Chương 1397: Tên tôi là bạch thần á (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 562 chữ
- 2022-02-14 04:12:31
Anh chợt nhìn qua cậu nhóc bên cạnh, thấy mặt cậu ta lạnh tanh thì hơi nhíu mày.
Cậu nhóc mới tí tuổi đầu, giận đến tái mặt tự nhiên8 lại giống như một ông cụ non, khí thể không hề thua kém người lớn.
Thưa ông chủ, cậu chủ nhỏ đánh nhau với bạn ở nhà trẻ.
Không ngờ đứa kia đẩy cậu chủ ngã, cậu chủ bị đập đầu vào cạnh bàn.
Quản gia vội vàng đi vào giải thích.
Một Thượng Lăng Tư giành sự quan tâm của con gái với anh coi như xong rồi, nay6 lại nhảy đâu ra một tên nhóc.
Không được, anh phải tìm cho ra ba mẹ của tên nhóc này, tổng cổ nó đi sớm!
Hơn nữa, anh chưa từng nghe nhà nào lại có một đứa bé khôn khéo3 như vậy...
Cậu nhóc này rốt cuộc tên là gì, từ đầu đến đây? Nghiêm Thừa Trì nhìn Mạt Mạt tuột xuống khỏi người Thượng Lăng Tư, đi 9đến nắm tay cậu nhóc kia, mà mày lại càng nhíu chặt.
Nó thật sự bị cậu chủ làm cho hoảng sợ, mới đẩy cậu chủ ra...
Quản gia hấp tấp kể lại.
Trang5 viên nhà họ Nghiêm.
Rầm...
.
Nghiêm Thịnh vung tay hất văng tất cả văn kiện trên bàn xuống đất, tức giận ra mặt, ánh mắt đằng đằng sát khí.
Sao đầu của cháu lại chảy máu thế này? Người đi theo cháu đâu rồi? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nghiêm Thịnh vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy đứa cháu cưng như ngọc như ngà của mình bị chảy máu đầu, mặt mày ông ta lập tức sắc lại.
Ông ta kéo Nghiêm Lập Thuận đến trước mặt mình, lo lắng kiểm tra cả người đứa cháu.
Bây giờ tôi đã là Chủ tịch của trường mẫu giáo đó, ai dám bắt nạt cháu Thuận chứ? Đưa nó đến đây cho tôi, tôi muốn nó cúi đầu nhận lỗi với cháu Thuận, sau đó đuổi nó khỏi trường!
Thưa Chủ tịch, chuyện hôm nay là cậu chủ gây chuyện trước.
Thằng nhóc kia bị đánh cũng không nhẹ, nghe nói đầu cũng phải may mấy mũi, bây giờ vẫn còn đang nằm viện.
Bây giờ tất cả người ở trong trường mẫu giáo đều biết Nghiêm Lập Thuận là đại ca giang hồ ở trường.
Có nhà họ Nghiêm chống lưng, không ai dám bắt nạt Nghiêm Lập Thuận.
Cậu ta nhào ngay vào lòng Nghiêm Thịnh, khuôn mặt béo ú đầy vẻ dữ tợn.
Tay của nó ôm trán, máu chảy ra giữa các ngón tay khiến cho gương mặt hung dữ của nó càng trông dữ tợn hơn.
Hu hu...
ông nội, ông phải trả thù cho cháu...
Nghiêm Lập Thuận ôm đầu, vừa khóc vừa chạy vào phòng sách của Nghiêm Thịnh.
Mọi người sợ xảy ra chuyện nên ai nhìn thấy cậu ta cũng sẽ tránh xa.
Dần dần, không ai chịu làm bạn với Nghiêm Lập Thuận nữa.
Sau khi người đầu tiên được xếp ngồi cùng bàn với cậu ta bị đánh đến mức phải nghỉ học, các bạn học được cô giáo sắp xếp cho ngồi cạnh cậu ta đều lần lượt nghỉ học.
Phụ huynh các bạn trong trường đều muốn con mình đổi trường mới chứ không muốn để chúng ngồi cùng bàn với Nghiêm Lập Thuận nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.