Chương 1123: Không quấy rầy chính là sự dịu dàng của anh! (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 675 chữ
- 2022-02-13 04:09:03
Dịch Hải Âm không thể oán, không thể trách, thậm chí không hề nặng lời với bà.
Nhưng anh không muốn gặp bà, càng khô8ng muốn nói chuyện với bà.
Nhưng sau khi nhìn thấy dáng vẻ của con trai khi ở bên cạnh Nhan Linh, bà lại không sao chấp nhận được chuyện nó lại trở về như trạng thái bây giờ.
Bà Dịch lấy điện thoại ra, tìm mấy bức ảnh đã lén chụp trước đó.
Nghe thấy tên của Điền Mỹ Doanh, bà Dịch liền cau mày, trầm giọng nói:
Bảo cô ta về đi, đừng nói là Hải Âm, bây giờ đến cả tôi cũng chẳng muốn thấy mặt nó nữa.
Vâng.
Quản gia giật mình, vội vã chạy ra cống, định đuổi Điền Mỹ Doanh đi.
Nhưng không lâu sau, quản gia lại chạy vào.
Trên người cô ta chỉ mặc một chiếc áo khoác mỏng manh, như thể đang cố tình giả vờ đáng thương, ngay cả gương mặt cũng đã tái nhợt vì lạnh.
Nhìn thấy bà Dịch, cô ta vội vàng bước tới chào.
Bác gái, cháu nghe nói anh Hải Âm bị bệnh rất nặng, anh ấy đã tỉnh lại chưa ạ? Cháu có thể vào gặp anh ấy không?
Khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ của Điền Mỹ Doanh hiện đầy vẻ lo lắng cho Dịch Hải Âm.
Nếu là trước đây, thấy cô ta thế này, bà Dịch chắc chắn sẽ không đành lòng từ chối mà để cô ta vào.
Bà chủ, cô Điền không chịu đi, cứ khăng khăng muốn gặp bà, nói rằng có chuyện muốn nói với bà.
...
Đôi mắt bà Dịch khẽ lóe lên, chỉnh lại áo khoác trên người rồi mới cất bước về phía cổng.
Mới vừa ra đến cổng, bà đã thấy Điền Mỹ Doanh đang ra vẻ đáng thương đứng trong gió lạnh.
Thằng bé luôn ngồi một mình rất ngoan ngoãn,6 rất lặng lẽ, thậm chí chẳng có lấy một người sẵn lòng trò chuyện cùng.
Bà cho rằng con trai mình sẽ như thể cả đời5, và cũng đã chuẩn bị tâm lý chấp nhận điều này.
Ông hãy nhắn lại với Hải Âm rằng, tôi nhất định sẽ tìm Nhan Linh về, giúp nó hóa giải h3iểu lầm, bảo nó đừng trách tôi.
Bà Dịch rưng rưng nước mắt, nhìn thấy Dịch Hải Âm cứ như đã đánh mất linh hồn, mà tim bà đ9au nhói.
Những chuyện Dịch Hải Âm quan tâm vốn đã không nhiều.
Nhưng hiện giờ, bà đã không còn dám can thiệp vào chuyện của Dịch Hải Âm nữa.
Cô muốn gặp tôi là để nói với tôi chuyện này đó à?
Bà Dịch lạnh nhạt cất lời, liếc nhìn Điển Mỹ Doanh một cái, sau đó hất bàn tay đang nắm tay mình của cô ta ra, hờ hững nói,
Hải Âm không muốn gặp người ngoài.
Bà chủ, cô Điền nghe tin cậu chủ tỉnh lại nên muốn đến thăm cậu chủ.
Cô ấy đang ở ngoài cổng đấy ạ.
Quản gia đi đến chỗ bà Dịch, nhỏ giọng thông báo.
Nhìn thấy Dịch Hải Âm trong bức ảnh đang ôm Nhan Linh, ánh mặt rạng ngời mà tay bà run run, bà bất chợt siết chặt lại, trong lòng hối hận không thôi.
Bà đã tự tay hủy hoại hạnh phúc của con trai mình rồi.
Nếu không có chuyện gì nữa thì cô về đi.
Không phải, bác gái, cháu có vài điều muốn nói với bác mà.
Thấy bà Dịch định rời đi, Điền Mỹ Doanh cắn môi rồi bất chợt nói, cũng không buồn tự hỏi tại sao thái độ của bà Dịch đối với mình lại thay đổi thế này.
Chỉ vừa nghe tin nhà họ Dịch đang sử dụng tất cả thể lực để tìm kiếm nơi ở của Nhan Linh thôi, cô ta đã lập tức đứng ngồi không yên.
Cháu tới đây là để nhắc bác, tuyệt đối đừng vì bệnh tình của anh Hải Âm mà mềm lòng với Nhan Linh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.