Chương 1520: Không có thảm nhất, chỉ có thảm hơn (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 739 chữ
- 2022-02-15 04:00:20
Trợ lý vừa dứt lời đã lập tức đặt máy tính trong tay tới trước mặt Thượng Lăng Tư, kiểm tra một phân đoạn bằng hình mà came8ra ghi được.
Bóng người trong hình hơi mờ, thế nhưng Thượng Lăng Tư vừa nhìn đã nhận ra Nghiêm Thư Mạt.
Ở thành phố S, gần như hai nhà không còn đối thủ.
Sự nghiệp càng mở rộng thì cách làm việc của Thượng Lăng Tư càng lúc càng tùy tiện.
Nói chính xác hơn thì, ông càng ngày càng không để ý đến sản nghiệp nhà họ Thượng.
Đừng nói tới loại chuyện nhỏ nhặt này bảo ông đứng ra giải quyết, mà ngay cả hợp đồng vài trăm triệu, ông mà không vui, nói không cần là không cần ngay.
...
Trợ lý không n6gờ Thượng Lăng Tư lại định đích thân đi gặp hai người kia, anh ta hơi sững lại vài giây mà vẫn chưa lấy lại được tinh thần5.
Phải biết rằng, từ mười tám năm trước, Thượng Lăng Tư và nhà họ Nghiêm đã liên minh với nhau.
Mới đi tới cửa đã gặp Dự Tâm Tinh chuẩn bị bưng điểm tâm vào.
Anh có việc phải đi ra ngoài à?
Dư Tâm Tinh thấy Thượng Lăng Tư sắp rời đi, trong mắt lóe lên sự bất ngờ.
...
Dư Tâm Tinh đứng sau lưng Thượng Lăng Tư, ánh mắt cô trở nên mờ mịt.
Cô muốn hỏi anh rằng mình có thể đi cùng không, nhưng lại yên lặng nuốt câu hỏi vào.
Ôn3g lại liên tưởng tới trưởng phòng mới lên chức của Tập đoàn Nghiêm thị mà trợ lý vừa nhắc đến.
Bây giờ người đang9 ở đâu?
Khóe miệng Thượng Lăng Tư cong lên, ông thong thả đứng dậy, đưa tay cài cúc áo vest.
Vẫn đang ở phòng tiếp khách chờ kết quả điều tra bên sân bóng.
Trợ lý phản ứng lại bèn gấp gáp trả lời.
Thượng Lăng Tư mím môi rồi cất bước đi ra ngoài.
Thế nhưng bây giờ...
Giải quyết một chút chuyện vặt vãnh thôi, rất nhanh sẽ quay lại.
Thượng Lăng Tư đưa tay giữ lấy gáy cô, bờ môi mỏng gần như đã dán lên môi cô, sau đó thản nhiên giải thích một câu rồi mới buông cô ra, Còn chưa cho cô cơ hội nói gì đã đi mất rồi.
Phí hội viên một năm cao như vậy mà ngay cả ai vào sân bóng cũng không điều tra được? Camera giám sát đâu? Nếu không thể cho chúng tôi một lời giải thích về chuyện này thì chắc chắn tôi sẽ không giảng hòa đâu!
Trưởng phòng Phương, rất xin lỗi, nhân viên công tác của chúng tôi đã điều tra rồi, tin rằng chẳng mấy chốc sẽ có kết quả...
Phì! Điều tra? Chỉ nói bằng miệng có tác dụng gì không? Nếu như các cậu điều tra được thì chúng tôi còn ngồi đây chờ làm cái gì? Cậu có thân phận gì? Có tư cách nói chuyện với tôi không? Gọi người phụ trách của cậu ra đây, tôi muốn người đó tự mình giải thích cho chúng tôi.
Phương Vĩ chợt ngắt lời nhân viên phục vụ, trên khuôn mặt phì nộn lộ ra vẻ mặt dữ tợn.
Cho dù anh đi đâu thì từ trước tới nay cũng chưa từng nghĩ tới việc cho cô đi cùng, chỉ có lúc ở một mình thì cô mới có thể ở bên cạnh anh.
Cô giống như tình nhân được anh giấu trong căn phòng làm bằng vàng, thế nhưng bên cạnh anh, trừ cô ra thì không có người phụ nữ khác, thậm chí còn không có gì đó mờ ám với người phụ nữ khác...
Trong phòng tiếp khách.
Phương Vĩ đang nổi giận đùng đùng, quát nhân viên phục vụ trước mặt.
Có lúc, cô thật sự rất muốn hỏi anh, rốt cuộc anh coi cô là gì?
Thượng Lăng Tư vừa mới nói có không ít công việc còn tồn đọng cần xử lý nên hôm nay sẽ không đi mà.
Vì chuyện này nên cô mới tới nhà bếp bảo người chuẩn bị điểm tâm.
Vừa nghĩ tới chuyện rất có khả năng những lời ông ta vừa nói đã bị người khác nghe thấy thì ông ta đã thấy đứng ngồi không yên rồi.
Sắc mặt của Tổng Giám đốc Lâm ngồi bên cạnh ông ta cũng rất khó nhìn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.