Chương 1395: Tôi sẽ không bỏ em lại! (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 542 chữ
- 2022-02-14 04:12:31
Mạt Mạt là một cô bé mồm miệng nhanh nhảu, nhất là những lúc lo lắng thì sẽ nói không ngừng.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, lúc8 Nghiêm Thừa Trì đứng bế cô bé ở phòng cấp cứu đợi Thượng Lăng Tư băng bó vết thương, Mạt Mạt đã kể tất mọi chuyện từ lúc cô bé chạy ra 3khỏi nhà trẻ thể nào, bị bắt thế nào, cuối cùng trốn được ra sao...
Đúng rồi, anh còn chưa cho em biết tên của anh đấy!
Cô giáo có nói, bạn bè với nhau, khi bạn cho mình biết tên, mình cũng phải cho bạn biết tên mình.
Lúc nãy anh ấy chưa kịp nói, nhưng bây giờ thì có thể nói rồi.
Cậu Trì, vừa rồi tôi đã hỏi thằng bé...
Hình như cậu bé này bị câm, không chịu nói gì, kể cả bác sĩ hỏi, cậu bé cũng không hề hé răng.
cũng coi như là ân nhân của Mạt Mạt.
Đưa nó về nhà họ Dương trước, đợi đến khi thằng bé tự nguyện nói chuyện rồi tính.
Nghiêm Thừa Trì kiên quyết nói.
Nếu như đổi lại là một đứa bé khác, thì bọn họ có thể giao thẳng cho cảnh sát xử lý, hoặc đưa vào cô nhi viện là được rồi.
Nhưng cậu nhóc này đã cứu Mạt Mạt.
Nghiêm Thừa Trì gần như biết được mọi chuyện từ đầu đến cuối9, đương nhiên cũng có thể đoán được, con gái anh đã vô tình quen biết một
cậu nhóc ăn mày
, thân phận có thể không đơn giản.
Nh6óc con nhà bình thường không có tính cảnh giác như vậy.
Tôi muốn hỏi có nên khám qua cho cậu bé hay không?
Trợ lý Kim giải thích.
Bị cấm?
Nghiêm Thừa Trì nhíu mày, nhìn Mạt Mạt.
Anh ấy không bị câm, anh ấy nói được!
Mạt Mạt trèo xuống khỏi người Thượng Lăng Tư, ục ịch chạy đến trước mặt Nghiêm Thừa Trì.
Con biết tên của anh ấy, anh ấy tên là...
Mạt Mạt nói được một nửa, đột nhiên nhớ gì đó, mới quay đầu nhìn cậu nhóc.
Lúc bác sĩ khám cho Mạt Mạt đã có nói, Mạt Mạt thể chất yếu, không thể chạy trốn mất sức được, nếu không sẽ nguy hiểm tính mạng.
Nhưng cậu nhóc gầy nhom trước mặt này đã cõng Mạt Mạt chạy một mạch...
Có điều, ánh mắt của cậu nhìn Mạt Mạt hòa nhã hơn với người khác rất nhiều, không hề lạnh nhạt như vừa rồi với trợ lý Kim.
Cậu Trì, không biết tên của cậu bé, như vậy không thể giúp cậu nhóc liên hệ người nhà, vậy chúng ta phải làm sao?
Trợ lý Kim hỏi một cách khó xử.
Nhất là kĩ năng chạy trốn của cậu bé này không hề thua kém so với Hãn Hã5n.
Thành phố S này có một cậu nhóc lợi hại như vậy từ khi nào, tại sao anh không biết gì cả? Có lẽ, cậu bé vốn không phải là người ở đây...
Mạt Mạt tròn xoe mắt, nhìn chằm chằm cậu bé chờ đợi.
Nhưng cô bé đợi một lúc lâu cũng chỉ thấy cậu nhóc kia mím chặt môi, không muốn nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.