạt ôm chặt, rõ là có thể đẩy Mạt Mạt ra nhưng sợ em bị thương nên chỉ đành sâm mật măng.
Em là Nghiêm Thư Mạt, em không cho anh bắt nạt ba!
Hai đứa trẻ tự dưng đấu võ mồm nên đã phá hoại bầu không khí đang ngập tràn lãng mạn phía trước.
Hạ Trường Duyệt nhìn thấy Nghiệm Thừa Trì không hôn được, cánh tay yếu ớt đẩy anh ra,
Còn không đi ôm tình nhân nhỏ bé của anh đi Chúng đánh nhau vì anh đó.
Hạ Trường Duyệt, chúng ta sinh thêm một đứa con gái nữa đi!
Nghiệm Thừa Trì ôm cô thật chặt, nhìn chằm chằm công chúa nhỏ đang bảo vệ ba, giọng nói đầy khí thế và tự hào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.