Chương 1276: Sáng lóa mắt! chắc chắn mắt anh sẽ bị hoa! (4)



Nghiêm Thừa Trì, chân mẹ em đang bị thương, để bà ở lại chăm ba, bà sẽ không...

Cứ để mẹ em lại là thích hợp nhất.

Anh tin bà8 chắc chắn sẽ mong mình là người đầu tiên ba em nhìn thấy khi tỉnh lại.
Nghiêm Thừa Trì biết lo lắng của cô, ung dung nói.

Giọ3ng nói trầm ấm quyến rũ của anh vô cùng có sức thuyết phục, chẳng mấy chốc đã xoa dịu được nỗi lo lắng trong lòng Hạ Trường Duyệt.
9
Hạ Trường Duyệt dựa vào ngực anh, vòng tay ôm bờ eo rắn chắc của anh.
Vừa rồi em nghe Giáo sư Ross nói, dù bác Hạ sắp tỉnh, nhưng vì đã là người thực vật quá lâu, nên bác vẫn sẽ có vấn đề khi tỉnh dậy.
Rất có thể...
Nhan Linh nói được nửa câu thì tự tát mình một cái,
Phì phì phì! Em nghĩ gì chứ, chuyện xấu không linh, chuyện tốt mới linh.
Bác Hạ chắc chắn sẽ không sao.
Dương Mộc Nhã và Hạ Trường Duyệt quá mong chờ Hạ Hoa tỉnh lại, nên chẳng ai muốn nghe khả năng khác mà Giáo sư Ross nói.
Người thực vật tỉnh lại, có thể là đã qua khỏi, nhưng cũng có khả năng chỉ là hồi quang phản chiếu.
Tai nạn xe lúc đầu đã khiến Hạ Hoa bị thương nặng, nội tạng không thể hồi phục như cũ.
Một khi đã tỉnh lại, chức năng của cơ thể không vận hành được bình thường nữa thì ông sẽ sớm ra đi...

Trước đây anh không tin vào vận mệnh, nhưng sau khi gặp em thì anh tin.
Dịch Hải Âm chậm rãi nói từng câu từng chữ.
Nghe xong, Nhan Linh hơi hoảng hốt quay sang nhìn anh.

Anh đơn độc hơn hai mươi năm, chỉ chờ em tới.

Nghiêm Thừa Trì, dù có xảy ra chuyện gì đi nữa, anh 6cũng phải sống khỏe mạnh đó.
Hạ Trường Duyệt nhớ tới dáng vẻ của Hạ Hoa vừa rồi nằm trên giường mà thấy bất an.
Không ai có th5ể nhầm lẫn nỗi đau xót của Dương Mộc Nhã chỉ là vì tốt bụng.
Nếu không, bà đã không kích động đến mức quên cả vết thương của mình khi nghe thấy hộ lý thông báo Hạ Hoa có phản ứng...
Chỉ nghĩ tới chuyện này,mắt Nhan Linh đã rưng rưng đỏ.
Người ngoài như cô còn thấy khó chịu thì sao Dương Mộc Nhã và Hạ Trường Duyệt có thể chấp nhận được.

Linh Nhi...
Dịch Hải Âm đau lòng, nắm bàn tay cô vừa tự đánh mình, đưa lên miệng hôn rồi cau mày nhìn cô.
Dịch Hải Âm luôn biết cô lo lắng chuyện gì.
Cô không kìm được mà nhào vào lòng anh.

Ông trời đã cho anh thứ tốt nhất, em sinh ra là để dành cho anh.
Dịch Hải Âm cười nói, ngón tay anh cuốn lọn tóc mai vén ra sau tai.

Nên em đừng sợ, họ sẽ tốt thôi.
Cả em và con cũng vậy, đều ở bên cạnh anh.


Chúng ta sẽ không xa nhau đâu.
Nghiêm Thừa Trì ôm chặt cô vào lòng, đưa cô đi về phía phòng ngủ.

Chúng ta cũng sẽ không chia xa.
Dịch Hải Âm nhìn Nhan Linh vẫn luôn cau mày, tưởng cô lo lắng nên nói.

Ai lo cho chúng ta chứ? Em lo cho bác gái và Tiểu Duyệt Duyệt.
Trong phòng bệnh.

Khác với sự ồn ào bên ngoài, bên trong lại yên tĩnh đến lạnh lẽo.

Dù vết thương trên chân Dương Mộc Nhã không ảnh hưởng tới gân cốt, nhưng máu tụ bên ngoài không nhẹ.

Bà đành bảo hộ lý đẩy xe lăn sát vào giường bệnh của Hạ Hoa.

Hộ lý cũng nhanh chóng rời đi, xung quanh rất yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng tít tít của máy móc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.