Chương 1291: Tất cả đều là sự sắp xếp tốt nhất (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 632 chữ
- 2022-02-14 04:01:57
Ông yên tâm đi, tôi không chết được đâu.
Tôi vẫn đang đợi ngày ông có thể nói chuyện và giải thích cho tôi những gì đã xảy ra năm xưa. <8br>
Nếu ông không thể cho tôi một lời giải thích hợp lí, thì tôi có thể kéo ông trở về từ cánh cổng địa ngục, cũng sẽ có thể đưa ông trở lại 3đó gặp diêm vương lần nữa.
Nói xong, Dương Mộc Nhã nhờ hộ lý dìu mình lên xe lăn, rời khỏi phòng.
Ánh mắt Hạ Hoa có chút thay đổi, như nhớ tới điều gì.
Tuy rằng sắc mặt không tốt lắm, nhưng ông vẫn nhìn Hạ Trường Duyệt đầy cưng chiều, con ngươi khẽ đảo, như muốn nói rằng ông biết.
Ba, Hãn Hãn và Mạt Mạt bây giờ đã biết phá phách rồi đấy ạ.
Ngày nào hai anh em chúng cũng ầm ĩ mong ông nội tỉnh dậy, muốn ông chơi cùng chúng.
Có chuyện gì thì về sau sẽ có thời gian nói.
Nghiêm Thừa Trì bước tới, kéo Hạ Trường Duyệt từ bên giường lên, ôm vào lòng, rồi quay đầu nhìn Hạ Hoa, trịnh trọng hứa.
Con sẽ thay ba chăm sóc Duyệt Duyệt thật tốt.
Nhìn thấy Hạ Hoa an tâm nhắm mắt lại, Nghiêm Thừa Thì mới đưa Hạ Trường Duyệt rời khỏi phòng bệnh.
Cô Hạ, đã hết giờ thăm bệnh rồi.
Ông Hạ vừa mới tỉnh lại, lúc này không được quá mệt mỏi, sức khỏe sẽ chịu không nổi, hãy để ông ấy nghỉ ngơi trước đi đã.
Khi nghe hộ lý nhắc mình phải rời đi, Hạ Trường Duyệt lập tức không nỡ, siết chặt tay Hạ Hoa, cọ lên mu bàn tay ông như một đứa trẻ,
Ba.
Đã bốn năm rồi hai cha con họ không nói chuyện với nhau,vừa nói được một lúc, thế mà đã phải chia tay rồi.
Một cảm giác áy náy thoáng vụt qua trong mắt ông.
Đôi mắt đỏ bừng như muốn bày tỏ gì đó, nhưng cuối cùng chỉ khẽ mấp máy môi rồi nhắm mắt lại.
Ba phải mau chóng khỏe lại nhé.
Nghe đến hai cục cưng mà mình luôn thương nhớ, ánh mắt Hạ Hoa đong đầy yêu thương, bàn tay nắm tay Hạ Trường Duyệt lặng lẽ siết chặt hơn.
Con biết, con biết mà, con sẽ đưa chúng đến thăm ba ngay ạ.
Hạ Trường Duyệt đang định về đưa con mình đến đây ngay, thì hộ lý lại bước vào phòng.
Từ xưa đến nay Dương Mộc Nhã luôn là 9người khẩu và tâm phật thể đấy, chờ đợi bao nhiêu năm qua mới chờ được ngày hôm nay, làm sao bà có thể đành lòng muốn Hạ Hoa chết được chứ.
6
Có điều khi nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Hạ Hoa, Hạ Trường Duyệt vẫn lo rằng ông sẽ hiểu lầm, nên nhanh chóng giải thích thay cho Dương Mộc 5Nhã.
Ba, mẹ chỉ đang giận dỗi nên nói vậy thôi.
Thấy vậy, Hạ Trường Duyệt mới cảm thấy nhẹ nhõm, ngồi xuống bên giường bệnh, bắt đầu nói với Hạ Hoa về những gì đã xảy ra trong bốn năm qua.
Nhắc đến cái chết của bà Hạ, khuôn mặt Hạ Hoa lập tức tái đi.
Hơn hai mươi năm qua, mẹ vẫn luôn tìm con, một thân một mình, mẹ...
đã rất cô đơn.
Hạ Trường Duyệt vừa nói, vừa cẩn thận quan sát phản ứng của Hạ Hoa.
Vừa bước ra ngoài phòng bệnh, Hạ Trường Duyệt đã không kìm lòng được quay đầu nhìn lại.
Cô nắm lấy tay Nghiêm Thừa Trì, đặt lên mặt mình,
Mau véo em đi, véo mạnh vào.
.
Hạ Trường Duyệt, em thích bị ngược đãi sao?
Nghiêm Thừa Trì nhướng mày, trêu cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.